Thái Tử Phù Diễm tuấn mỹ cao ngạo, xử sự quả quyết lạnh lùng, không thích ở gần người khác, hắn chỉ có thể chấp nhận duy nhất một mình chưởng thư Thôi Giảo hầu hạ mình. Tất cả mọi người trong Đông Cun …
Thái Tử Phù Diễm tuấn mỹ cao ngạo, xử sự quả quyết lạnh lùng, không thích ở gần người khác, hắn chỉ có thể chấp nhận duy nhất một mình chưởng thư Thôi Giảo hầu hạ mình.
Tất cả mọi người trong Đông Cung đều biết, Thôi Giảo là nữ quân của nội phường, cũng chính là thị thϊếp của hắn.
Người thϊếp này có xuất thân từ một gia đình quyền quý, dung mạo xinh đẹp dáng người lả lướt, vui buồn đều chọc người yêu mến, lại cam tâm làm thϊếp, giống như hồ ly tinh rất được sủng ái.
Mặc dù Phù Diễm đối với nàng có xem thường, nhưng lại tham luyến sự nhu thuận thâm tình của nàng dành cho hắn.
Phù Diễm biết rõ hắn không thể xa vào tình yêu, đợi cho Thái Tử Phi nhập chủ Đông Cung, người thϊếp này tặng hay đuổi đi đều là chuyện tùy tay.
Nhưng Phù Diễm lại có chút luyến tiếc, hắn muốn cho nàng một danh phận đường đường chính chính, một danh phận danh chính ngôn thuận lưu lại ở bên hắn.
Trước đại hôn mấy ngày, Phù Diễm báo cho nàng: “Đợi khi cô và Thái Tử Phi hôn thành, ta sẽ tự an bài nơi đi cho nàng.”
Mỹ nhân ngồi quỳ ở trước mặt hắn ngước đôi mắt ướŧ áŧ say đắm nhìn hắn, sau đó lại cúi đầu kính cẩn gật đầu nghe theo.
Phù Diễm thở dài một tiếng, người thϊếp này thật sự rất yêu hắn.
Nhưng vào ngày đại hôn Phù Diễm mới biết được, người thϊếp này thế mà lại ở sau lưng hắn vụиɠ ŧяộʍ có tình lang, chỉ chờ nàng bị phân phát bọn họ sẽ song túc song phi, thậm chí còn muốn sinh con!
Dưới cơn thịnh nộ, Phù Diễm muốn tự tay gϊếŧ chết tên gian phu kia.
Nhưng nàng lại vì tên gian phu kia mà đâm hắn!
Hắn há có thể tha cho nàng!
——
Lúc đầu, Thôi Giảo chỉ muốn tìm kiếm sự bảo hộ của Thái Tử để bảo toàn mạng sống của mình, nàng tận tâm phụng dưỡng Thái Tử, vì chính mình và vì tiền đồ của huynh trưởng mà mưu cầu.
Đợi đến lúc thời cơ chín muồi, huynh trưởng đề danh bảng vàng, nàng không cần phải hầu hạ người chủ tử xảo quyệt u ám này nữa, rời khỏi Đông Cung, có cuộc sống riêng của chính mình.
Vào đêm tuyết rơi, Thôi Giảo và huynh trưởng mò mẫm đi thuyền đến Ích Châu, chỉ chờ xuôi nam tới Ích Châu nàng có thể tự lập môn hộ.
Thuyền đi được một nửa lại bất ngờ dừng lại, thuyền của Thôi Giảo bị vô số ánh lửa vây quanh, cách cánh cửa sổ, giọng nói lạnh lẽo của Phù Diễm lướt nước mà đến: “Thôi thị, nếu bây giờ nàng đâm hắn hai nhát, cô sẽ bỏ qua chuyện này.”
P/s:
Cao Cao tại thượng hương cẩu Thái Tử x Mỹ nhân vô tâm vô phế, 1vs1, he.
Anh trai và nữ chính không có quan hệ huyết thống.