Chương 1.1: Tiền truyện: Người đàn ông đẹp trai trên xe điện (1)

Tan học, Hoa Lê dịu dàng đứng dưới tấm biển nhà ga đông đúc trước cổng trường.

Cô mặc đồng phục được cắt may ở trường trung học Thánh Anh, đeo cặp sách màu phấn nộn dành riêng cho nữ sinh của trường, ngẩng đầu đợi xe điện đến nhà ga.

Hoa Lê vén mấy sợi tóc đen trên trán trắng tinh ra sau tai một cách tự nhiên, lộ ra vành tai mượt mà nhỏ nhắn cùng nửa chiếc cổ trắng nõn.

Thời tiết có chút nóng bức, đôi má tràn đầy collagen non nớt của cô lộ ra hai vết ửng đỏ.

Từ xa, chiếc xe đang lao đến.

Trong đám người bắt đầu náo loạn, cửa tàu “Rầm” một tiếng chậm rãi mở ra, phía sau dòng người nhao nhao kích động đi về phía trước.

“Ôi~ mọi người đừng vội đừng vội ~”, giọng nói dễ nghe của cô tràn ra cổ họng, giống như chim họa mi đang hót, nhưng giọng nói kia trong không gian ồn ào thật sự quá bé, không ai nghe thấy. Thân hình nhỏ nhắn xinh xắn của cô theo dòng nước lũ này bị đẩy mạnh vào trong xe.

Cô chậm rãi di chuyển về phía sau xe, nhưng còn chưa đứng xong, xe đã khởi động đi về phía trước, trọng tâm cô hơi đứng không vững, một người ngã về phía đám người phía trước, lúc này bên cạnh đột nhiên vươn ra một bàn tay kéo cô vào trong ngực tràn ngập hương bạc hà.

Hoa Lê trong lúc hoảng loạn ngẩng đầu lên, lại chỉ nhìn thấy cằm đối phương, bên trên lộ ra một chút râu xanh.

“Xin lỗi xin lỗi...” Cô liên tục xin lỗi, thần trí nhanh chóng phản ứng, muốn rời khỏi cái ôm xa lạ này, đôi tay nhỏ bé leo lên lưng ghế muốn đứng dậy kéo chiếc vòng trên đầu.

Người đàn ông kia lại không cho phép, lúc này đột nhiên đem bàn tay ấm áp bao trùm lên cái mông nhỏ mặc váy dài của cô, giữ chặt cô dán về phía mình.

“A!” Cô kinh ngạc hô một tiếng, cả người quỳ rạp rơi vào giữa hai chân anh. Cô ngẩng đầu, thấy rõ bộ dáng của người đàn ông, anh chắc khoảng tầm hai ba mươi tuổi, có khuôn mặt cực đậm, hai con mắt màu đen lóe lên ánh sáng, mũi anh tuấn, đôi môi rất đẹp.

“Em thật thơm...” Giọng nói êm dịu của người đàn ông như rượu vang thơm ngon, khiến lòng người rung động.

Anh một tay vuốt ve chiếc cổ trắng như tuyết của Hoa Lê, mũi ở trên người cô ngửi, phảng phất như đang ngửi thấy mùi hoa thơm đẹp nhất. Bàn tay bá chiếm trên mông nhỏ của cô tràn ngập tính xâm lược, cư nhiên ở trước mặt bao người, từng chút từng chút một nhéo lên hai khối thịt đàn hồi của cô qua lớp vải mỏng của váy.