Ông ta là người đàn ông trung niên gần 50 tuổi, dáng người hơi mập, bụng bia đã sắp xệ tới đùi.
Giang Lâm Huy ngồi kiểu tự tại thoải mái, ánh mắt sâu không lường được, nhìn chằm chằm Hạ Đóa không chớp mắt.
Từ sau khi cô bước vào, ánh mắt hắn chưa từng dịch khỏi người cô.
Ánh mắt trắng trợn quá mức lại đầy tính xâm lược khiến người ta không cách nào xem nhẹ.
Hạ Đóa bị nhìn chằm chằm tới cả người không được tự nhiên, chỉ có thể rũ tầm mắt xuống, không đối mắt với anh.
“Lão Trần, ông quen cô ấy?” Giang Lâm Huy mở miệng hỏi sản xuất Trần.
Sản xuất Trần cười nói: “Hai ngày nay 《 Sóng Ngầm 》 đang tuyển nữ phụ, Tiểu Hạ có báo danh.”
“A.” Giang Lâm Huy đáp một tiếng sau đó lại đánh giá Hạ Đóa vài lần, hỏi: “Là nhân vật nào vậy?”
Sản xuất Trần là nhân tinh, rất nhanh đã nhận ra ý khác từ thái độ cất nhắc của Giang Lâm Huy.
Nghĩ nghĩ một hồi, ông ta quay đầu nói với Hạ Đóa: “Tiểu Hạ à, Giang tổng là người đầu tư cho 《 Sóng Ngầm 》 , cô cứ nói nhân vật cô muốn casting đi, nếu Giang tổng cảm thấy hợp, ngày kia cô không cần đi casting nữa, trực tiếp vào tổ luôn.”
Trong lòng Hạ Đóa thầm mắng một câu: Nhà tư bản vạn ác!
Nhưng trên mặt vẫn duy trì nụ cười nhẹ hoàn mỹ, giương mắt nhìn về phía Giang Lâm Huy.
Cô đang định mở miệng lại bị Giang Lâm Huy giơ tay ngăn lại, chỉ nghe hắn nói.
“Đừng, đối với diễn xuất tôi dốt đặc cán mai, thế nhưng tôi lại rất hứng thú với phần lưng của cô Hạ. Cô Hạ, có thể phiền cô xoay người lại được không?”
Lời này của hắn khiến cô chẳng hiểu ra sao, nhưng sản xuất Trần bên cạnh lại hiểu ngay, cười ha hả nói.
“Quả nhiên Giang tổng là người nhiệt tình yêu thích nghệ thuật. Tiểu Hạ, không sao đâu, cô cứ xoay người lại cho Giang tổng nhìn lưng cô đi.”
Hạ Đóa cảm thấy khó hiểu nhưng vẫn làm theo lời bọn họ nói, xoay người đưa lưng về phía bọn họ.
Hôm nay cô mặc chiếc váy màu đỏ rực bọc mông, phối hợp với áo trên, phía trước trông như kín đáo nhưng phía sau lại được chạm rỗng một cách rất tâm cơ, lộ ra mảng lớn da thịt trắng như tuyết.
Phối hợp với phong phạm ngự tỷ của Hạ Đóa, trông có vẻ nóng bỏng gợi cảm cực kỳ.
Trong lòng Hạ Đóa có chút không vui. Ở đây có không ít người, bọn họ cứ trắng trợn lại táo bạo mà yêu cầu nhìn phần lưng của cô, hệt như biến cô thành một món hàng đang được định giá.
Nhưng càng khiến cô giận hơn là rõ ràng chính mình không vui nhưng lại không có năng lực phản kháng.