Chương 35: Chơi Thả Diều

Đến trưa, Minh dắt hai nàng ra mắt ngoại cậu, cậu giới thiệu: "Thưa ngoại, bé này là Cao Thị Tâm Như, còn bé kia là Cao Thị Lan Phương, hai bé này là chị em với bé Mỹ Duyên nhà kế bên đó ngoại."

Ngoại cậu cười hiền: "Ồ, chào các cháu, các cháu ở lại dùng cơm trưa nhé!"

Hai nàng cúi đầu: "Chúng cháu cảm ơn bà."

Ngoại Minh nói: "Để ta vô nấu cơm."

Hai nàng tíu tít nói: "Chúng cháu vô phụ với bà ạ!"

Nhìn họ, Minh mỉm cười, chắc hai cô bé nghĩ sắp làm vợ nên phải tập dần chuyện bếp núc từ đây là vừa. Một tiếng sau, bữa ăn đã được hai nàng và bà ngoại dọn ra. Mùi thơm phức khiến Minh thấy thèm, món nào cũng ngon khiến cậu nghĩ hai nàng rất thạo chuyện bếp núc, còn chuyện giường chiếu chắc chưa có kinh nghiệm nên cần mình huấn luyện.

Dọn dẹp xong xuôi, cả ba vô phòng Minh ngủ trưa, Tâm Như và Lan Phương tự cởi bỏ bộ đồ trên người ra rồi chuẩn bị giường gối, đợi Minh nằm xong thì hai nàng leo lên nằm cạnh hai bên chàng. Minh nói: "Chiều tụi mình đi thả diều hen. Anh có hẹn với Thúy Diễm rồi!"

Lan Phương khẽ nói: "Anh nói phu nhân Hiểu Khê ạ?"

Minh gật đầu: "Ừa!"

Tâm Như nằm bên nói: "Chồng nói thì vợ xin vâng!"

Minh bóp nhẹ bầu vυ" Tâm Như cười nói: "Ừm!"



Tâm Như cười với cậu, tay nàng mò vào quần cậu sục côn ŧᏂịŧ khiến cậu rên nhẹ. Lan Phương cười nói: "Đừng làm quá kẻo ảnh mất sức đó chị."

Cả ba cười khúc khích rồi chìm vào giấc ngủ. Gần hai giờ chiều, Minh mở mắt thức dậy, ngó qua phải thấy Lan Phương đang xoay tấm lưng trần về phía cậu, tiếng thở nhẹ đều cho biết nàng ấy còn đương ngon giấc. Nhìn bên trái thấy Tâm Như đang nằm ngửa nhắm mắt thở đều, hai bầu vυ" phập phồng lên xuống theo nhịp thở của nàng.

Thấy nàng gợϊ ȶìиᏂ như vậy, Minh bèn nằm sấp lên người nàng, hai tay xoa nắn hai bầu vυ" căng bự kia, hai tay cậu bóp không hết hai bầu vυ" của nàng, cậu há miệng đưa lưỡi ra liếʍ hai quả đào tiên ấy, rồi mυ"ŧ hai đầṳ ѵú hồng hào lớn bằng hột me của Tâm Như, chợt cậu thấy có vị ngọt ngọt trong miệng, Minh ngưng bú rồi nhìn kỹ hai núʍ ѵú nàng, cậu thấy hai núʍ ѵú nàng đang rỉ những giọt nước màu trắng, cậu nghĩ chắc là hồ ly cái khi tu luyện đến mức độ nào đó thì vυ" mới tiết ra sữa thế này. Nhìn Tâm Như còn đương say giấc nên cậu tranh thủ bú sữa của nàng không nên để phí. Bú ʍúŧ chán chê cậu quay về chỗ nằm, công nhận sữa của Tâm Như ngon tuyệt.

Sau đó, cậu đánh thức hai nàng dậy sửa soạn để đi chơi, Lan Phương hóa phép ra mấy con diều rồi cả ba đến gặp Mỹ Duyên và cùng nhau ra chỗ bãi cỏ xanh tắp bạt ngàn quen thuộc thả diều suốt buổi chiều. Đương lúc chuẩn bị về thì Mỹ Duyên ôm bụng dưới nhăn mặt rên khẽ, Lan Phương vội tới đỡ cô bé nói: "Phu nhân không sao chứ?"

Quang Minh và Tâm Như cùng chạy đến xem sao, Minh lo lắng hỏi: "Em bị đau bụng hả Duyên?"

Mỹ Duyên nhăn mặt trả lời: "Không hiểu sao em bị đau rát trong vùиɠ ҡíи, chắc tối nay anh không đút côn ŧᏂịŧ vô cái đó của em được rồi."

Nghe xong, Minh đơ mặt, nghĩ: "Tối nay đành ngủ chay vậy." Rồi cậu nói: "Lan Phương, tối nay em qua ngủ với Mỹ Duyên nhé, sẵn tiện chữa thương cho cô ấy luôn."

Lan Phương nghe xong che miệng cười nói: "Chắc anh đâm mạnh quá nên làm rách bướm phu nhân rồi hử?"

Nói xong cả ba người còn lại mặt đỏ lên. Lan Phương ôm Mỹ Duyên bay về nhà ngoại cô ấy, còn lại Quang Minh và Tâm Như, cậu khoác bờ vai trần mát rượi của nàng thủng thẳng đi về, cậu hỏi: "Tối nay vợ cho anh ăn gì?"

Nàng thỏ thẻ đáp: "Món mà anh thích nhất nhé, em sẽ tự tay nấu cho chồng em ăn."

Minh gật đầu, nói: "Ồ, anh mong đợi lắm. Quan trọng hơn tối nay anh muốn ngủ với em được không?"

Tâm Như đỏ mặt đáp: "Em luôn sẵn sàng thực hiện bổn phận của người vợ."



Minh gật gù: "Thật vui khi nghe được em nói thế."

Cả hai cứ thế cứ bước đi trong ánh chiều tà.

Tối nay ngoại Minh bận công việc ở xóm trên nên không có nhà, Tâm Như vô bếp trổ tài nấu nướng. Một lát đầy đủ món ngon được nàng dọn ra, nàng cười nói: "Anh ăn thử xem tay nghề của em tới đâu."

Minh ăn xong gật đầu khen tấm tắc mãi khiến nàng cứ đỏ mặt, nàng hỏi: "Anh có thích uống sữa không?"

Minh vờ nói: "Thích, nhưng trong nhà làm gì có hộp sữa nào?"

Nàng mỉm cười, hai tay nàng kéo hai dây áo trên vai xuống để lộ cặρ √υ" bự trắng nõn, rồi nàng úp cái ly vào bầu vυ" mình, một tay xoa bóp cho sữa từ núʍ ѵú chảy vào ly tay kia giữ ly chặt, sữa trắng từ núʍ ѵú nàng bắn ra như dòng suối. Chẳng mấy chốc, ly đầy sữa, Tâm Như đưa cho Minh cười nói: "Mời anh!"

Nàng kéo hai dây áo lên vai lại, Minh cười nói: "Sữa thương hiệu hồ ly!"

Cậu nói khiến nàng bật cười, Minh uống cạn một hơi xong nói: "Sữa ngon tuyệt! Giá ngày nào cũng được em cho uống ly sữa thế này thì anh khỏi cần ăn cơm chi!"

Tâm Như đỏ mặt khi Quang Minh đòi uống hết sữa từ cặρ √υ" của nàng, nàng mỉm cười nói: "Anh tham quá, cho anh uống hết sữa thì mốt em lấy đâu ra sữa để nuôi con đây?"

Biết mình nói hớ nên Tâm Như đỏ mặt thẹn thùng, Minh đến bên nàng nắm tay nói: "Ồ em muốn có con với anh sao? Để lát nữa anh sẽ chỉ cho em thấy cách em bé được tạo ra như thế nào?"

Nghe xong, nàng chỉ biết nuốt nước bọt.