011: nàng bỗng nhiên ý thức được hắn muốn làm gì, toàn bộ khuôn mặt huyết sắc đều biến mất.

Sự chần chừ của cô bị anh thu vào mắt, anh lạnh lùng nói: "Ăn cơm của tôi nhiều năm như vậy, sao không thấy em sợ?”

Hắn nói cũng đúng, Linh Nguyệt không giả bộ, nói cái gì cũng không bạc đãi bụng nhỏ của mình, hảo hảo ăn một bữa.

Như thường lệ, anh bóc cua và bóc tôm cho cô, và cô cũng thẳng thắn chấp nhận.Nhưng vừa rồi cãi nhau với Chu Minh Xuyên như vậy, cô còn không rõ vì sao anh không nói một lời, hảo tâm bưng cơm cho mình ăn.

Nàng ăn xong, Chu Minh Xuyên thu dọn đồ đạc, lúc trở về cả người liền thay đổi sắc mặt.

Cùng vừa rồi âm trầm còn không giống nhau, đó là muốn sắc mặt muốn ăn người khác.

Lúc anh ôm Linh Nguyệt từ trong nước trở về đã tắm rửa cho cô, hiện tại trên người cô chỉ mặc một chiếc váy ngủ nhẹ nhàng nằm trong người anh. Bên trong là cơ thể mềm mại.

Cô đang nằm trên giường sờ bụng ăn uống no nê, chăn bỗng nhiên bị người xốc lên, sau đó cô còn chưa kịp phản ứng, trên người đã bị người lột sạch.

Là cầm thú chu Minh Xuyên kia.

Linh Nguyệt kinh hoảng không biết nên làm gì, Chu Minh Xuyên cầm lấy hai cổ tay múa loạn của cô, một tay đặt cô lên giường, tay kia đặt cằm cô buộc cô mở miệng cùng anh hôn môi.

Cô muốn cắn anh, và anh biết cô sẽ cắn anh. Nhưng không ngăn cản anh hôn lấy cô .

Lực tay đặt trên cằm cô rất lớn, làm cho cô không khép miệng lại không cách nào giãy dụa, chỉ có thể tùy ý anh tùy ý vươn đầu lưỡi cướp đoạt.

Không biết qua bao lâu, Chu Minh Xuyên mới lưu luyến rời khỏi cánh môi của cô, giữa môi và răng hai người đã dính vào tơ bạc.

ANh lấy ra cà vạt đã chuẩn bị, trói cả hai tay và buộc nó vào đầu giường.

Linh Nguyệt bởi vì hô hấp không thông, sắc mặt đã nghẹn đến đỏ bừng, đôi môi hồng diễm bị gặm cắn bất lực kịch liệt hô hấp, nâng lên một đoạn cổ mảnh khảnh.

Bởi vì động tác của cô, bầu sữa trước ngực cô theo hô hấp cũng phập phồng, hai đoàn thịt mềm như thỏ trắng lay động phong quang không thể tả thành lời, tất cả đều rơi vào trong mắt dục sắc của Chu Minh Xuyên.

Anh vừa thưởng thức mị thái của cô, vừa cởϊ qυầи áo trên người mình ra, rất nhanh liền đối diện với cô.

Sau bữa ăn của Linh Nguyệt sẽ có một khoảng thời gian bởi vì hạ đường huyết đầu óc choáng váng, nhưng lúc này nàng tỉnh táo lại, nàng bỗng nhiên ý thức được hắn muốn làm gì, toàn bộ khuôn mặt huyết sắc đều biến mất.