Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Kim Thụ Đại Khôi

Chương 62: Vũ Thiên Tí Thần Quả

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cuối cùng còn thừa 2 tên Kim Đan cảnh liền để Khôi Vũ "tịnh hóa", 2 tên Kim Đan cảnh kia là tầng 1 đối đầu với Kim Đan tầng 4 như Khôi Vũ hiển nhiên là chỉ biết chịu trận. Nhưng Khôi Vũ không định dây dưa với 2 tên này, thôi thì lấy 2 người này trợ giúp Thiết Đoàn đánh trận vậy.

Bên kia, 1 người Vạn Thiên Bảo đối đầu với 5 người Thiết Mục lúc này mới thực lực cân bằng. Tên Vạn Thiên Bảo này không phải Kim Đan cảnh tầng 5 mà là tầng 6 thì đúng hơn. Thế nhưng điều khiến Vạn Thiên Bảo giật mình là đám người Thiết Mục không biết đã tu luyện công pháp gì mà dường như có thể ổn định chống đỡ đòn tấn công của hắn. Bởi nếu như hắn là Kim Đan tầng 4, sợ rằng đám người này sẽ nhanh chóng đánh bại mình trong chớp mắt.

Hiện tại bị 5 người Thiết Mục vây công, Vạn Thiên Bảo không làm gì được, thậm trí đám người Thiết Mục còn có phần nhỉnh hơn 1 chút. Nếu đánh lâu dài sợ là có biến lớn.

Lại nhìn sang bên cạnh, trận chiến cũng ngang tài ngang sức, Luyện Khí cảnh của Thiết Đoàn chết cũng kha khá, nhưng ít ra còn biết hợp sức vây công Trúc Cơ cảnh của Vạn Bảo Lâu. Ngoài ra, 2 Kim Đan cảnh lâm trận phản chủ đã trợ giúp cũng kha khá, thương vong của Luyện Khí cảnh cũng giảm đi đáng kể.

Lại nói tiếp, Vạn Thiên Bảo thực sự là biến lớn, nhưng hiện tại không ai ở nơi này có thể mạnh mẽ tiêu diệt hắn, ngoại trừ Trói Buộc.

Trận chiến kéo dài suốt nửa cảnh giờ khi mà người của Vạn Bảo Lâu đã tiêu hao hơn 1 nửa, Vạn Thiên Bảo lúc này đã không thể dây dưa đánh từ từ được nữa, còn không nhanh lên thì Vạn Bảo Lâu chỉ còn 1 mình hắn mất.

Vạn Thiên Bảo cũng rất thông minh, biết rõ mấu chốt để chiến thắng nằm ở đâu. Và Khôi Vũ chính là mục tiêu của hắn.

Trong chớp mắt chỉ thấy Vạn Thiên Bảo mạnh mẽ phá vòng vây, bấy ngờ lao thẳng về phía Khôi Vũ, miệng còn nở 1 nụ cười chiến thắng. Chỉ tiếc là hắn đã quá coi thường Khôi Vũ, dù rằng cảnh giới có cao nhưng muốn chiến thắng hiển nhiên là điều không thể nào. Chỉ thấy trong khoảnh khắc ngắn ngủi vài giây, Vạn Thiên Bảo đột nhiên gục ngã trước sự kinh ngạc của đám người Vạn Bảo Lâu, bên Thiết Đoàn cũng vậy, chỉ có những người đi theo Khôi Vũ lần trước mới thấy bình thường. Dù là Cao Chấn, Phụng Hoa cũng phải trố mắt vài giây rồi mới điểm tĩnh trở lại dáng vẻ thường ngày của mình.

Ngày thường ai cũng nghĩ Khôi Vũ chỉ là đan sư nên chỉ có 1 chút tu vi chứ không hề mạnh ở khoản chiến đấu. Nào ngờ, 1 tên trâu bò như Vạn Thiên Bảo bị 5 người Thiết Mục vây công cũng không làm gì được thế mà lại bị Khôi Vũ hạ gục trong chớp nhoáng, hơn nữa lại còn chẳng hề động đậy tay chân.

Vạn Thiên Bảo ngã xuống cũng kéo theo sự sụp đổ của Vạn Bảo Lâu, đám thuộc hạ bỏ chạy tán loạn nhằm tìm ra kẽ hở để thoát thân. Tất cả những tên Trúc Cơ cao giai và Kim Đan cảnh bị bắt lại, còn lại nếu muốn chạy thì cứ mặc bọn họ, thực lực cỡ đó nếu có chạy thoát cũng không làm nên sóng gió gì...

Ngày hôm sau, đại bản doanh của Vạn Bảo Lâu bất ngờ tan hoang không 1 bóng người, bên trong lộn xộn rối tung, tất cả đồ đạc quý giá đều không còn xót lại thứ gì. Thành chủ Lý Tướng cũng bất ngờ lên tiếng, tối hôm qua Vạn Bảo Lâu bị cường giả hạ thủ, Vạn Thiên Bảo đã chết, tất cả sản nghiệp hiện tại của Vạn Bảo Lâu sẽ được phủ thành chủ thu hồi.

Mặc dù Lý Tướng đã nói như vậy nhưng những kẻ đã chạy thoát từ trận chiến hôm qua đương nhiên sẽ nói khác. Đây chính là điều mà Khôi Vũ muốn, để tất cả các thế lực trong thành này biết rõ chỗ dựa của Thiết Đoàn chính là Lý Tướng, dù có làm chuyện gì sai cũng sẽ được Lý Tướng thu dọn giúp.

Bởi nếu 1 cái Vạn Bảo Lâu mất đi thì chắc chắn lại xuất hiện thêm 1 cái Vạn Bảo Lâu khác mà lại còn cường đại hơn. Nếu cứ yên ổn phát triển sợ rằng là không được, thà rằng lôi Lý Tướng làm bia đỡ đạn.

Sau khi Vạn Bảo Lâu bị tiêu diệt, Cao gia phía sau Cao Chấn cũng bất ngờ phái người sang kết minh, chuyện này Khôi Vũ ngỏ ý không có ý kiến gì cả, Thiết Mục liền gật đầu đồng ý. Cao Chấn sau đó cũng lên tiếng, lần sau sẽ trở về Cao gia chơi. Bởi hiện tại, Cao Chấn đang bắt đầu tu luyện công pháp Thiên Ngưu. Sau khi biết đám người Thiết Mục bỏi vì tu luyện nó mới nhanh chóng đuổi kịp hắn khiến tên này không gấp cũng không được.

.....

1 năm sau

"Đinh!!! Hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến. Thiết Đoàn hiện tại đã trở thành thế lực đứng đầu Quán Thủ thành. Ký chủ nhận được 1 lần rút thưởng ngẫu nhiên, 1 lần sử dụng vòng quay may mắn, 1 kĩ năng bất kỳ tăng 1 cấp, công pháp tu luyện Thiên Ngưu trung cấp, tinh điểm +100..."

Sau 1 năm yên ổn phát triển, Thiết Đoàn hiện tại đã trở thành thế lực đứng đầu Quán Thủ thanhg nhờ ông lớn Lý Tướng bảo kê. Lúc này thực lực của tất cả đều đã cực kì mạnh. Lại nói phần thưởng nhiệm vụ chính tuyến kia cực kì hào phóng, tất cả công năng của hệ thống đều được miễn phí sử dụng 1 lần.

"Hệ thống, bắt đầu rút thưởng ngẫu nhiên..."

"Đinh!!! Rút thưởng ngẫu nhiên bắt đầu đếm ngược 10 9 8..."

10 giây rất nhanh đã qua đi.

"Chúc mừng ký chủ nhận được 1 kiện binh khí cấp bậc Hoàng phẩm cao giai. Võ giả dưới Tướng Tứ cảnh sau khi sử dụng liền thể tăng sức chiến đấu lên 20%..."

"Tốt a, cái này vừa lúc thích hợp cho nhóc Thương Vũ dùng, mà có khi Đại Vũ thì hợp lí hơn, Thương Vũ vẫn còn hơi nhỏ tuổi. Tiếp tục, sử dụng vòng quay may mắn..."

"Đinh!!! Vòng quay may mắn đã mở ra, 10 9 8...Chúc mừng ký chủ nhận được hạt giống của linh dược cấp 8 Vũ Thiên Tí Thần Quả..."

Tuyệt, thật không ngờ vận khí lại tốt đến như vậy, lại trực tiếp nhận được 1 hạt giống linh dược cấp 8.

"Hệ thống, Vũ Thiên Tí Thần Quả là linh dược gì vậy, sao ta chưa nghe qua bao giờ..."

"Vũ Thiên Tí Thần Quả vốn dĩ khá phổ biến ở thời kì thượng cổ, chỉ là đến hiện tại số lượng cũng không còn nhiều do không biết cách gieo trồng. Tuy nhiên hoàn cảnh bên trong Phích Lịch Châu của ký chủ có lẽ miễn cưỡng đáp ứng được yêu cầu khắc nhiệt của nó. Sau khi gieo xuống, phải tận vạn năm mới trưởng thành, sau 1000 năm mới ra hoa lại thêm 1000 năm mới kết quả. Mỗi lần kết quả sẽ cho ra 10 quả, sau khi ăn vào, võ giả liền có thể tự mình lĩnh ngộ 1 môn thần thông cho riêng mình. Tất nhiên, xác xuất lĩnh ngộ chỉ là cao hơn người bình thường khoảng 20% chứ không phải là tất cả. Ngoài ra, ăn càng nhiều, thể chất sẽ càng mạnh, có thể sánh ngang với binh khí cấp Thiên cũng không phải là không thể..."

Đây thực sự là 1 loại bảo vật quý giá. Chỉ có điều, thời gian chờ đợi nó thực sự là quá dài. Nếu như trồng ở bên trong Phích Lịch Châu vậy ít nhất cũng phải chờ hơn 100 năm. Tuy rằng thần thông là thứ mà tất cả võ giả tu luyện đều ao ước có được. Chỉ là chờ đợi có chút lâu, mà lại còn không chắc chắn có thể luyện, cũng không biết tu luyện trong bao lâu. Đây thực sự là 1 ẩn số lớn. Cho nên Khôi Vũ sau khi cẩn thận nghĩ lại liền vứt nó vào trong Phích Lịch Châu nhờ Khí Linh trồng giúp mình chứ cũng không quá vui sướиɠ gì cả.

"Hệ thống biết ký chủ đang nghĩ gì, đúng như Khí Linh của Phích Lịch Châu đã từng nói, bên trong Băng Ánh Sáng có chứa Áo Nghĩa Sinh Tử. Nếu như có thể dùng nó để tưới cho Vũ Thiên Tí Thần Quả, thì thời gian trưởng thành liền có thể rút ngắn đến chỉ còn 1000 năm mà thôi..."

"Thât...sao ngươi không nói luôn để ta hố nãy giờ, nhưng 1000 năm vẫn còn khá là dài!!!"

"Do ký chủ không hỏi thôi, hệ thống làm người tốt nên mới tự mình nói giúp ai ngờ lại mang tiếng bất nhân. Với cả sau naỳ cũng không thiếu cơ hội nâng cấp Phích Lịch Châu, con người thật là hấp tấp..."
« Chương TrướcChương Tiếp »