Chương 17

“Cô ta thật sự nói vậy sao?”

Quý Huyền Tinh uống trà sữa, khẽ chớp mắt với Chu Toàn Di.

“Thật là sảng khoái a, đúng là tự vả mặt mình.” Chu Toàn Di hưng phấn nói: “Không phải là cô ta vẫn luôn nhìn cậu không vừa mắt sao, vào buổi tiệc sinh nhật ấy còn nói rất nhiều về phẩm hạnh nhan sắc của cậu, lần này thật đúng là.... ha ha ha...”

Quý Huyền Tinh chậm rãi khuấy trà sữa, đuôi mắt khẽ hạ, khẽ “Ừ” giống như một con mèo lười biếng cao quý, gãi nhẹ vào lòng người.

“Cô ta lại có thể làm được đến mức này vì Tống Chính Sơ, thật đúng là sức mạnh của tình yêu.” Chu Toàn Di có chút thổn thức, lại nói: “Tuy nhiên cậu cứ đồng ý với cô ta như vậy, có phải là cũng quá tùy ý rồi hay không, cậu lại không muốn tham gia cái đó.”

Quý Huyền Tinh: “Ai nói tớ không muốn tham gia.”

Chu Toàn Di mở to hai mắt: “Vậy cậu-----“

“Tớ đã cố ý.”

Quý Huyền Tinh tao nhã cầm khăn giấy lau khóe miệng không có gì: “Đó chính là để cho những người nhìn tớ không vừa mắt phải nguyện ý quỳ xuống gọi tớ là bố.”

Trong ánh mắt kinh ngạc của Chu Toàn Di, cô bình tĩnh sửa miệng: “----A, gọi là tiên nữ mới đúng.”

Chu Toàn Di quả thực hoàn toàn bội phục, giơ ngón tay cái lẩm bẩm: “Trâu bò.”

Thật là đủ độc ác, rõ ràng bản thân cũng cần đối phương hợp tác, lại tạo ra một hồi khó xử như vậy, còn làm cho người ta quỳ xuống gọi mình là tiên nữ.

Giây tiếp theo, cô nói thêm: “Nếu không phải có yêu cầu về số lượng, tớ cũng không cần đến cái gọi là đồng đội kia.”



Miệng Chu Toàn Di thành công há thành chữ o thật lớn: “....”

Phải chăng đây chính là sức mạnh của học bá sao?

Quý Huyền Tinh đẩy trà sữa sang một bên: “Có phải cậu muốn đi Pháp chơi không?”

Ánh mắt Chu Toàn Di lập tức sáng lên, giống như gà con điên cuồng gật đầu, cảm thấy quý tiên nữ này bây giờ cả người cũng đều phát sáng.

“Trong đội còn thiếu một người.” Tiên nữ nâng cằm lên: “Để tớ dẫn cậu bay nha.”

Nguyễn Vi Vi còn đang hơi mơ màng không biết vì sao người này bỗng nhiên trở nên dễ nói chuyện như vậy. Tống Chính Sơ cũng có chút ngoài ý muốn, nhưng rất nhanh đã điều chỉnh lại trạng thái, kéo bốn người vào một nhóm để đi ghi danh.

Chu Toàn Di đã nói dối để có thể thành công tham gia, nói đùa rằng đội bọn họ xếp hạng nhất trong các khóa học chuyên nghiệp, hạng nhất về thành tích tổng thể, và đứng top 1 trong mười hội sinh viên có khả năng tổ chức.

Mà Quý Huyền Tinh chỉ nói một câu tùy ý khác, nhưng cô cần phải khống chế chỉnh thể thời gian xuất nhập khẩu của hàng hóa, nói xong liền biến mất, ngay cả việc báo danh cũng là để Chu Toàn Di thay cô làm.

-

Lý Hạng Minh gõ cửa tiến vào, mang theo văn kiện mới.

“Chung tổng, những tài liệu này cần được ngài ký.” Anh ấy đặt tài liệu lên bàn, rũ mắt nhìn xuống bữa ăn chưa được đυ.ng đến, lại nói: “Đây là thuốc của anh, đừng quên uống nó.”

Qua vài giây, Chung Dập đọc xong văn kiện trong tay mới ngẩng đầu lên, lúc mở miệng âm thanh có hơi khàn khàn: “Biết rồi, lui xuống đi.”

Anh đưa tay nới lỏng cà vạt, lấy nước uống hai viên thuốc trên bàn, lúc này mới có thời gian nhìn tin nhắn trả lời trên điện thoại di động, tất cả chỉ như là một chuyện thư giản.

Một lát sau, biểu cảm của anh có hơi thả lỏng, nhìn văn kiện đang xếp thành núi trên mặt bàn, chậm rãi gõ mấy chữ.



[Chung Dập]: Không bận.

[Chung Dập]: Em muốn gian lận sao?

Lúc này Quý Huyền Tinh vừa biến mất trong nhóm chat đang ôm điện thoại di động trả lời tin nhắn. Cô đợi hơn mười phút mới nhận được tin nhắn, vừa nhìn thấy liền nổ tung trong nháy mắt, mười ngón tay tung bay trả lời.

[Quý Huyền Tinh]: Sao có thể tính là gian lận được???

[Quý Huyền Tinh]: Đây gọi là giúp đỡ từ bên ngoài vô cùng hợp lý!

[Quý Huyền Tinh]: Anh đây chính là vu khống, em sẽ nói với cậu nhỏ của em!!!

[Chung Dập]: Chỉ có trẻ con mới kiện với người lớn.

Quý Huyền Tinh nhìn thấy lời này, tim bỗng nhiên đập nhanh lợi hại, cô khẽ cắn môi, gõ chữ rồi lại xóa, cuối cùng mới cẩn thận kiểm tra vài lần rồi gửi đi.

[Quý Huyền Tinh]: Ai bảo anh ngày nào cũng gọi em là trẻ con, vậy sau này chúng ta sẽ đều là người lớn, giao tiếp bình đẳng.

Thời gian chờ đợi giống như đặc biệt dài, thật giống như mỗi giây đều được đại não tự động kéo dài ra vô số lần, mỗi giây chờ đợi đều làm cho người ta trở nên lo lắng, rồi lại tràn ngập sự hưng phấn khi chờ đợi.

Cuối cùng, điện thoại di động nhẹ nhàng kêu lên.

Quý Huyền Tinh đưa tay đè trái tim đang điên cuồng đập mạnh rội vội vàng nhìn xem, lại phát hiện chỉ là tin nhắn Chu Toàn Di xác nhận tin tức một lần nữa với cô, cô hít sâu kiểm tra sau đó nhắn lại: [Không có vấn đề gì, cảm ơn cậu, GIF hôn.]

Cô lại mở lại hộp thoại của Chung Dập trên điện thoại di động, thấy không có bất cứ tin nhắn mới nào được cập nhật, tinh thần sa sút nói không nên lời.