Nếu như không phải sớm gặp Hoắc Lưu Hành của 10 năm sau, sao mà Thẩm Lệnh Trăn có thể tưởng tượng được trong tương lại, người đàn ông hung dữ hơi tí lại đòi bẻ cổ hù doạ này kia lại đối xử với nàng như bảo bối, yêu nàng đến mức không từ sinh sử.
Bá Vương(**):
Hoắc tướng quân cưới một đoá kiều hoa, ngậm trọng miệng nàng có thể tan, bưng ở trên tay nàng có thể ngã. Từ đó về sau, chiến thần Hà Tây sấm rền gió cuốn làm cái gì cũng nhẹ chân nhẹ tay, vô cùng cẩn thận.