Chương 48: Đánh người (3)

Phương Hồng không biết Lý Thành Căn có thành công hay không, nhưng cô ta chờ đến đêm vẫn không thấy Lục Vi Vi trở lại, nên nghĩ là anh ta có thể đã thành công, trong lòng cũng vui vẻ hơn. Cô ta muốn nhìn xem, Lục Vi Vi đã trở thành giày rách rồi còn giả vờ làm khổng tước trước mặt cô ta như thế nào.

Cô ta cũng phải tìm cách vạch trần chuyện giữa Lục Vi Vi và Hàn Thanh Minh, đến lúc đó hai chuyện xấu đến dồn dập, Lục Vi Vi không thể sống nổi ở thôn Hàn gia này nữa, dân dân mọi người cũng sẽ quên chuyện cô ta trộm đồ.

Buổi sáng lúc ăn cơm, Phương Hồng chú ý thấy thỉnh thoảng Lý Đại Lôi lại đi qua chỗ thanh niên trí thức nữ các cô nhìn, cô ta còn thắc mắc không biết anh ta nhìn cái gì, đến khi ngồi xuống mới nhớ ra, bên thanh niên trí thức nữ bọn họ thiếu một người, là Lục Vi Vi.

Đừng nhìn bình thường Lý Đại Lôi không có vẻ gì là nổi bật, anh ta rất xấu xa, lần trước không hiểu tại sao con chó nhà Hàn lão bát nuôi cứ đuổi theo cắn anh ta, làm quân của anh ta bị thủng một lỗ, trở thành trò cười cho mọi người, mấy ngày sau con chó kia tự dưng biến mất, Hàn lão bát tìm kiếm khắp thôn, cũng nghĩ con chó bị nhà ai đó bắt về ăn, chỉ có cô ta nhìn thấy, là Lý Đại Lôi cầm gậy đánh chết con chó.

Loại người này thích Lục Vi Vi, cũng không biết là phúc hay họa.

"Thanh niên trí thức Lý, anh đang nhìn gì đấy." Phương Hồng giả vờ tốt bụng hỏi.

Lý Đại Lôi liếc nhìn cô ta, không nói gì, sở dĩ anh ta không động vào nữ thanh niên trí thức này, là vì anh ta còn chưa tìm được cơ hội, kể từ lúc cô ta bêu xấu Lục Vi Vi, anh ta đã nghĩ xem nên cho cô ta chết như thế nào.

Phương Hồng bị ánh mắt âm trầm của anh ta dọa sợ, nhưng vẫn căng da đầu nói: "Thanh niên trí thức Lục đúng ℓà, đi cả đêm không trở về."

Lý Đại Lôi vừa nghe thấy mấy chữ thanh niên trí thức Lục đã căng cứng người ℓại, Lục Vi Vi hiện ℓà người anh ta quan tâm nhất.

Phương Hồng lanh mắt phát hiện ra sự thay đổi của anh ta, cô ta không ngừng châm ngòi: "Chắc là ở nhà Hàn Thanh Minh, mọi người đều biết cô ta có quan hệ tốt với Tô Niên Niên cùng thôn, nhưng dù có tốt hơn nữa cũng không thể qua đêm ở nhà người ta được."

Gân xanh dần nổi đầy trên tay Lý Đại Lôi, cô ấy sẽ không.

" Hàn Thanh Minh cũng đối xử rất tốt với thanh niên trí thức Lục, lần trước tôi thấy hai người bọn họ ở riêng với nhau, Hàn Thanh Minh còn tới làm việc giúp thanh niên trí thức Lục."

"Nghe nói mấy hôm trước chị dâu ba nhà Tô Niên Niên tới, hình như là nhà có việc bảo Tô Niên Niên về nhà mẹ đẻ, nếu hôm qua cô ấy không có ở nhà, vậy chẳng phải là thanh niên trí thức Lục và ai đó sẽ ở bên nhau hay sao." Phương Hồng càng nói càng tỏ vẻ khϊếp sợ, cuối cùng còn làm ra vẻ như mình lỡ lời, kỳ thực có chuyện như vậy.

Cảm xúc không cam lòng mãnh liệt xông lên, không thể, cô là của anh ta, không ai được động vào cô ấy, động vào là làm cô ấy ô uế.

Lần đầu tiên Lý Đại Lôi chú ý tới Lục Vi Vi là lúc cô ấy mới tới, luôn miệng phàn nàn đồ ăn không ngon, mới ăn hai miếng đã ném đũa ra.

Với anh ta, nào có thứ gì ăn không ngon, chỉ cần không chết đói là tốt lắm rồi.

Lần thứ hai là cô ấy cãi nhau với Phương Hồng, tuy người sai là Phương Hồng, nhưng cô ta diễn rất tốt, mọi người đều đứng ra chỉ trích Lục Vi Vi.

Lúc ấy, cô chỉ cần cúi thấp đầu, nói năng mềm mỏng hơn là có thể cho qua chuyện, nhưng cô ấy không chịu làm như vậy, cũng không thèm quan tâm đến cái nhìn của người khác, càng xé chuyện ra to hơn, ngay cả khi đến cuối cùng mọi người khác đều nghĩ là Lục Vi Vi sai, cô ấy cũng không quan tâm, cô ấy chỉ cần mắng ra là thoải mái rồi.

Anh ta thầm nghĩ, sao lại có người sống tùy ý như vậy, không sợ trời không sợ đất, chói sáng như ánh mặt trời.

Nhưng hiện tại mặt trời trong mắt anh ta đã không còn sáng lên, kể từ lúc cô ấy dè dặt xin lỗi người tên là Tô Niên Niên đó, anh ta đã biết. Còn cả lúc cô ấy cãi nhau ầm ĩ với người tên là Xuyên Tử kia nữa.

Sao có ai xung quanh mặt trời được?

Anh ta cũng không muốn tin rằng Lục Vi Vi đã thay đổi, nhưng sự thật đẫm máu ngay trước mắt khiến anh ta không thể không tin được.

Cô ấy đi suốt đêm không trở về, anh ta không thể nghĩ ra cô ấy và Hàn Thanh Minh có chuyện gì. Nếu không, anh ta sẽ không nhịn được phá hủy cô ấy.

"Phương Hồng, hôm qua cô còn làm ra vẻ quan tâm đến thanh niên trí thức Lục cơ mà, người ta đang rất tốt, vừa rồi còn đi cùng đám người Hàn Thanh Minh." Lý Thanh Thanh cố tình nói.