Chương 3.1: Hậu truyện: Cây đinh

“Đinh linh linh.........” Tiếng chuông tan học vang lên.

“.......Các bạn học sinh, thứ hai tuần tới toàn huyện sẽ tiến hành kiểm tra giữa kỳ chung, sau kì thi nhà trường sẽ tổ chức họp phụ huynh các cấp. Tất cả mọi người cuối tuần này xem xét cẩn thận, tôi chân thành mong tất cả mọi người có được một điểm số tốt, tan học!” Cô Nghiêm giáo viên chủ nhiệm lớp 11(3) đứng trên bục giảng, ngữ điệu xúc động nói với một đám bảo bối phía dưới.

Họp phụ huynh! Tất cả học sinh yếu kém của trường trung học Thánh Anh mặt đều biến sắc, bởi vì các vị lãnh đạo nhà trường nhàm chán sẽ dành một ngày triệu tập tất cả phụ huynh của trường, từng lớp một lần lượt báo cáo thành tích, học sinh không đạt tiêu chuẩn quá hai môn học, cần phải viết 800 chữ kiểm điểm tại chỗ, sau đó phụ huynh của họ trước mặt toàn bộ giáo viên và học sinh của trường lên sân khấu đọc bản kiểm điểm!

Nói cái gì trường học chịu trách nhiệm nghiêm khắc, phụ huynh chịu trách nhiệm quản lý, con cái không quan tâm, cha mẹ khẳng định giáo dục không đúng cách, cũng phải chịu trừng phạt, đừng nghĩ rằng gửi con cái của họ đến trường, học tập và giáo dục đã được ném cho giáo viên, trên thực tế vai trò của cha mẹ càng không thể thiếu!

Bạn nói có biếи ŧɦái hay không! Nhưng mặc dù trường trung học Thánh Anh có nội quy biếи ŧɦái như vậy, vẫn có ngàn vạn phụ huynh tranh nhau vỡ đầu muốn đưa con vào học.

Bởi vì đây là trường học có danh tiếng trăm năm, đội ngũ giáo viên thuộc hàng giỏi nhất thành phố H.

“Này! Lại muốn thi!”

“Kỳ thi tháng vừa mới qua mấy ngày mà, sao lại thi giữa kỳ, thật phiền phức.”

“Đm ông nội nó, tự nhiên muốn họp phụ huynh, lại phải ép lão tử tạm thời ôm chân Phật!”

“......”

Cô Nghiêm bỏ lại tin tức nổ mạnh “quả bom nguyên tử” này, liền thu dọn dụng cụ dạy học, phong thái nhẹ nhàng rời khỏi phòng học, không để ý tới phía sau trong lớp học nổ tung một mảnh oán hận đầy trời.

Trước kia thứ sáu tan học chuông vừa vang lên, người liền chạy hết, nhưng hôm nay mọi người lại chậm nửa nhịp, túm năm tụm ba tụ tập, nhíu mày tán gẫu về kỳ thi sắp tới, cũng không vội vàng đi ra ngoài.

“Họp phụ huynh, a a a, tớ chết chắc rồi! Bích Như đứng áp chót trong lớp vạn năm ngửa đầu trợn trắng mắt, có chút khóc không ra nước mắt.

“Bích Như, không sao, không phải còn có hai ngày nữa sao, chúng ta có thể cùng nhau ôn tập mà!” Hoa Lê đứng thứ ba từ dưới lên trong lớp vạn năm từ trong bàn lấy ra cặp sách, bắt đầu thu dọn đồ đạc, một bên an ủi bạn cùng bàn kiêm bạn tốt của mình.

Bích Như bĩu môi, khổ không thể tả nằm sấp trên bàn nói: “Cậu biết không, lần trước thi xong tớ bị ba tớ ép lập quân lệnh trạng, lần này không đứng thứ 40 lớp thì tịch thu iPad, iPhone của tớ. Và điều đáng sợ nhất là chi phí sinh hoạt của tớ bị giảm một nửa! Vậy làm sao tớ có thể đi xem buổi hòa nhạc của Bồ Đại Đại!”