Chương 2

Quả nhiên, Lộ Ninh với Tư Mã Quỳ vừa mới bưng cá hầm cải chua ngồi xuống chỗ Phái Phái chiếm được, mấy nữ sinh ngồi ở bàn phía sau các cô đã bắt đầu nghị luận.

Nữ sinh A: “Chỗ bán cá hầm cải chua đông như thế mà cô ta vẫn sấn lấy được. Quả nhiên thời buổi này đến chỗ nào cũng chỉ cần soát mặt(*) là xong!”

Nữ sinh B: “Tớ lớn như vậy rồi mà chưa bao giờ thấy qua người nào không biết xấu hổ như vậy, lấy học bổng xoát mặt, tìm công việc cũng dựa xoát mặt, bây giờ đến việc đến nhà ăn lấy suất cá hầm cải chua cũng phải xoát mặt. đúng là… Có cái gì khó khăn cũng có thể nhờ xoát mặt giải quyết mà!”

Nữ sinh C: “Chờ về sau kiếm được tiền, tớ sẽ đi sang Nhật Bản hoặc Hàn Quốc phẫu thuật thẩm mỹ. Dù sao thời buổi bây giờ, bất kể là nam sinh trong trường hay là đàn ông sự nghiệp thành đạt đều nông cạn như nhau, chỉ nhìn trúng gương mặt, hoàn toàn chẳng quan tâm đến tâm hồn con gái gì hết.”

(*) soát mặt: kiểu điểm danh, chấm mặt (mỗi ngày) để kiếm ăn.



Mấy lời nói đại loại như vậy bốn năm nay Lộ Ninh đã nghe quá nhiều, cho nên nghe xong cô cũng chỉ nhún vai, không để trong lòng. Nhưng thật ra Tư Mã Quỳ ngồi ở một bên đập bàn một cái, cười lạnh nói: “Mặt có thể chỉnh, nhưng chiều cao thì phải làm sao bây giờ? Đừng quên, Chanh nhà chúng tôi lớn lên mặt không những xinh, mà chân cũng siêu dài luôn đấy!”

Phái Phái cũng phụ họa nói: “Trí nhớ mấy người các cậu đúng là quá kém, tôi khuyên mấy cậu nên trở về đánh cho sáng đôi mắt ra rồi lên mạng tra thử xem, xem thử xem người đứng đầu thành tích trong các lớp chuyên ngành đều là ai. Haizz, có vài người chính là như vậy, rõ ràng có thể dựa vào mặt mũi để kiếm cơm, cứ nhất quyết phải dựa vào tài năng, mấy cậu nói xem có đáng giận hay không chứ?”

Lương Bì mới vừa lấy đồ ăn về chỉ nghe qua loáng thoáng, nhưng cũng nhanh chóng gia nhập chiến cuộc: “Rõ ràng bản thân không có bản lĩnh lại đi trách người khác quá ưu tú chắn đường của mình, đúng là mặt dày mà.”

Hà Hoa đi sau cô ấy nhún vai: “Hết cách rồi! Thời buổi nay có vài người luôn cho rằng kẻ yếu thì có lý mà người xấu thì tài năng!”

Đám bạn cùng phòng này của Lộ Ninh tùy tiện cử ra một người cũng có thể một mình đấu võ mồm với cả đám nhà Nho, chứ đừng nói đến việc cả bốn mồm đồng thanh nổ cùng nhau thế này. Nhóm nữ sinh kia bị các cô mắng cho đỏ hết mặt mũi không chừa đường lui, cuối cùng vẫn là Lộ Ninh không nhìn nổi, mỉm cười dùng một câu kết thúc cho cuộc chiến đã phân rõ thắng bại này: “Lần sau đừng để tôi nghe thấy các cậu nói xấu sau lưng tôi lần nữa, nếu không thì tôi nổi hứng lên, cướp mấy người bạn trai “nông cạn” của các cậu đấy nha!”

Mấy cô gái ngồi bàn đằng sau: …

Nhóm bạn cùng phòng của Lộ Ninh: …

Sau khi trở về từ nhà ăn, Tiểu Quỳ, Phái Phái cùng Lương Bì tiếp tục ngồi trước máy tính chỉnh sửa hồ sơ, Hà Hoa lại ôm chồng sách vở về phòng tự học. Dù sao Lộ Ninh cũng nhàn rỗi, tiện tay lướt diễn đàn của trường, thấy được bài đăng mà Phái Phái đã nhắc tới.

[Tin hot] Danh sách những người giành được học bổng Ngôn Hề được bật mí, các bạn học sinh giỏi ơi, xin hãy nhận lấy cái lạy này của tiểu sinh!

Nội dung của bài đăng là danh sách và ảnh chụp của những người đã nhận được học bổng Ngôn Hề hàng năm trong bốn năm tại trường đại học, tên của Lộ Ninh đều xếp thứ nhất từ năm nhất đến năm thứ tư, mà tấm hình được đăng trong bài là bức ảnh Lộ Ninh nhập học ngày đầu tiên bị người ta chụp lén. Chất lượng ảnh chụp không quá rõ ràng, tuy nhiên vì là chụp trong mùa hè, nên lúc ấy Lộ Ninh chỉ mặc một chiếc áo ngắn màu trắng cùng chân váy cao bồi, dùng lời nói của Phái Phái để hình dung thì là: “Ảnh của người khác đều chỉ chụp mặt, chỉ có bức ảnh này của Lộ Ninh toàn là chân dài.”

Lộ Ninh lướt qua nội dung bài đăng bắt đầu đọc bình luận phía dưới.

[Lầu 1] Nội gián: Năm nào cũng có Lộ Ninh, tôi cá một xe dưa, khẳng định trong này có ẩn tình.

[Lầu 2] Que Cay Bán Giá Gốc: Tôi cá hai xe.

[Lầu 3] Người Yêu Thích Văn Học Cổ: Nghe nói có người tận mắt nhìn thấy Lộ Ninh đi ra từ tập đoàn Ngôn Hề, hơn nữa tình huống ngay lúc đó còn có thể dùng một câu thơ cổ đề hình dung là “Thị tỳ nâng dậy đâu còn sức. Từ đây Ngôn Hề chẳng tảo triều” (*), mấy cậu xem có đúng không?

[Lầu 4] Cường Thế Vây Xem: Còn tưởng trường chúng ta cuối cùng cũng có một bạn học sinh giỏi vừa có nhan sắc vừa có năng lực, giờ mới biết mình còn non và xanh quá!

[Lầu 5] Chỉ Yêu Cá Hầm Cải Chua: Mỹ nữ là của các bạn, cũng là của chúng tôi, nhưng xét đến cùng thì vẫn là của mấy người có tiền kia thôi.

[Lầu 6] Thoán Thiên Hầu: Xin phép nói một câu, thành tích môn chuyên ngành của Lộ Ninh vẫn luôn đứng đầu khối! Học bổng của Ngôn Hề vốn dĩ là cấp theo thành tích, có vấn đề gì à?

[Lầu 7] Thăng Thiên Đi: Đọc bình luận của Thoán Thiên Hầu xong, có thể đưa ra một kết luận, đó chính là học bổng của Lộ Ninh không những có vấn đề, mà đến thành tích cũng không được tốt… Ây da làm sao bây giờ, hình như tôi đã vô tình phát hiện ra điều gì đó không thể tin được.