Chương 19: Phiên ngoại - Hoa Lê

Trong rừng rậm xuất hiện người con gái như nai con, ước chừng tầm 11- 12 tuổi.Anh không khỏi chăm chú lại nhìn.

Trên người cô mặc bộ váy được cắt may màu xanh nước biển, trên vai đeo cặp sắp chuyên dụng Bambi.

Thân hình nho nhỏ từ ngoài đẩy cửa đi vào, đến huyền quan khom lưng cởi đôi giày màu hồng nhạt, từ trong tủ lấy ra một giày thay màu xanh nhung tinh xảo.

Lúc đứng dậy nhìn thấy be mẹ đang vẫy tay hướng về phía cô, bảo cô nhanh đi qua đây.

"Hoa Lê đã lớn như vậy rồi." Người đàn ông cao lớn anh tuấn ngồi ngược sáng trên sô pha trong phòng khách, nheo mắt lại nhìn, khóe miệng gợi lên ý cười nhàn nhạt.

Ánh mắt Hoa Lê trốn tránh nhìn về phía phòng khách.

Cô biết người chú này, anh là bạn bè của bố mẹ, lúc cô học tiểu học đã tới nhà anh làm khách. Trí nhớ Hoa Lê tuy không tốt nhưng lại có ấn tượng sâu đậm với người chú này. Rốt cuộc người này lớn lên đẹp trai, tưởng quên nhưng hoàn toàn quên không dễ dàng.

Bố mẹ giống như có nhắc qua, anh mới từ nước ngoài trở về làm thầy giáo của một trường cao trung nào đó.

Nhưng từ trước đến nay cô vô thức mà sợ anh, góc mặt rõ ràng cất chưa nhiều bía mật, cô nhìn không thấu.

"Chú Bạch ... xin chào chú Bạch.." Âm thanh mềm mại ngọt ngào, khóe miệng lộ ra núm đồng tiền, nở nụ cươi thẹn thùng.

Trên má thiếu nữ hồng hồng tự nhiên, có lẽ từ trường học trở về nên bị ánh mặt trời chiếu vào, càng thêm vẻ non nớt, nhìn cảm giác búng ra sữa.

Cô nâng ngón tay nhỏ lên, vén vài sợi tóc đen đang rơi xuống, tự nhiên vén ra sau tai, lộ ra vành tai mượt mà tinh xảo.

Con ngươi cô linh động làm anh nhớ đến dòng suối bị giấu sâu trong khu rừng, dòng nước ở trên núi chậm rãi lưu động, dòng nước chảy đến lòng anh. Trong không khí bắt đầu tràn ngập hương vị tươi mát như có như không, hương vị kia anh chưa từng thử qua nhưng cảm giác nhất định sẽ rất ngọt ngào.

Đây là lần thứ ba anh nhìn thấy Hoa Lê.

Cô sạch sẽ như một tờ giấy trắng, người nho bé, phấn nộn như búp bê sứ, con ngươi linh động lấp lánh.

Hoa Lê giống như nai con trong rừng.

Mà anh, trời sinh đã là thợ săn.

Mà nai con này giống như cùng với thế giới của anh không hợp nhau.

Chỉ cần anh không chạy đến can thiệp, cô sẽ giống như những cô gái cùng tuổi mà anh quen biết, từng bước mà lớn lên.

Sơ trung, cao trung, đại học lại đến công việc, một đường cuộc sống phong cảnh vô hạn.

Cô sẽ gặp được rất nhiều nam sinh cùng tuổi.

Cũng không biết ngày đó khi nào thì bắt đầu, dưới ngăn bàn sẽ đầy thư tình của nam sinh.

Ở tuổi dậy thì, hormone nam sinh phân bố dư thừa, sẽ luộn có người không chút che giấu mà bắt đầu chú ý đến nữ sinh mềm mại, thực hiện phương pháp điên cuồng theo đuổi. Cô cũng sẽ động tâm, cũng sẽ trộm thích nam sinh đẹp trai nào đó, cũng sẽ hoa si mà cầm nước khoáng đứng đợi ở sân bóng vì chàng trai mình thích mà la hét cổ vũ...

Rồi có một ngày cô cũng giống như cô gái khác, mặc váy cưới trắng tinh, tay trái cầm hoa cưới, tay phải tự nhiên khoác lấy khuỷu tay người đàn ông, chậm rãi tiến vào hôn nhân hạnh phúc.

Cô và người đàn ông kia trao nhẫn cho nhau, tình nồng ý mật, cô sẽ thẹn thùng, dưới lời nói khí phách của người làm chứng mà nói câu: "Con đồng ý."

Sau đó cô cũng sẽ xây dựng gia đình, một bé gái giống như cô, ...

Vầng sáng tình thương của người mẹ hiện trên người cô khiến cô cùng người khác không giống nhau, cả người nhu hòa như ánh trăng, gia đình viên mãn khiến mọi người hâm mộ.

...Màn đêm đen như mực che dấu đi ánh mắt của anh, nặng nề lại âm u, tưởng tượng đến những hình ảnh đó anh lại kích động, đầu đau như muốn nứt ra.

Anh không thể tiếp nhận việc có người đàn ông khác sẽ dịu dàng với cô. Người thành niên, vị thành niên, cao gầy béo lùn đều không thể.

Lúc này anh mới kinh ngạc phát hiện, du͙© vọиɠ độc chiếm này không biết khi nào đã khống chế anh, tra tấn anh.

Thì ra anh xấu xí như vậy, nội tâm nảy sinh tội ác vặn vẹo, coi trọng con gái của bạn, hơn nữa còn là đứa trẻ mới mười hai mười ba tuổi.

Anh là biếи ŧɦái, nhưng anh không để bụng.

Người con gái này chỉ thuộc về anh là tốt rồi.

Loại ý nghĩ này như độc dược ăn sâu vào xương, cào xé anh.

Muốn đem cô nuôi dưỡng bên người, khiến cô thích tất cả mọi người có liên quan đến mình, không muốn rời xa anh. ngoan ngoãn bên cạnh anh.

Chỉ có thể là anh.

Cô tốt bụng như vậy, từng chỗ từng nơi chỉ thuộc về anh.

Anh nhất định ăn sạch cô từ trong ra ngoài, một tấc một tấc, hoàn toàn chiếm hữu cô.

Du͙© vọиɠ mênh mông như sóng trào, điên cuồng kêu gào, mãnh liệt đến nỗi cơ bắp căng chặt đến cực điểm.

Anh điên rồi, anh luân hãm sâu rồi...