Edit: Dandelion
Chính hắn hạ thủ có bao nhiêu nặng chẳng lẽ không biết sao? Còn muốn hỏi nàng có đau đến như vậy hay không! Mặc Thiên Trần thân thể động khẽ động, tay hắn lại bá đạo ôm càng chặt hơn một chút.
không có thói quen cùng nam nhân dựa vào được gần như vậy, nhưng hắn căn bản cũng không có ý muốn buông ra.
"Rất đau..." Nàng cắn môi thấp giọng nói.
Cúc Hoành Nghiêu vừa nghe lập tức lớn tiếng nói: "Cháu dâu, Như Khanh đối với ngươi làm cái gì?"
Mặc Thiên Trần thở hốc vì kinh ngạc, nàng nào dám nói nam nhân này lấy đao cắt đùi nàng, nếu nói thì sau khi trở về còn không bị hắn xẻo ra thành từng thớ thịt mới là lạ? Nàng ngẩng đầu hỏi hắn thế nào đáp, mà Cúc Như Khanh chỉ là một bộ dáng xem kịch vui không nói một lời.
Nam nhân ít nói sẽ cho ta cảm giác yên tĩnh, nhưng quá im lặng sẽ khiến cho người ta sợ hãi!
Nàng đoán không ra tâm tư của hắn, vì thế cũng không dám tùy tiện trả lời.
"Đào quản gia, Như Khanh thế nào khi dễ cháu dâu của ta?" Cúc Hoành Nghiêu nghiêm nghị chất vấn Đào Trung Ngọc.
"Hồi lão gia, thiếu phu nhân là đêm tân hôn đầu tiên, khó tránh khỏi sẽ đau đớn." Đào Trung Ngọc trả lời ngay. ) )