Đường đi đến chỗ phụ bản cấp độ 40-50 khá xa, dọc theo con đường mòn quanh co, qua mấy dãy đồi liên tiếp mới đến. Trên đường đi, để tiết kiệm thể lực, cả ba cùng nhau đi bộ tà tà, trên đường đi Thiên Đăng hỏi Jong Suk:
- Muốn nâng cấp thanh kiếm của tôi lên cấp độ Xanh Dương cần gì nữa ngoài 2 Lam Thạch?
Jong Suk đáp:
- Anh phải cần thêm 2 kilogram thép, thứ này phải có quặng sắt và than đá luyện ra là được.
Mako che miệng cười khúc khích làm Jong Suk hơi cáu, gã quạt:
- Nói gì thì nói đi, cười kiểu đó ứa gan lắm biết không Mako.
- Anh Jong Suk đã quên mất còn phải có thêm 5 kilogram đất sét để làm khuôn đúc và 2 kilogram quặng đồng.- Mako vừa cười vừa đáp trả.
Jong Suk ngớ người, dù sao cũng lâu quá rồi, làm sao nhớ cho hết được, gã liếc xéo cô buông một câu nghe có vẻ hơi dỗi hờn:
- Tiểu Thư Biết Tuốt thật lợi hại, nói đúng rồi đó.
Nói xong lại xăm xăm đi tiếp, Thiên Đăng bật cười:
- Jong Suk à, là đàn ông thì không nên hơn thua với phụ nữ.
Jong Suk quay qua nhìn Mako một cái rồi nói với Thiên Đăng:
- Chắc gì đằng sau nhân vật ảo đẹp đẽ, xinh xắn này là một cô gái thật chứ, thế giới ảo thật giả khó lường lắm cha nội.
Mako bật cười, Jong Suk quả thật quá trẻ con, cô nhỏ nhẹ nói:
- Mako là phụ nữ thật, dù không thể so sánh về sắc đẹp với nhân vật đại diện này, nhưng ở trong thế giới thật, Mako nhìn cũng được lắm. Hơn Mako có 1 tuổi, nhưng hình như anh Jong Suk cư xử không được già dặn cho lắm.
Nhất tiễn xuyên tâm, Jong Suk bị xoáy một câu quá đau, hắn hằm đáp trả:
- Sao cô biết tôi hơn cô 1 tuổi, tôi đã …
- 29 tuổi. - Thiên Đăng cướp câu trả lời của hắn.
Jong Suk ngơ ngác, lắp bắp:
- Ủa, sao… sao anh biết được chứ?
- Thì Mako 28 tuổi, cô ta nói anh hơn 1 tuổi so với cô ấy, cứ thế suy ra thôi.- Thiên Đăng nhún vai.
Mako bắt chước điệu bộ nhún vai của Thiên Đăng, cất tiếng giải thích cho bộ não sắp nổ tung của Jong Suk:
- Anh đã chơi Kingdom Of Heaven được 10 năm, nghe giọng điệu trẻ con như thế thì chắc là tham gia trò chơi này lúc vừa mới thành niên. Dù trò chơi này có hệ thống tự động dịch ngôn ngữ của người nói thành tiếng mẹ đẻ của người nghe, nhưng Mako biết được chút ít tiếng Hàn nên khi nghe anh Jong Suk nói chuyện, có thể nhận ra anh là người Hàn Quốc, dùng phương ngữ Seoul. Tuổi thành niên ở đất nước anh là 19, suy ra anh đã 29 tuổi, hơn Mako đúng 1 tuổi.
- Con nhỏ này…- Buông được ba từ xong im luôn, Jong Suk không nói được thêm lời nào.
Ba người đi hơn 40 phút thì đến nơi, khác với hang động dẫn vào phụ bản Rừng Tăm Tối, nơi này là một bãi đất trống, ở đó có vô số những gian hàng tạm bợ buôn bán Mana, thực phẩm, khoáng thạch… Ở vị trí cuối các gian hàng có một cánh cổng lớn, tấm bảng treo trên cổng đề “Đầm Lầy Nham Thạch”. Jong Suk dừng lại bên một cửa hàng bán khoáng thạch, ngó nghiêng một hồi rồi mua hết những vật phẩm cần có để nâng cấp cho cây kiếm của Thiên Đăng. Thiên Đăng định ngăn lại thì hắn cười hề hề nói:
- Xem như phần đầu tư của tôi vào anh để phá bản, đừng ngại ngùng gì cho mệt.
Nói xong hắn đưa tất cả khoáng thạch, than đá và đất sét cho anh giữ, không quên thòng một câu đùa:
- Bỏ vào túi thần kỳ Doraemon của anh đi.
*
Doraemon là một nhân vật trong bộ truyện cùng tên của hai hoạ sĩ Fujiko Fujio, chú mèo máy này có 1 chiếc túi thần kỳ đeo ở bụng, có thể chứa vô số vật dụng và không bị ảnh hưởng khối lượng cũng như kích thước của đồ vật.
Thiên Đăng bật cười, nhận lấy tất cả rồi cho vào Vô Cực Hành Trang. Cả ba tiến thẳng vào phụ bản Đầm Lầy Nham Thạch. Vừa bước vào trong, Thiên Đăng giơ tay ra hiệu cho hai người dừng lại. Anh đưa tay ra, một luồng khói đen từ bàn tay chảy ra rồi tụ lại thành đám khói dày đặc, khi khói tan đi, một NPC với gương mặt già nua xuất hiện, ông ta cất tiếng chào:
- Chủ nhân cho gọi T-Yosef.
Mako và Jong Suk nhận ra đây chính là hồn ma cha của T-Guruk.
- Ta cần ông nâng cấp thanh kiếm này lên cấp độ Xanh Dương. - Thiên Đăng đưa thanh kiếm cho ông lão NPC.
Ông ta nhận lấy rồi đáp:
- Dạ được, tôi cần 2 kilogram khoáng thạch đồng, 2 kilogram khoáng thạch sắt, 5 kilogram đất sét, 1 kilogram than đá và 2 Lam Thạch.
Thiên Đăng lấy ra tất cả vật phẩm mà T-Yosef yêu cầu, ông lão đưa hai tay nhận lấy rồi bắt đầu làm việc. Ông ta dùng một ít đất sét đắp thành một chiếc nồi rồi quay qua hỏi Thiên Đăng:
- Dạ, từ cấp độ Xanh Dương có thể chế kiếm theo hình dạng mong muốn của chủ nhân. Chủ nhân có thể cho tôi yêu cầu về hình dạng ấy được không?
Thiên Đăng mừng húm, vội đáp:
- Nếu được vậy thì tốt quá, ông đúc cho tôi 1 thanh kiếm của Nhật Bản nhé.
Mako nghe đến kiếm Nhật, vừa vui vì có người yêu thích vật phẩm từ quốc gia của mình, lại vừa tò mò nên hỏi:
- Anh Wagashi thích Katana sao?
Thiên Đăng gật đầu đáp:
- Từ bé tôi đã học Kendo, nên sử dụng Katana sẽ thuận tay hơn.
- Thật may quá, khi còn sống tôi cũng từng có kinh nghiệm chế tạo loại vũ khí này, xin chủ nhân đưa cho tôi thêm 10 thanh Thạch Cốt để làm chui và bao kiếm, như thế sẽ giúp trọng lượng của thanh Katana này tối ưu hơn. - T-Yosef cất lời.
Thiên Đăng lấy từ túi ra 10 thanh Thạch Cốt đưa cho ông lão, không quên hỏi thêm:
- Ông có cần lửa của Jong Suk không?
Ông lão cúi đầu đáp:
- Dạ, không cần đâu ạ, tôi có Nham Châu đây rồi.
Nói xong T-Yosef lấy từ túi ra một viên đá đỏ rực như một hòn bi lớn bằng nắm tay. Ông ta bỏ viên bi gọi là Nham Châu đó vào cái nồi đất sét mới nặn, cho thêm than đá và các loại quặng vào đó. Chưa được 2 phút, cả chiếc nồi đỏ rực, khoáng sắt và khoáng đồng tan chảy hoà quyện vào nhau. Ông lão để cái nồi ở đó, ngồi bệt xuống bên cạnh tiếp tục nặn đất sét thành khuôn kiếm. Thiên Đăng thấy khuôn đã thành hình dạng của một thanh Katana dài hơn 80 centimet. T-Yosef đứng dậy, cầm theo thanh kiếm cũ của Thiên Đăng cho luôn vào nồi, chỉ ít phút sau thanh kiếm cũng tan chảy hoàn toàn, trộn lẫn với hợp kim từ đồng và sắt kia, tạo thành một khối kim loại nóng chảy nhưng có màu xanh lá cây lấp lánh. Ông lão móc ra một đôi găng tay dày, đeo vào rồi nhấc chiếc nồi đổ tất cả kim loại nóng chảy vào khuôn. Khi giọt kim loại lỏng cuối cùng chảy vào hết chiếc khuôn, ông ta đập vỡ cái nồi đất, thu hồi lại viên Nham Châu cho vào túi, đoạn lấy ra một viên bi lớn màu xanh dương. T-Yosef đặt viên đá lên thành khuôn, chưa được 3 giây, cả chiếc khuôn biến đã bị đóng băng, lạnh ngắt.
- Là Băng Châu, thợ rèn cấp 10 trở lên có thể sử dụng nó và Nham Châu để việc chế tạo vũ khí nhanh hơn.- Jong Suk khoe mẽ kiến thức.
Nhìn thanh Katana đã thành hình trong khuôn, Mako lại lắc đầu nói:
- Không giống cách chế tạo Katana trong thực tế cho lắm.
Jong Suk bật cười:
- Đây là game em gái ơi, bớt so sánh với đời thực giùm.
Thiên Đăng không dính vào việc tranh cãi của hai người, anh còn đang mãi mê xem T-Yosef chế tạo kiếm. Thiên Đăng thấy ông lão thu hồi viên Băng Châu, rồi lấy ra một chiếc búa, đoạn đập vỡ khuôn. Ông ta ngồi xuống, lấy Thạch Cốt ra mài giũa rồi ghép lại thành chui kiếm, mài giũa cẩn thận xong thì lắp chuôi vào. Tuy thanh Katana đã thành hình, nhưng Thiên Đăng biết còn phải thêm công đoạn mài giũa để gia tăng độ bền và khiến kiếm phát sáng. Quả nhiên T-Yosef lấy ra cái đυ.c rồi bắt đầu giũa lưỡi kiếm bằng cán của chiếc đυ.c này. Ít phút sau, thanh Katana đã sáng bừng ánh sáng xanh biếc.