Chương 5.1: Hậu quả bi thảm khi thi không đạt tiêu chuẩn

Hoa Lê được thầy Bạch ôm ngang lên tầng.

Chân cô mỏi muốn chết, giống như phế nhân, mềm thành một nồi cháo loãng, đứng không vững.

Điện thoại di động vẫn luôn rung trong túi sách, cô nằm sấp trên đùi thầy Bạch, sau khi tắm rửa mái tóc ngắn đen nhánh ấm ướt bị gió ấm thổi qua.

Ô ô, thầy Bạch là người xấu, ở trong bồn tắm lại ấn cô làm một lần nữa, lần này mài người thật lâu, cô mệt không chịu nổi, cuối cùng nước trên người đều bị vắt khô người nào đó mới hậm hực chịu bỏ qua.

Hoa Lê tội nghiệp, mắt sắp không mở ra được.

Thầy Bạch tắt máy sấy, xoa xoa tóc cô, giúp cô lấy điện thoại ra, đưa cho cô gái nhỏ đang buồn ngủ nằm sấp trên đùi mình.

Liếc nhìn mấy chữ “Nữ thần truyện H Bích Như” hiện trên màn hình, cơn buồn ngủ của Hoa Lê lập tức tan thành mây khói.

A! Một tia sét đánh giữa trời quang trong đầu, chìa khóa a chìa khóa! Nhiệm vụ tối nay của cô! Suýt chút nữa quên mất!

Cô “ồn ào” từ trong ngực thầy Bạch ngồi dậy, cúi đầu chỉ nhìn thấy giày của thầy Bạch trên sàn gỗ màu nâu sẫm.

“Ai nha, giày của em đâu?” Điện thoại vẫn rung ong ong, cô có chút gấp gáp, chân nhỏ liền dẫm lên dép lê của thầy Bạch mà cầm điện thoại chạy ra ban công nghe điện.

“Hoa Lê, lấy được chìa khóa chưa?!” Giọng nói của Bích Như ở đầu dây bên kia oanh tạc dữ dội.

Cô kéo điện thoại ra xa, vài giây sau mới dám đặt lại bên tai, “Còn chưa.......” Hơi che miệng hạ thấp giọng chột dạ trả lời.

“Bây giờ cậu đang ở nhà thầy Bạch sao?”

“Ở đây.” Cô liếc mắt nhìn trong phòng, thầy Bạch cởi trần đang đứng ở phòng khách sấy tóc.

“Mau phát định vị vào trong nhóm, bây giờ bọn tớ liền tới. Cậu nghĩ cách lấy được chìa khóa, đặt ở cửa phòng, chúng ta phối hợp xong sau đó cậu lại cầm về.” Trong đầu đầy chủ ý quỷ quái, nhưng trong học tập lại không nghĩ ra được một diệu kế nào.

“Tớ..... Nếu không, bọn mình vẫn là đừng đi, bị phát hiện sẽ chết thảm hại hơn..........” Lời nói của Hoa Lê yếu ớt, nơm nớp lo sợ, trên trán viết hoa chữ rút lui.

“Không được không được! Đừng sợ Hoa Lê, nếu đêm nay cậu không lén đem chìa khóa ra, chúng ta liền không làm chị em, tuyệt giao!” Hai cô gái ở đầu dây bên kia gần như phát điên lên, buổi chiều nói nói xong rồi, sao lại nhất thời đổi ý vậy?

“...... Được rồi được rồi!” Hoa Lê không còn cách nào khác, chỉ đành kiên trì nuốt trái đắng xuống. Ai, quả nhiên xúc động chính là ma quỷ! Cô cúp điện thoại, vội vàng gửi vị trí của tiểu khu qua, kèm theo số nhà.