Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Kiều Dưỡng Phế Vật Xinh Đẹp Ở Mạt Thế

Chương 34.2: Trên đường gặp được cha ruột và em trai cùng cha khác mẹ

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tần Thời Dã thấy những người đó chạy qua phía bên này, bèn nhíu mày: “Tiểu Ngư đợi ở trong xe, anh ra ngoài nhìn xem sao.”

Lâm Ngư gật gật đầu, nhìn hành động nhanh chóng bước ra của Tần Thời Dã qua lớp cửa kính xe bằng pha lê chắc chắn, hắn nhanh chóng sử dụng năng lượng giải quyết hết mười mấy xác sống, giả dị năng khi mệt mỏi đối mặt với số lượng lớn xác sống thì cũng chỉ như một con kiến dễ dàng bị dẫm chết.

Mấy người kia ban đầu còn vui mừng, nhưng sau khi tìm được đường sống trong chỗ chết thì không thèm đi qua cảm ơn ân nhân cứu mạng, một thanh niên trông có vẻ khó chịu quay qua nói mấy câu với người đàn ông trung niên và cậu thiếu niên nhỏ tuổi, hai bên lập tức tranh cãi qua lại, mãi đến khi giả dị năng hệ sấm sét kia lớn tiếng hét lên mới chịu dừng lại.

Lâm Ngư nghe loáng thoáng, hình như đàn xác sống kia đuổi theo là do sai lầm của cậu thiếu niên kia, khiến cho người khác mất mạng, còn hắn lại có thể ung dung sống tiếp, giọng của thiếu niên không phục phản bác lại, còn người đàn ông trung niên kia là cha của cậu thiếu niên đó chỉ có thể ở một bên khuyên bảo.

Tần Thời Dã không hứng thú với mấy người này, sau khi xử lý xong liền quay trở lại, vừa lúc Lâm Ngư muốn ăn chút đồ ăn ngon, liền lấy món canh thịt bò nấu với cà chua và rau xanh cùng với món vịt quay thơm nức mũi ra.

Phía sau xe có bàn ăn, lúc kéo xuống cũng tương đối dễ dàng, thuận tiện, hai người vẫn luôn dùng nó để đặt đồ ăn, Lâm Ngư gắp cho anh Thời Dã một miếng vịt quay, sau đó cũng tự gắp một miếng cho mình, vịt quay da giòn tan, không hề bị khô, còn được tẩm ướp mật ngon thơm ngọt, thịt vịt non mềm, nhiều nước, không có mùi hôi, ăn một mình cũng không cảm thấy ngán, kết hợp với nước canh cà chua mát mát càng kí©h thí©ɧ vị giác người ăn.

Mới ăn chưa được bao lâu, những người được họ cứu giúp bên kia liền tiến tới nói lời cảm ơn, giả dị năng hệ sấm sét giới thiệu ông ấy tên là Chân Tông Hạo, là người của căn cứ Dung Nham, đội của họ có tổng cộng 23 thành viên, hôm nay ra ngoài thu thập vật phẩm không cẩn thận lại đυ.ng phải đàn xác sống, chỉ còn lại bốn người bọn họ, Tần Thời Dã vốn dĩ không kiên nhẫn nghe bọn họ nói, nhưng vừa nghe thấy căn cứ Dung Nham, sắc mặt liền khẽ biến đổi một chút.

Căn cứ Dung Nham, chính là nơi hắn bỏ mạng đời trước, không ngờ tới đã lâu như vậy mà vẫn gặp lại người ở nơi đó.

Có điều hắn không quen biết Chân Tông Hạo này, Tần Thời Dã hơi ngẫm nghĩ một chút, sau đó liền đem những chuyện kia vứt hết ra sau đầu.

Chân Tông Hạo nghe thấy mùi đồ ăn trong không khí, vốn dĩ cái bụng đã đói meo bây giờ lại hơi rục rịch, có điều hắn cũng nhìn ra được, vị cao thủ kia không vui khi bọn họ quấy rầu, hắn cũng chỉ nói câu cảm ơn thềm lần nữa rồi nhấc chân lên chuẩn bị rời đi.

Chân Tông Hạo vừa rời đi, tầm nhìn của những người bị ông ta che chắn phía sau cũng trở nên rõ ràng, khi thiếu niên kia ngẩng đầu nhìn lên, vừa lúc nhìn thấy Lâm Ngư đang cúi đầu, để lộ ra một nửa khuôn mặt, nhìn hình ảnh tiểu mỹ nhân xinh đẹp đang uống canh hệt như trong phim, đại não thiếu niên trống rỗng, buột miệng thốt lên: “Lâm Ngư?!”

Làm sao lại có thể là Lâm Ngư? Tên quái vật nửa nam nửa nữ, trước tận thế cha không thương, mẹ không yêu, mỗi ngày đều phải làm việc tới khi mệt chết, hắn từng nghĩ, có khuôn mặt xinh đẹp thì có tác dụng gì, không phải cũng phải chịu khổ sở sao, sau này cái thân thể kia cũng sẽ chẳng có ai muốn.

Ai mà ngờ được sau tận thế hắn phải trải qua khó khăn, gian khổ, tướng mạo vốn dĩ cũng thanh tú nay đã trở nên khó coi, hơn nữa trong lòng tích tụ bao nhiêu oán hận, mặt mày đều trở nên xấu xí, bén nhọn, bây giờ nhìn thấy Lâm Ngư vẫn giữ được bộ dáng vui vẻ, xinh đẹp như trước khi tận thế, thậm chí còn tốt hơn!

Bởi vì tiếng nói của thiếu niên kia khá to, gần như là hét lên, khiến người đàn ông trung niên kia quay đầu lại, bổ nhào tới: “Là.....Tiểu Ngư sao?”

Lâm Ngư hơi sửng sốt, ngẩng đầu lên nhìn, cả hai đều có chút bối rối, cậu không nhận ra thiếu niên với khuôn mặt vặn vẹo kia, còn người đàn ông trung niên kia, cậu mất một lúc lâu mới mơ hồ nhận ra, đó chính là cha ruột cùng chung huyết thống của mình, nếu vậy người bên cạnh dĩ nhiên sẽ là Lâm Đồng người con trai sau khi tái hôn do ông ta sinh ra.

Quan hệ cha con mà phải mất thời gian lâu như vậy mới có thể nhận ra, nhất định là mối quan hệ rất tệ hại, cha Lâm bày ra vẻ mặt mừng như phát điên khi nhìn thấy người thân khiến cho Lâm Ngư không biết nên khóc hay nên cười, đây là định xem cậu là nơi để hút máu tiếp hay sao?

Tần Thời Dã đưa mắt dò hỏi, Lâm Ngư bèn nhanh chóng giải thích: “Là cha ruột cùng huyết thống thôi ạ.”
« Chương TrướcChương Tiếp »