Edit: Nhược Vân
Beta: yunafr
Cuộc sống vợ chồng của Mặc Thiên Trần cùng Cúc Như Khanh, ở trong mắt người khác là một chiếc áo ngăn nắp và xinh đẹp vẹn toàn, thế nhưng chỉ có hai người mới rõ ràng, cái gì gọi là ở trong chăn mới biết chăn có rận.
cô hiện tại phải làm sao? Đối với tin đồn Cúc Như Khanh cùng Chu Tiểu Kiều chuyện xấu lan đi, cô biết tối hôm qua Cúc như khanh đi chơi, về chuyện cúc Như khanh cùng Chu Tiểu Kiều cô đã sớm biết, cho dù là lúc này, cô cũng không cảm thấy kinh ngạc, mấu chốt là những ký giả kia quấy rầy cô, cô liền căm tức.
Đều là do Cúc Như Khanh phá hỏng cuộc sống của cô, bắt đầu từ khi cô không muốn lấy chồng, hắn bắt buột cô phải gả, cô cũng đã trở thành quân cờ trên tay hắn. Nghĩ đến đây, cô lập tức xuống lầu, tìm quản gia Đào Trung Ngọc, ngữ khí cau có nói: “ gọi điện cho cúc tiên sinh!“
Đào Trung Ngọc cũng nhìn thấy những thong tin trên báo, nàng không dám tự ý xử lý chuyện này, đành phải bấm điện thoại cho Cúc Như Khanh. Cúc Như Khanh tối hôm qua ở biệt thự ngoài của Cúc gia ngủ qua đêm, sáng sớm đang chuẩn bị đến Cúc Thị.
« Cúc tiên sinh, thiếu phu nhân tìm ngài ! » Đào Trung Ngọc lập tức nói.
Mặc thiên trần cướp lấy điện thoại, giận dữ nói : « đều là bởi vì anh, tôi làm sao bây giờ ? tôi muốn đi làm, cửa bị một đống ký giả vây quanh, anh chẳng lẽ không thấy được, chuyện này rất kỳ quặc sao ? »
« Tôi tới đón cô đi làm. » Cúc Như Khanh đương nhiên biết, là có người đẩy hai người bọn họ lên đầu sóng ngọn gió, mục đích là gì không cần nói cũng biết.
hắn không cho Mặc Thiên Trần có cơ hội nói chuyện, liền cúp điện thoại, ra lệnh cho Khanh Hạo chuyển hướng tới vịnh Aegaen đón Mặc Thiên Trần.
« nói như vậy, hội nghị buổi sáng sẽ bị muộn. » Khanh Hạo nhắc nhở hắn.
« Cho hội nghị lùi lại. » hắn không hề chậm trễ chút nào hạ lệnh.
« vâng ! » Khanh Hạo lập tức làm theo
Rất nhanh, xe chạy đến vinh Aegean, sau khi Mặc Thiên Trần lên xe, các ký giả còn điên cuồng đuổi theo chụp ảnh.
Mặc Thiên Trần phát hiện hắn đã thay đổi một chiếc sơ mi khác, cả người cũng tỏa ra tinh thần sảng khoái, mặc dù ngoài miệng cô không có hỏi hắn đêm qua ở nơi nào, nhưng trong lòng ngẫm lại lại có chút cảm giác ê ẩm, khó chịu.
Cúc Như Khanh thấy ánh mắt của cô dừng lại ở áo sơ mi của hắn, hắn cũng không có ý định giải thích cho cô nghe, mắt vẫn nhìn thẳng về phía trước.
« Anh cũng không thể để tôi mỗi ngày đều đi làm bằng cách này ! Nếu tôi muốn đi dạo phố, đi mua sắm thì làm sao bây giờ ? » Mặc Thiên Trần thấy hắn gây ra họa, mà không có lấy một câu giải thích, không khỏi lẩm bẩm oán trách.
« cô có biện pháp nào giải quyết tốt chuyện này hay không ? » Cúc Như Khanh nhàn nhạt hỏi.
« có ! » Mặc Thiên Trần trong ánh mắt chợt lóe ra tia sáng.
Cúc Như Khanh lập tức chặt đứt ý tưởng đang tìm cách này mầm trong đầu cô « buổi chiểu sau khi tàn tầm đến công ty của tôi. »
« ách. . . ! » Mặc Thiên Trần trừng mắt nhìn hắn « để làm gì ? »
« cô tới sẽ biết ! » Cúc Như Khanh bí hiểm giấu kín như bưng.
Bởi vì sáng sớm Cúc Như Khanh đưa Mặc Thiên Trần đến phòng làm việc,cho nên đánh tan tin đồn hai vợ chồng họ không hợp trong lòng của nhân viên Mặc thị .Ánh mắt của hắn ở trên người A Lật – một trong những trợ lý của Mặc Thiên Trần, đảo qua, A Lật chỉ cảm thấy một cỗ hàn khí bức người bắn thẳng tới, lập tức cúi đầu không dám nghênh đón ánh mắt khí thế bức người của Cúc Như Khanh.
« Đuổi hắn ra khỏi tổ trợ lý của cô. » Cúc Như Khanh ở bên tai cô giọng nói tuy nhỏ nhưng phi thường bá đạo hạ lệnh.
Mặc Thiên Trần ngẩn ra, hắn đưa cô đi tới công ty, thì ra không chỉ để chặn lại tin đồn xấu, còn nhất cử lưỡng tiện đi xem mặt A Lật, quả là tên thương nhân gian xảo. Thế nhưng hắn muốn cô đuổi, đây là công ty Mặc thị, cô liền không đuổi. »
Ai biết được, lúc xế chiều, A Lật chủ động đưa ra yêu cầu rời khỏi tổ trợ lý, điều này làm cho Mặc Thiên Trần cảm thấy, Cúc Như Khanh có chút quá đáng chuyện bé xé ra to, quan hệ của cô và A Lật là quan hệ cấp trên và cấp dười, là hạt thông trộn đậu hủ rõ ràng. hắn vì sao không đi tự hạn chế quan hệ giữa hắn và Chu Tiểu Kiều ?