Kinh Nghiệm Bản Thân Hơn 1 Năm Trực Quán Net

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Chào các thím, em vừa thấy có một bạn cũng lập 1 thớt review kinh nghiệm 3 tháng trực net. Ngẫm ra thì cái nghề này nó nhàn hạ hơn làm nhân viên quán cafe, làm bảo vệ...Xét về quan điểm riêng bản thân …
Xem Thêm

Chương 2: 5 ngày thử việc đầu tiên và bị đuổi việc
Ngày hôm sau em bắt đầu buổi làm đầu tiên, cảm giác sướиɠ lắm các thím ạ, được chạm vào máy tính miễn phí, được học cách photo, học cách scan, học cách đóng bìa.... Không như các tiệm net khác, ở đây chủ yếu lại là photo và đóng bìa, việc của em cũng thế mà tất bật không có chút thời gian rãnh, cứ hết photo rồi in, rồi chưa kể phải sửa lỗi văn bản giúp người ta...đủ thứ, cơ mà làm thế thì tự dưng tay chân nhanh nhạy hẳn, máy móc chỉ 1 buổi là rành rọt hết mọi thứ. Buổi đầu làm được khen nhiều lắm, nhưng buổi làm thứ 5 thì...có biến. Biến từ đây, buổi thứ 5 em cũng đi làm như thường ngày nhưng giữa đường đi thì xe bể cm nó bánh, từ chỗ em bị bể bánh đến đó thì khoảng 10p nếu đạp xe, xung quanh thì lại không có chỗ nào bơm vá, em tất bật vừa dắt vừa chạy thật lẹ đến chỗ làm...báo hiệu 1 điềm xui xẻo. Đến nơi trễ 15p , nhưng không sao bà chủ chỉ kêu mau mau vào làm. Hôm đó có 1 cô giáo dạy cấp 3 ra in giáo án, em in cho bà ấy hơn 200 trang A4, thế éo nào em lại cho lệnh in nhầm máy các thím ạ, lẽ ra in qua máy in A4 thì em nhầm sang máy in A3. Mà lu bu quá, hết khách này khách khác nên em cũng éo để ý, đến khoảng 20p sau nghĩ là in xong rồi thì em mới dòm qua thì... 200 tờ giấy A3 ào ào ra tự lúc nào, giờ lỡ in rồi, ngay lúc đó thì ông chủ ra và nhìn thấy... nghe chửi. Vâng hồi ở nhà là con cưng, chỉ biết đi học rồi về nhà học tiếp, mẹ chả chửi bao giờ, thế mà giờ nghe người dưng chửi mà éo dám làm gì lại ( hồi đó hiền, chứ giờ mà thế em...chắc cũng im nghe chửi tiếp ). Rồi thì em nhục lắm, và bấn loạn cả lên, kinh nghiệm ở đây là tính cẩn thận, khi cho lệnh in phải nhìn rõ ra lệnh cho máy in nào, nhờ vụ này mà từ đó trở đi em cẩn thận hơn nhiều. Nhưng đời thì đâu như mơ, trong lúc bấn quá thế éo nào cái cùi chỏ của em gạt vào ca trà đá để trên bàn máy tính dùng để in, nước chảy đổ hết vào cái máy in màu ( R.I.P), vâng chính xác là ông chủ hét ầm lên, em sợ xíu đái ra quần. Vâng, và hôm đó em phải về nhà trong tình trạng éo được trả lương và cũng không dám vát mặt lại. Kết thúc 5 ngày đầu đi trực net. Nhưng đây chỉ là kết thúc cho 1 khởi đồng mới, khởi đồng thay đổi, bước ngoặt đổi đời của em. Em sẽ viết tiếp ngay sau đây.
Thêm Bình Luận