Niểu: "Có thể nói tới rõ hơn không? Tỉ như có bằng chứng Dư Thịnh gây tội?"
Tiêu Quyện không trả lời mà hỏi lại: "Ngươi hỏi cái này làm gì?"
Dư Niểu Niểu: "Tiểu nữ về nhà biết nhiều hơn một chút, dễ kiếm lý do lừa gạt phụ thân. Với lại, tiểu nữ là tỷ tỷ của Dư Thiịnh, sống chung phủ đệ, có một số việc bên ngài không tiện tra, tiểu nữ có thể giúp nha...."
Chương 20: Cha con tình thân
Ánh mắt Tiêu Quyện phát sinh một chút biến hóa.
Hắn trầm ngâm một lát, cuối cùng mở miệng: "Thủ hạ bổn vương tra được, thơ châm biếm là từ một quán trà chợ phía Tây truyền tới, vừa lúc ba ngày trước, Dư Thịnh đi đến quán trà."
Dư Niểu Niểu có trí nhớ vượt xa người thường. Nháy mắt đã hồi tưởng lại, ba ngày trước nàng và Đương Quy đi chợ phía Tây chơi, trên đường thoáng nhìn thấy Dư Thịnh. Lúc ấy nàng đã cảm thấy kỳ quái, vì sao Dư Thịnh lại đến chợ phía Tây? Dư Thịnh là mọt sách, ngày bình thường ngoại trừ trong nhà đọc sách, chính là cùng bạn bè ngâm thơ ở quán trà, cửa hàng sách.
Hắn ghét nhất chính là nhiều người ầm ĩ.
Chợ phía Tây lại là nơi ầm ĩ nhất thaành Ngọc Kinh.
Dư Niểu Niểu: "Dư Thịnh giải thích thế nào?"
Nói đếnchuyện này, ánh mắt Tiêu Quyện trở nên lạnh: "Hắn cái gì cũng không chịu nói."
Thủ đoạn Ưng Vệ tàn nhẫn, mọi người đều biết. Chắc hẳn Dư Thịnh cũng biết nếu không phối hợp điều tra sẽ lãnh hậu quả gì. Nhưng hắn cái gì cũng không chịu nói.
Cái này quá kì quái.
Dư Niểu Niểu nhỏ giọng hỏi: "Nếu như Dư Thịnh mang tội danh truyền bá thơ châm biếm, sẽ như thế nào?"
Tiêu Quyện không chút do dự nói: "Trảm."
Một chữ, lạnh thấu xương.
Dư Niểu Niểu không tự chủ được rụt cổ.
Mặc dù nàng cùng Dư Thịnh không có tình cảm nhưng cũng không thể trơ mắt nhìn hắn rơi đầu.
Nàng tráng ăn trúng gan hùm, duỗi ngón tay, nắm ống tay áo Tiêu Quyện, nhẹ nhàng lung lay, cầu khẩn: "Điện hạ, ngài có thể đáp ứng ta một việc?"
Tiêu Quyện mặt không thay đổi rút tay áo về. Nói chuyện cứ nói, lôi lôi kéo kéo còn ra thể thống gì?
Dư Niểu Niểu hướng hắn lộ ra cái lấy lòng nụ cười: "Tiểu nữ không phải cầu tha thay Dư Thịnh, thật ra là muốn cầu ngài khai ân, để tiểu nữ gặp Dư Thịnh một lần."
Tiêu Quyện liếc nhìn nàng: "Ngươi gặp hắn làm cái gì?"
"Tiểu nữ muốn cùng hắn tâm sự, có khi nhìn thấy tỷ tỷ xong sẽ hoàn toàn tỉnh ngộ mở miệng khai báo."
Tiêu Quyện không tin lời hoang đường của nàng, lạnh lùng nói: "Ngươi mới hai tháng trước trở lại Ngọc Kinh, trước đó ngươi và Dư Thịnh không hề có quen biết gì, các ngươi bất quá là huyết thống tỷ đệ mà thôi, không tình cảm sâu đậm, hắn dựa vào cái gì chịu thổ lộ tâm tư?"
Dư Niểu Niểu nghẹn lời.