Chương 42: Trở về

Khôi Vũ bị lão già kia xách lên như 1 con cún nhỏ, cả người bị khóa chặt, chỉ hơi miễn cưỡng cử động được 1 chút nhưng muốn thoát khỏi tay lão là điều không thể nào. Khôi Vũ được lão già này đưa đến 1 hang động nào đó, do tốc độ di chuyển của lão nhanh đến ngộp thở nên Khôi Vũ cũng rất khó để có thể xác định được phương hướng.

"Tiểu tử, ngươi biết trị thương?"

"Ơ, lão gia, ngài nói gì tiểu nhân không hiểu lắm..."

"Đừng chơi trò bé lên 3 ở đây, bổn tọa đã thấy hết rồi, khôn hồn thì giúp bổn tọa trị thương, biết đâu bổn tọa sẽ tha cho cái mạng nhỏ của ngươi, thậm trí còn cho tiểu tử ngươi trải nghiệm cảm giác kɧoáı ©ảʍ đặc biệt nào đó..." - Lão vừa nói vừa vuốt nhẹ 1 bên má của Khôi Vũ.

"Không được, lỡ như giúp ngươi trị thương xong ngươi gϊếŧ ta luôn thì sao! Đằng nào cũng chết, thà rằng ta không giúp lão già nhà ngươi..."

"Haha, nhóc con đừng lo lắng, bổn tọa cũng có chút quan tâm đối với những cục thịt non. Cho nên đừng lo lắng gì nhiều, hay là để bổn tọa cho nhóc con ngươi nếm thử sức mạnh của mình trước để ngươi suy nghĩ 1 hồi..."

"Này này, khoan...bình tĩnh...có gì từ từ nói...quân tử động khẩu không động tử...a a a...."

"Hự....ngươi..."

Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, lão già đê tiện vừa rồi đã rời xa nhân thế, cả người lão hóa thành bọt máu văng tung tóe khắp nơi, Khôi Vũ đứng gần lão nên cũng không tránh khỏi bị dính 1 chút tiết canh. Đang lo sợ có tồn tại mạnh hơn xuất hiện ở trong cái hang động này thì bất ngờ 1 thân ảnh quen thuộc xuất hiện- là lão Hàn. Cái tên này đúng là rất biết cách xuất hiện, thật may là tên này đến kịp thời, nếu không ngày hôm nay Khôi Vũ sẽ bị lão già thối kia gặm không mẩu xương nào.

"Sao giờ mới xuất hiện, suýt chút nữa..." - Khôi Vũ run sợ nhìn bọt máu bắn lên người mình nói.

"Không sao rồi, giờ ta đưa em rời khỏi nơi này..."- Lão Hàn thơm nhẹ lên tóc Khôi Vũ nhẹ nhàng nói.

Nhoáng 1 cái, cả 2 liền xuất hiện ở 1 cái suối nước nóng nào đó, cả 2 thân thể không 1 mảnh vải che thân đang quấn lấy nhau 1 cách mãnh liệt như thể lâu lắm rồi mới được gặp mặt. Khi lão Hàn bắt đầu tiến vào, so với cảm giác "lần đầu" thì đã đỡ hơn rất là nhiều rồi, nhưng cùng với đó, Khôi Vũ lại cảm nhận được tu vi của bản thân đang tăng lên từng chút 1 mà không cần phải tu luyện gì cả.

Nhưng Khôi Vũ cũng chả chả có tâm tư mà để ý chuyện đó tu vi tăng lên đó, bởi hiện tại bản thân còn đang dang dở với cuộc tiến công như vũ bão của kẻ bên cạnh mình. Trong lúc tiến vào, lão Hàn còn hôn nhẹ lên cổ của Khôi Vũ, nói là hôn nhẹ nhưng đó chỉ là lúc đầu, càng về sau thì vết cắn lại càng in rõ ràng hơn ở trên cổ, có lẽ qua hôm nay 1 vết hằn lớn sẽ bất ngờ xuất hiện...

3 tháng sau,

Khôi Vũ cuối cùng cũng trở về Quán Thủ thành. Trong thời gian 3 tháng, Khôi Vũ được lão Hàn dẫn đi chơi khắp nơi, nơi nào có cảnh đẹp đều được lão Hàn đi xem. Lúc đó, lão Hàn cũng có kể qua 1 tin làm Khôi Vũ chấn động, thành chủ của Quán Thủ thành thật không ngờ lại là 1 phân thân của lão Hàn. Nhưng khi Khôi Vũ hỏi cảnh giới thật sự thì tên này là mập mờ không nói, còn bảo là khi nào Khôi Vũ mạnh lên sẽ tự khác biết được.

Cũng trong 3 tháng đó, tu vi của Khôi Vũ tăng lên 1 cách rất khó hiểu, nhất là sau những lần cả 2 cùng ở bên nhau, tu vi Khôi Vũ đặc biệt tăng lên rất nhanh. Hiện tại đã đạt tới Kim Đan tầng 4. Đồng thời, việc trị thương cho lão Hàn cũng rất thuận lợi, số lần trị thương đã giảm xuống rõ rệt, hiện chỉ còn hơn 400 lần. Nhưng có 1 cái không hề thay đổi đó là mỗi lần trị thương xong, Khôi Vũ đều mất hết sức và lăn quay ra ngủ.

Mặc dù muốn đi cùng nhưng dường như Khôi Vũ biết lão Hàn có chuyện riêng chưa giải quyết xong nên sau khi đi chơi thỏa thích, Khôi Vũ bèn đòi trở về Quán Thủ thành, bởi vì hiện tại đã biết có thành chủ làm hậu thuẫn nên Thiết Đoàn có lẽ sẽ không có vấn đề gì quá lớn.

Cả 2 vừa mới xuất hiện ngoài cổng thành, thành chủ liền xuất hiện, dù rằng là phân thân nhưng Khôi Vũ vẫn có chút ngượng ngùng do lần trước bản thân xông vào phòng tắm của người ta. Hơn nữa, thật khó tin khi mà phân thân mà cũng tắm rửa sao.

Phân thân có thân phận thành chủ này tên là Lý Tướng, trong 1 lần lão Hàn ngao du gặp phải, người thật đã bị lão Hàn xử lí do lần gặp mặt đó muốn cướp bóc bảo vật mà lão Hàn đang thu, thật xui cho tên đó cướp của ai không cướp lại đi cướp phải đại ma vương.

Bề ngoài thực lực Lý Tướng là Tướng Tứ cảnh tầng 1 mới đột phá Kim Đan cảnh không lâu,, nhưng trên thực tế thì Lý Tướng này đã là Tướng Tứ cảnh đỉnh phong. Lần trước đánh nhau với tên lạ mặt cầm đầu kia cũng là Tướng Tứ đỉnh phong, nhưng do lão già đó thọ nguyên sắp cạn, sức lực không còn như thời trai tráng nên thua Lý Tướng là điều dễ hiểu...

"Đinh!!! Hoàn thành nhiệm vụ chạy về Quán Thủ thành, ký chủ nhận được 10 viên Băng Ánh Sáng, tinh điểm +10"

Ba tháng trôi qua, Khôi Vũ suýt nữa thì quên luôn cái nhiệm vụ chạy thoát này. Không ngờ lần này trực tiếp đạt được 10 viên Băng Ánh Sáng, chỉ là Khôi Vũ không biết dùng cái thứ đồ này vào việc gì, hơn nữa nếu mà lấy ra nhất định sẽ bị cái đồ vật quỷ gì đó ở trong người hấp thụ hết mà lại còn không chia cho bản thân 1 tí gì cả.

Lại nói về lần hoàn thành nhiệm vụ đạng hạng 1, hệ thống sau 7 ngày nâng cấp đã xuất hiệ thêm 1 công năng mới "cửa hàng vật phẩm". Bên trong đó có bán rất nhiều các loại bảo vật có đủ thế loại, số lượng cũng không giới hạn. Để mua được cần phải dùng tinh điểm, nhưng giá cả rất là đắt, có loại đạt đến 1000 tinh điểm, 5000 tinh điểm, mà thông qua các nhiệm vụ đã hoàn thành trước đó, Khôi Vũ lại chỉ nhận được 47 tinh điểm.

Tuy nhiên, Khôi Vũ phát hiện ta cửa hàng vật phẩm có bán Ô Văn Tham mà lần trước đã trợ giúp nhóc Thương Vũ thăng cấp linh căn. Giá của Ô Văn Tham chỉ có 10 tinh điểm 1 lọ, không đắt chút nào, Khôi Vũ mua 4 lọ, còn 7 điểm lẻ tẻ kia thì giải quyết sau. Bởi hệ thống đã nói qua, có thể dùng nguyên thạch để đổi qua tinh điểm. Chuyện gì chứ câi này thì đơn giản, thời gian vẫn còn dài a...

Lý Tướng cũng không nói gì thêm, chỉ đưa cho Khôi Vũ 1 cái lệnh bài, nếu gặp rắc rối thì đến tìm hắn. Sau đó lại phái ra 1 cường giả Kim Đan cảnh cấp cao hộ tống Khôi Vũ đến Thiết Đoàn. Mới đầu Khôi Vũ còn có chút khó hiểu nhưng lúc sau mới gật mình, Thiết Đoàn đã chuyển đến địa điểm mới, quy mô hoành tráng gấp 3 4 lần trước kia. Khôi Vũ ngớ người vừa đi vừa quan sát Thiết Đoàn từ bên ngoài, mới có 3 tháng thôi mà thay đổi nhiều vậy, không biết là ngoại trừ Cao Chân thì có ai đột phá Kim Đan cảnh không.

Khôi Vũ quay người chào tạm biệt cường giả Kim Đan cảnh cấp cao kia, để người ta hộ tống mình tới tận nhà đã là ủy khuất lắm rồi, có lẽ người ta cũng chướng mắt vào bên trong ngồi uống cốc trà, cho nên không cần thiết phải bày vẽ thêm việc.

Vừa mới đứng trước cửa lớn thì 2 tên canh cửa đã nhận ra Khôi Vũ ngay, như vậy thì đỡ rách việc hơn. Người đầu tiên mà Khôi Vũ nhìn thấy chính là Thương Vũ, 3 tháng không gặp nó đã tiến vào Trúc Cơ cảnh hơn nữa còn là Trúc Cơ tầng 3, tiến bộ thật thần tốc. Nên nó hiện tại Thương Vũ chỉ có 6 tuổi mà thôi, với tốc độ tu luyện hiện tại, trước năm 10 tuổi có khi nó đã tiến vào Kim Đan cảnh rồi.

Không làm phiền Thương Vũ luyện tập, Khôi Vũ tiến tới đại sảnh, Thiết Đoàn dường như đang diễn ra 1 cuộc họp quan trọng nào đó. Vẫn là nhưng khuôn mặt quen thuộc: Thiết Mục, Bảo Thành, Mã Lang, Đại Vũ... đều ngồi ở vị trí trung tâm, nhưng bên cạch đó cũng có thêm nhưng gương mặt mới, chắc có lẽ mới gia nhập Thiết Đoàn không bao lâu. Nổi bật trong số đó thì phải kể đến 1 nữ tử trung niên, nhìn khí thế có lẽ mới bước vào Kim Đan cảnh không bao lâu.

"Là...Khôi Sư..."- Thiết Mục bất ngờ đứng dậy nói.

Theo quán tính, tất cả mọi người cũng nhìn ra phía cửa, đại đa số mọi người đều tỏ thái độ rất là vui mừng.

Khôi Vũ thầm nghĩ trong lòng không biết Khôi Sư là cái gì, ta tên Khôi Vũ cơ mà, các ngươi có phải say rượu không? Sau đó, ngoại trừ những gương mặt mới không nguyện ý cho lắm thì gần như tất cả mọi người đều đứng dậy, Khôi Vũ còn chưa kịp nói gì thì tất cả đều cúi người hô thật lớn...

"Khôi Sư đã về..."

Khôi Vũ sững người lại, các ngươi đích thực là cùng nhau chơi đá trong lúc ta vắng nhà a. Đại Vũ nhanh chân chạy ra dẫn Khôi Vũ tiến vào bên trong, chỗ ngời của Khôi Vũ là ngay bên cạnh Thiết Mục, chỉ có điều vị trí có hơi lui ra đằng sau 1 chút.

"Giới thiệu với các vị, đây là vị luyện đan sư của Thiết Đoàn, trước đó có chút chuyện nên không có mặt, hiện tại Khôi Sư đã trở về!!!" - Thiết Mục hướng những gương mặt mới giới thiệu Khôi Vũ cho họ.

"Phụng Hoa, ra mắt Khôi Sư..."-Nữ tử trung niên hơi hơi cúi nhẹ đầu đáp.

Mặc dù chưa hiểu lắm vì sao lại gọi mình là Khôi Sư, nhưng Khôi Vũ vẫn rất hợp tác gật nhẹ đầu đáp lại.

"Khôi Sư, vị nữ tử này tên Phụng Hoa, mới gia nhập Thiết Đoàn không lâu, cũng chính là cao thủ Kim Đan cảnh duy nhất ngoại trừ Cao Chấn..."

"Mọi người đang bàn chuyện gì thì cứ tiếp tục a, không cần để ý đến ta đâu..."- Khôi Vũ gật đầu đáp

"Khôi Sư, thật ra là có chuyện cần tham khảo ý kiến của nhiều người..."- Đại Vũ nhanh miệng nói.

"Đồ nhiều chuyện, dám cướp lời của đại gia ta..."- Bảo Thành quát lớn.

"Được rồi, Đại Vũ, đệ nhanh chóng kể lại mọi chuyện cho Khôi Sư nghe đi..."

"Khôi Sư, 3 ngày trước có 1 thế lực lớn tên Vạn Bảo lâu ở đã cử người qua đây có ý muốn hợp tác với Thiết Đoàn cùng nhau mở ra 1 đấu giá hội quy mô lớn vào cuối tháng này..."

"Chuyện tốt a..."- Khôi Vũ tán thưởng

"Không đâu, Vạn Bảo lâu đó muốn lợi nhuận sau đấu giá là 7-3, hơn nữa điều vô lý là lúc góp vốn là 2 bên ngang nhau..."

"Nếu thế thì chúng ta có thể hủy bỏ không tham dự mà"

"Đúng là như vậy, nhưng cũng đồng nghĩa đắc tội với thế lực lớn. Vạn Bảo lâu đó nghe đồn được thành lập từ khi Quán Thủ thành xây dựng, cao thủ Kim Đan cảnh không thiếu, Kim Đan cao giai không ít, Trúc Cơ cảnh càng là nhiều như bèo mọc trên sông vậy..."

Đúng thật là có chút rắc rối nếu như Khôi Vũ không trở về, bởi vì ai cũng biết Khôi Vũ có năng lực thu phục kẻ thù, nhưng Khôi Vũ lại lắc đầu, không thể để mọi người cứ ỷ lại vào Trói Buộc được, 1 ngày nào đó, Khôi Vũ cũng sẽ rời đi và tất cả đều phải tự mình gánh vác rắc rối của hiện tại.

"Không được, ta vẫn chưa thể làm gì được Kim Đan cảnh cao giai..."

Phụng Hoa nghe Khôi Vũ nói vậy càng có chút không tin, nhìn Khôi Vũ trẻ tuổi như vậy, chiến đấu với Kim Đan cảnh còn chưa chắc đã thắng, nghe giọng điệu vừa rồi giống như mà Kim Đan bình thường sẽ treo lên mà đánh vậy.

"Được rồi, hôm nay ta bàn đến đây thôi, để Khôi Sư trở về nghỉ ngơi đã..." - Thiết Mục thở dài nói.

Thiết Mục biết Khôi Vũ có nhiều chuyện cần hỏi nên dẫn theo Khôi Vũ trở về phòng mới. Sau khi Khôi Vũ bị lão già cầm đầu đó bắt đi, Thiết Đoàn gần như rất rối loạn, sau khi trở về Quán Thủ thành không bao lâu thì Lý Tướng cho người đến thông báo là Khôi Vũ không có chuyện gì, chưa trở về là do đang rèn luyện ở bên ngoài.

Nhìn tổng thể, Thiết Đoàn đã mạnh hơn gấp mấy lần so với hồi Khôi Vũ mới tới. Thiết Mục, Bảo Thành do có công pháp huấn luyện Thiên Ngưu sơ cấp, hiện tại cả 2 đều đạt tới Trúc Cơ cảnh đỉnh phong, do chưa có sự đồng ý của Khôi Vũ nên đám người Mã Lang và Phụng Hoa vẫn chưa được dạy công pháp Thiên Ngưu.

Nói đến Phụng Hoa, nàng ta là người ở nơi khác mới chuyển đến, dường như nữ nhân này có bí mật nào đó đang che dấu không muốn nói ra. Mới đầu Thiết Mục không đồng ý nhưng ngay tức khắc nữ nhân này liền lập tức lập lời thề thiên đạo sẽ không bao giờ phản bội Thiết Đoàn, lại thấy nàng ta là 1 Kim Đan cảnh hàng thật nên Thiết Mục cũng không từ chối nữa

Thiết Đoạn hiện tại đang thiếu nhất chính là cường gả, và 4 bình Ô Văn Tham kia chính là thứ cần thiết trong lúc này. Khôi Vũ đưa cho Thiết Mục 4 bình Ô Văn Tham, chia cho 3 người Đại Vũ, Bảo Thành và Mã Lang, còn Phụng Hoa do gia nhập chưa được bao lâu nên không vội.

Mặc dù không được chia Ô Văn Tham nhưng công pháp Thiên Ngưu thì họ sẽ được học, giúp người cũng là giúp mình. Trước tiên Khôi Vũ lấy lại 1 bình Ô Văn Tham, sau khi dạy công pháp Thiên Ngưu cho Mã Lang, rồi nhân tiện đưa cho hắn cũng được.

Dạy công pháp Thiên Ngưu cho Mã Lang và Phụng Hoa hết gần 1 ngày. Phụng Hoa ngay từ khi mới gia nhập đã tò mò công pháp kì lạ mà tất cả mọi người đều đang luyện tập nhưng cũng không có hỏi thăm, bởi bản thân đến nơi này không lâu, không nên đòi hỏi gì.

***

Ở 1 nơi khác cách Quán Thủ thành không xa, 1 thân ảnh quen thuộc bỗng nhiên xuất hiện trước mặt 1 đám người. Nếu Khôi Vũ có mặt ở đây thì sẽ phát hiẹn ra, là lão Hàn đang thong dong đối diện với cái đám người lạ mặt lần trước mình gặp

"Không cần tìm kiếm nữa, lão già đó đã bị đã gϊếŧ không còn sót lại mẩu lông gà lông chó nào rồi! Các ngươi cũng mau chóng cút trở về nói với Ma Hoàng, nếu còn cố tình phái người đến nơi này thì đừng trách ta gϊếŧ Ma Uyên..."

"Xin hỏi danh tính của tiền bối là gì để tiểu nhân trở về dễ ăn nói hơn..."

"Câm mồm và nhanh chóng cút đi trước khi ta đổi ý..."

"Dạ dạ, tiểu nhân cút ngay..."

"À đúng rồi, pháp bảo phi hành cũng hay đó, cái này ta thu..."

"Tiền bối, ngài không thể a, đây là pháp bảo do chính tay Ma Hoàng ban thưởng..."

"Cút..."

Nhìn đám người kia rời đi, lão Hàn ngắm nghía pháp bảo phi hành trên tay mình 1 chút rồi âm thâm cười đểu, có thứ này chắc sẽ được chục lần 1 đêm...