Chương 6



Dư Niểu Niểu miễn cưỡng nói: "Căn bản ta còn có chút lo lắng bọn họ sẽ dùng hôn sự bắt thóp ta, hiện tại xong rồi, Hoàng Thượng tự mình ban hôn cho ta."

Đầu năm nay hôn nhân đều nhờ bà mối, phụ mẫu chỉ định khiến Dư Niểu Niểu một chút quyền tự chủ cũng không có. Nếu nhhư Thuận An Hầu và Khương thị quyết tâm muốn gả nàng cho kẻ ngu xuẩn, nửa đời sau của nàng liền xong rồi.

Đương Quy lo lắng: "Nô tỳ nghe nói Lang Quận Vương gϊếŧ người như ngóe, vong hồn chết ở dưới đao của hắn vô số kể, vạn nhất sau khi thành thân bị hắn khi dễ phải làm sao?"

Dư Niểu Niểu làm bộ chuyện đó không quan trọng: "Đánh thì đánh không lại, chạy thì chạy không thoát, còn có thể làm sao? Chỉ có thể nằm ngửa, mặc hắn khi dễ thôi."

Đương Quy im lặng, nàng rất rõ ràng tính cách tiểu thư nhà mình, đối với câu trả lời này không ngạc nhiên chút nào. Bởi vậy nàng đã sớm chuẩn bị. Nàng từ trong ngực móc ra hai quyển sách, nhét vào trong tay Dư Niểu Niểu: "Tiểu thư, ngài nhìn hai quyển thoại bản này xem nhất định có thu hoạch."

Dư Niểu Niểu tiện tay lật thoại bản ra, phát hiện trong quyển sách đều là cố sự cưới trước yêu sau còn kèm thêm vài đoạn xuân sắc không kéo rèm.

Nét mặt của nàng dần dần trở nên vi diệu: "Đương Quy, khẩu vị ngươi vị thật nặng a."

Đương Quy ngượng ngùng nói: "Những thứ này đều là vật quý giá nô tỳ cất giấu, bên trong có rất nhiều tri thức giữa phu thê, dù sao đều phải chịu khi dễ, không bằng đổi lại phương thức sỉ nhục."

Nàng thu đóng lại thoại bản: "Đương Quy a, thứ này có độc, ngươi đem tất cả đưa cho ta, ta thay ngươi chịu trận."

Đương Quy: "..."

Dư Niểu Niểu ngồi ở từ đường đọc thoại bản một đêm. Bẩn cẩn nhiễm lạnh, ngày kế tiếp ngã bệnh. Đại phu nói nàng nhiễm phong hàn, cũng may không nghiêm trọng lắm, uống chút thuốc lại nghỉ ngơi mấy ngày liền có thể khỏi hẳn.

Đương Quy đưa đại phu ra cửa, quay đầu liền thấy tiểu thư nhà mình bò từ giường dậy: "Tiểu thư, đại phu nói ngài phải nghỉ ngơi, ngài hiện tại còn không thể lộn xộn."

"Chút cảm mạo mà thôi, vấn đề không lớn, ngươi đi đem lò lửa nhỏ dời ra ngoài, chúng ta hôm nay làm đồ nướng!"

Đương Quy: "Ngài vừa rồi đều là giả vờ?"

Vừa rồi Dư Niểu Niểu nằm ở trên giường bày bộ dáng suy yếu, phảng phất lúc nào cũng có thể chết, dọa sợ tất cả mọi người.

Dư Niểu Niểu xỏ giày nói: "Giả bộ nghiêm trọng một chút, bọn họ mới không đến quấy rầy ta dưỡng bệnh, ngươi đừng đứng ngốc, nhanh đi chuẩn bị than, ta đi làm gia vị."

Nghĩ đến thịt nướng mỹ vị, bụng dạ liền sôi trào!

... Bởi vì sự tình của Dư Niểu Niểu, Dư Khang Thái hít thở không thông. Khương thị dỗ cho dỗ rất lâu mới khiến phu quân bớt giận. Đợi tâm tình tốt lên, Khương thị liền đề nghị: "Ngài đừng ở trong nhà buồn buực, không bằng mang theo nhi tử đi ra cửa giải sầu một chút."

Dư Khang Thái cảm thấy cái chủ ý này rất tốt, vui vẻ đáp ứng: "Vẫn là nàng nghĩ chu đáo."

Khương thị lệnh cho người hầu gọi thiếu gia, tiểu thư đến. Con của nàng tên là Dư Thịnh, năm nay mười lăm, nữ nhi tên là Dư Phinh Phinh, năm nay mười bốn.