Chương 49

Vụ án còn chưa bắt đầu xét xử vậy mà đã xuất hiện hai việc ngoài ý muốn. Diễn biến tiếp theo cũng làm cho kiểm sát trưởng Chung có chút đáp ứng không xuể. Chứng cứ do bên nam cung cấp có chút ngoài dự đoán của cô, hơn nữa đều là bằng chứng như núi. Vừa mới bắt đầu, ý chí kiên định của cô rất nhanh đã rơi vào bị động.

Mà Diệp Hoàn Tâm ngồi ở khán phòng theo dõi cũng hiểu được đạo lý mà luật sư Thẩm đã dạy cho cô: có những lúc mặc dù tận mắt thấy cũng chưa chắc là sự thật, trước khi hiểu rõ chân tướng sự thật thì tuyệt đối không thể đưa ra kết luận.

Ngày hôm qua, cô giúp Tần Thượng thu xếp tài liệu, giấy tờ. Lúc này cô chỉ chú đến việc bên nữ từng bị bên nam nhục mạ và đánh đập. Cho nên đương nhiên cô coi cô ta trở thành người bị hại, không nghĩ đến nguyên nhân vì sao bên nữ bị đánh và nhục mạ. Đúng là kẻ bị nghi lừa gạt trước hôn nhân và sau hôn nhân thật chênh lệch. Khi Tần Thượng tung ra bằng chứng rằng đứa bé trọng bụng bên nữ không phải là con ruột của bên nam, cán cân thắng lợi đã nghiêng về phía bên nam. Mặc dù anh ta cũng có thể vì hành vi của chính mình mà phải trả một cái giá đắt, nhưng mà anh ta cũng không thể chấp nhận yêu cầu phân chia một nửa tài sản của bên nữ.

Chẳng trách văn phòng luật sư JSY thành lập gần sáu năm vẫn luôn giữ được thành tích toàn thắng, xem ra không chỉ có đại luật sư Thẩm có kỹ năng vượt trội, mà hai vị đối tác cũng không phải là người tầm thường. Có thể đi theo học hỏi với một nhóm người ưu tú như thế này, cũng khiến cho Diệp Hoàn Tâm đối với chính mình đánh bậy đánh bạ có được cơ hội chạy việc vặt càng thêm trân trọng.

Đồng thời, cô cũng không khỏi thở dài với việc kiểm sát trưởng Chung luôn ra tay mạnh với kẻ thù. Kỳ thật, trạng thái làm việc của cô ta vẫn luôn có sức hút, đối mặt với Tần Thượng đột ngột tung ra kì chiêu vẫn thành thạo đưa ra phản kích. Cho dù cuối cùng cũng không thể xoay chuyển được tình thế cuộc chiến, cô ta cũng coi như là đã cố gắng hết sức với bổn phận của chính mình.

Trong lúc Diệp Hoàn Tâm đang có cái nhìn mới về Chung Kỳ thì lúc sau cô lại gặp kiểm sát trưởng Chung mạnh mẽ vang dội trong lời đồn ở văn phòng mình. Chung Kỳ không khách khí đưa ra nghi ngờ: “Luật sư Thẩm đưa người nhà đến nơi làm việc có phải là rất thiếu chuyên nghiệp không?”

“Đầu tiên, cũng không có điều khoản pháp luật nào quy định luật sư khi gặp mặt kiểm sát trưởng không được mang người nhà theo. Thứ hai, thân phận bây giờ của cô ấy không phải là người nhà mà là trợ lý đặc biệt của tôi. Cho dù đây là nơi thực thi pháp luật thì cô cũng không có quyền yêu cầu cô ấy rời đi.” Giờ phút này, Thẩm Hoài Việt rốt cục cũng hiểu được nguyên nhân Chung Kỳ không thích gặp bạn học Diệp. Sau khi biết được nguyên nhân này, anh cũng không có lý do để khách sáo với cô ta.

“Đại luật sư Thẩm vậy mà chọn một cô nhóc miệng còn hôi sữa mới tốt nghiệp cấp ba làm trợ lý đặc biệt cho bản thân. Quyết định này thực sự làm cho người ta không ngờ tới.” Có thể vì trong mối quan hệ làm việc cùng với Thẩm Hoài Việt, Chung Kỳ luôn gặp bất lợi mỗi khi đối đầu nên dường như không để tâm đến anh là người đang gây sự.

Chung Kỳ đang tỏ rõ thái độ rằng không có việc gì làm nên cố ý kiếm chuyện nhằm vào Hoàn Tâm. Thẩm Hoài Việt cũng lười lãng phí thời gian làm chuyện vô nghĩa với cô ta, sau đó anh quay sang Diệp Hoàn Tâm nghiêm mặt nói: “Trên đường tới đây, chú đã nói đại khái tình huống với cháu rồi. Giờ cháu có trách nhiệm truyền đạt lại ý kiến của chú.”

Gánh nặng đột nhiên đè lên người mình, Diệp Hoàn Tâm có chút trở tay không kịp nhưng vẫn rất nhanh tiến vào trạng thái nói: “Mục đích chúng tôi tới hôm nay chắc rằng trong lòng kiểm sát trưởng Chung cũng đã đoán ra. Kết quả khám nghiệm tử thi trước đây của bên pháp y cho thấy nguyên nhân cái chết của người bị hại cùng với người ủy thác bên chúng tôi không có quan hệ trực tiếp. Sau đó, lại có người nhà của người bị hại chính miệng thừa nhận rằng anh ta không chịu rút đơn kiện chỉ vì mục đích tranh giành tài sản. Chúng tôi hoàn toàn có lý do đến bộ phận pháp lý để đưa ra yêu cầu huỷ bỏ lập án. Đây là bao gồm tất cả các báo cáo về bằng chứng, mời kiểm sát trưởng Chung xem xét.”

Diệp Hoàn Tâm vẫn không thích Chung Kỳ trước sau như một. Nhưng cô gái mười tám tuổi như cô lại có thể phân việc công tư rõ ràng, lúc này mới có phong thái thong dong ứng đối.

“Các người cung cấp chứng cứ có hữu ích hay không thì cuối cùng còn phải do quan tòa định đoạt.” Xem bộ dáng này thì kiểm sát trưởng Chung dường như không phải hoàn toàn từ bỏ.

“Theo tình huống thì tất cả các bằng chứng có lợi cho người ủy thác của chúng tôi, theo luật cưỡng chế được đề cập trong bộ luật tố tụng hình sự. Một khi bên chúng tôi thắng kiện, sẽ đưa ra yêu cầu bồi thường, về điểm này xin kiểm sát trưởng Chung cẩn thận xem xét.” Bản thân mình là một học sinh xuất sắc, hơn nữa sau khi về nhà cũng không quên làm bài tập, khả năng thiên phú của bạn học Diệp càng trở nên lộ rõ.

Mặc dù Chung Kỳ cũng nghi ngờ những lời nhận xét của cô bé này có thể được nói ra dưới sự hướng dẫn của Thẩm Hoài Việt. Nhưng dù vậy, cô cũng thật sự cảm thấy cô bé này có điểm hơn người.

Vì vậy, sau một lúc im lặng, kiểm sát trưởng Chung vẫn luôn mang một bộ mặt lạnh đột nhiên nở một nụ cười tán thưởng không rõ rệt: “ Nghe nói cô mới vừa mới tham gia kì thi tuyển sinh đại học, có hứng thú ghi danh vào trường đại học luật không?”

Diệp Hoàn Tâm vốn dĩ đang chuẩn bị đề phòng kiểm sát trưởng Chung sẽ đột ngột tấn công, cô không ngờ rằng Chung Kỳ lại đột ngột hỏi một câu như vậy. Vì không hề có chuẩn bị trước, ngoại trừ cô bị dọa phát ngốc cũng không có bất kì phản ứng nào khác.