Chương 16: Phần thưởng ngọt ngào

[Lần thi này biểu hiện không tồi, em nghĩ xem muốn thưởng cái gì?]

Trên màn hình di động là tin nhắn của thầy Bạch. Mười bốn chữ kia chói lọi, Hoa Lê cầm điện thoại di động ngơ ngác nhìn, một lúc lâu sau vẫn chưa hoàn hồn lại. Nói thật cô cảm thấy bản có máu M, bị phạt quen rồi, lúc này bất thình lình đối mặt với phần thưởng, thật đúng là làm cho cô có chút thụ sủng nhược kinh cùng với cảm giác không biết phải làm sao.

“Ai nha nha!” Bích Như ở bên cạnh đột nhiên hưng phấn mà hét lên một tiếng, vừa lướt Weibo vừa liều mạng lay cánh tay Hoa Lê, dáng vẻ muốn chia sẻ cho cô chuyện kinh thiên động địa gì.

Mỗi ngày Hoa Lê đều phải gặp những chuyện như này một lần khiến sắc mặt cô như thường, thấy nhiều nhưng không trách mà quay đầu nhìn cô ấy.

“Bảo bối Hoa Lê, Bồ Đại Đại nhà tớ lại sắp mở concert rồi, à à à à, ở thành phố bên cạnh, cuối tuần này tớ có thể đi, vui thật...” Bích Như ở bên cạnh vẻ mặt si mê bĩu môi, hôn tấm poster minh tinh ở trên bàn học, hai mắt lóe lên lòng đào, nước dãi ở khóe miệng cũng sắp chảy ra.

Ừm.

“Khụ khụ.” Hoa Lê vỗ trán xấu hổ, cùng Tả Tả ở bàn sau trong lòng hiểu rõ không nói ra mà liếc nhau, lắc lắc đầu, bất đắc dĩ từ trong hộp giấy rút ra một tờ khăn giấy đưa cho Bích Như: “Nào, cô nàng mê muội, trước tiên lau nước miếng của cậu đã.”

Bích Như duỗi tay mập mạp nhận lấy khăn giấy lau khóe miệng, sau đó tiếp tục nhìn chằm chằm khuôn mặt tuấn tú trên mặt bàn ngây ngô cười.

Là fan cứng của Bồ Đại Đại, từ sau khi cố gắng trở thành đội trưởng đội hậu cần quốc gia gì đó của anh ta, tế bào si tình của cô nàng giống như tế bào ung thư lan rộng, không thể vãn hồi, hết thuốc chữa.

Theo như Bích Như nói, thân là một fan đủ tư cách, cái gì mà ngồi xổm ở sân bay, tặng quà, trước tiên mua album mới phát hành, dưới weibo lớn của Bồ Đại Đại cùng anti-fan triển khai chiến đấu lâu dài vân vân đều là chuyện thường ngày. Bích Như nhiệt tình quá mức đến nỗi trong nhà đều dán poster của Bồ Đại Đại, cô ấy giống như tiêm máu gà xông lên tuyến đầu thu hoạch, hơn nữa còn thuộc như lòng bàn tay.

Thật ra, con gái ở độ tuổi này, trong lòng si mê thần tượng là chuyện rất bình thường. Hoa Lê cũng có thích mấy minh tinh, nhưng cũng không cuồng giống như Bích Như.

Ca sĩ cô thích nhất là------ C Quân

Đó là một ca sĩ ra mắt khá sớm, các tác phẩm tương đối cổ điển, đặc biệt là sau 70, 80 được hoan nghênh. Cha mẹ đặc biệt yêu thích ca khúc của anh ta, mưa dầm thấm lâu, cô cũng chú ý đến C Quân. Bất cứ khi nào trong lòng nhớ đến tên anh ta, liền cảm thấy cực kỳ ấm áp.

Nếu có cơ hội, cô cũng rất muốn chạy đến hiện trường nghe một buổi concept của anh ta.

“Bảo bối Hoa Lê, dạ dạ, cậu mau xem-------C Quân cũng muốn mở concert! Chẳng qua là ở thành phố B.” Tả Tả ngồi đằng sau kích động đứng lên khom lưng cúi người, đem điện thoại di động của mình đến trước mặt Hoa Lê.

Tiêu đề đầu tiên hot search weibo là – Concert C Quân, không gặp không về.

Anh ta?

Hoa Lê động tâm mà chớp chớp mắt.

Cô click mở vào tiêu đề kia, đầu tiên thấy chính là ảnh tuyên truyền của buổi concert đầu tiên ở thành phố B, các fan trong khu bình luận thảo luận sôi nổi.

Cho dù đã quá nửa đời người, C Quân vẫn ôn nhuận như thế, thân sĩ như thế.

Hào quang vạn trượng, làm cho người ta tim đập thình thịch.

Cô rất muốn đến hiện trường nghe!

Hoa Lê cúi đầu nhìn tin nhắn kia lần nữa.

Nghĩ xem muốn thưởng cái gì?

Cô nhịn không được cười, khóe miệng lộ ra một đôi lúm đồng tiền ngọt ngào. Ngón tay trắng như ngọc nhanh chóng nhấn qua lại trên khung chat cách màn hình, nhập một câu, nhấn phím gửi.

Cái đó...... Cuối tuần em muốn đến thành phố B để nghe concert của C Quân.

Vài giây sau, cô nhận được một tin nhắn trả lời.

Một từ ngắn ngủi: Được.

(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง