Chương 43: Thiên tài trận pháp
Chuyển ngữ ♥ Niệm Nam
Beta ♥ Niệm Nam
Trời ạ, cho một đạo thiên lôi đánh ta đi.
Trong lòng Ngọc Diệu Âm vô cùng buồn bực, vốn là muốn đùa Ngải Lập một chút, lại không nghĩ tới người lặng lẽ ít nói, không thích trò chuyện như Ngải Lập một khi cao hứng lên là có thể nói đi nói lại mà không nghỉ hơi, lại còn vì nhận mình làm muội muội mà đem vật tổ truyền tặng mình.
Ngải Lập này rõ ràng là phá gia mà, là phá gia đấy.
Nhìn thấy Ngải Lập kiên quyết đưa cho mình khối kim chúc phiến, Ngọc Diệu Âm không còn lời nào để nói. Chỉ có thể chấp nhận thực tế gọi Ngải Lập là ca ca, nhưng mà trong mắt Ngọc Diệu Âm thì Ngải Lập chính là một tiểu đệ đệ không hiểu chuyện.
Nói nói cười cười được một lúc, rất nhanh đã đến giờ thay phiên, lúc này Lâm Đa Bảo và Tân Thanh đang chuẩn bị ra ngoài tuần tra thì thấy Ngọc Diệu Âm và Ngải Lập trở lại lều nghỉ ngơi, Lâm Đa Bảo không chút nghĩ ngợi liền đưa Lưu tinh trận pháp cho Ngọc Diệu Âm xem: “Diệu Âm, có rảnh thì muội xem, ha ha, huynh không có thiên phú về trận pháp, xem ra đã hết sức, có rảnh thì muội thử xem.”
Ngọc Diệu Âm nhận Lưu tinh trận pháp rồi đứng lên, cũng không xem ngay, cần phải có thiên phú gì đó mới xem hiểu, Ngọc Diệu Âm không có hy vọng quá lớn với chính mình, học được thì tốt, không học được cũng không tiếc.
Chỉ có điều lúc mình và Ngải Lập tuần tra cũng không có chuyện gì xảy ra, cảm giác có chút không ổn, chẳng lẽ nơi này là đất hoang, không chỉ đạo tặc mà ngay cả thú đều hoạt động vào buổi tối.
Hay là tất cả đều bị đoàn người tổ trưởng chặn lại ở ngoài? Ngọc Diệu Âm vừa ăn ngọc khoai do mình giữ lại vừa suy nghĩ các loại khả năng có thể xảy ra.
Nghĩ đến khả năng sau cùng xong lại cảm thấy có chút nhàm chán, nếu tổ trưởng bọn họ đã chặn lại thì không cần ra ngoài, trực tiếp ở trong trận pháp ôm cây đợi thỏ, cho nên có thể là tổ trưởng bọn họ đã theo manh mối tìm đến ổ đạo tặc.
Những gì Ngọc Diệu Âm suy đoán không khác sự thật lắm, đoán trước chính xác như vậy hoàn toàn chứng minh được linh hồn Ngọc Diệu Âm rất cường đại, ngay thẳng thông minh lương thiện như nhau, lực linh hồn cường đại thể hiện ở năng lực suy đoán, nhận định các mặt.
Lực linh hồn cường đại chính là mấu chốt tu luyện trận pháp, sự ảo diệu của trận pháp nói trắng ra là sự phản ứng phức tạp liên tiếp nhau, sử dụng các loại điều kiện trong ngoài chuyển hóa lẫn nhau vào trung tâm rồi khai triển ra tác dụng thật lớn, tiêu trừ mọi thứ trong không gian thông qua kim, mộc, thủy, hỏa, thổ năm loại thuộc tính biểu hiện ra bên ngoài.
Ngọc Diệu Âm ăn uống no đủ rồi, thấy rỗi rãi nên lấy Lưu tinh trận pháp ra xem, lúc này Ngọc Diệu Âm lại phát hiện mình lại hoàn toàn có thể xem hiểu, trên quyển trận pháp có hai loại văn tự, một loại là tất cả mọi người có thể xem hiểu, còn một loại là tranh vẽ trận pháp đã được đánh dấu.
Đa số mọi người có thể xem hiểu Lưu tinh trận pháp ở loại văn tự thứ nhất, mà loại văn tự thứ hai thì lại tương đối thâm ảo, mà sự thâm ảo này cũng không phải là xem không hiểu, mà nó là loại văn tự trận pháp chuyên dùng để thay cho văn tự khác, chỉ có nhớ kĩ mỗi một kí tự thay nghĩa nào thì mới có thể xem hiểu tranh vẽ trận pháp này, trí nhớ người bình thường đều không phải là loại đã gặp qua thì không thể quên được, nên mới xem không hiểu Lưu tinh trận pháp.
Trí nhớ chính là sở trường của Ngọc Diệu Âm, Lưu tinh trận pháp trong mắt Ngọc Diệu Âm vẫn là đơn giản. Kỳ thật Ngọc Diệu Âm đã bỏ qua một vấn đề quan trọng, người bình thường khi nhìn chằm chằm mặt trên tranh vẽ vài lần sẽ choáng đầu hoa mắt, mà Ngọc Diệu Âm bởi vì có thiên phú bẩm sinh nên không có cảm giác như vậy, cho nên cũng không biết được là những người khác xem Lưu tinh trận pháp rất là khó khăn.
Ngọc Diệu Âm vui vẻ vì chính mình có thể xem hiểu, thực lực hiện tại của mình rất yếu, không hy vọng xa vời trong khoảng thời gian ngắn có thể học bố trí trận pháp, chỉ cần chính mình có thể xem hiểu trận pháp, biết làm thế nào để tu bổ nền tảng trận pháp khi hao tổn, có thể vì chính mình gia tăng lợi thế trong tổ.