Chương 32.2: Thí nghiệm ném bom, xác sống bao vây

Tần Thời Dã ôm cậu ngồi trên sô pha, cánh tay ôm trọn vòng eo mảnh khảnh của tiểu mỹ nhân, lấy một quả nho đút cho cậu ăn: “Không phải trung tâm thành phố chắc sẽ không ảnh hưởng nhiều, cũng có thể sẽ phải chịu chút mưa bão, chúng ta ở trong nhà này sẽ không có vấn đề gì, để chắc chắn thì mấy ngày nay chúng ta vào trong không gian đi.”

Lâm Ngư hé miệng ăn quả nhỏ mọng nước ngọt ngào, khẽ gật gật đầu, Tần Thời Dã thấy cậu thích, lại đút thêm mấy quả nữa, đợi đến khi miệng cậu đã đầy, hai má phồng phồng lên trông đáng yêu vô cùng, Lâm Ngư bị hắn đút liên tục không kịp nhai nuốt, nước nho hồng hồng theo khóe miệng chảy dọc xuống, thấy nam nhân còn ý định đút thêm, gấp đến mức ưm ưm kêu lên.

Sau khi lau mặt, cậu vất vả mãi mới ăn xong đống nho trong mienjg, lại bị đút thêm một trái nữa, nam nhân nâng cằm tiểu mỹ nhân lên: “Ngoan, lần này không phải ăn nữa, cắn nó đi.”

Tiểu mỹ nhân nghe lời cắn lấy quả nho trong miệng, chất lỏng lập tức tràn ra khắp toàn bộ khoang miệng mềm mại, thịt quả trở nên mềm nhũn, nam nhân cúi đầu phủ kín môi lên moi cậu, mυ"ŧ nhẹ lấy môi lưỡi cậu, đầu lưỡi cả hai triền miên dây dưa với nhau, nước bọt hai người hòa cùng nước nho ngọt ngào, bất tri bất giác đã ăn xong trái quả nho từ khi nào.

Lâm Ngư hé miệng thở dốc, hai cánh môi bị mυ"ŧ hơi ửng hồng ướŧ áŧ, hơi chép miệng một chút, bên trong còn lưu lại vị ngọt ngào, mát lạnh của quả nho.

Sau lại tiếp tục ăn thêm quả nho khác, có điều lần này là dùng miệng nhỏ phía dưới để ăn, quả nho bị kẹp chặt trong miệng huyệt chật hẹp, bị nam nhân cúi người mυ"ŧ lấy, chậm rãi ăn từng chút từng chút.

Vị nước trái ngọt ngào hòa quyện cùng vị ngọt của dâʍ ɖị©ɧ đều bị nam nhân nuốt sạch vào bụng, hoa huyệt bị liếʍ mυ"ŧ không ngừng run rẩy tiết ra nước, hộŧ ɭε cũng dựng thẳng lên như một quả nho nhỏ, nam nhân càng ra sức liếʍ mυ"ŧ quả nho này đến mức vang lên cả tiếng, mãi đến khi Lâm Ngư không chịu nổi chảy nước mắt, kẹp chặt đầu nam nhân không ngừng rêи ɾỉ.

Vì để di tản người dân, căn cứ không ngừng phát tin lên radio, còn dùng cả máy bay không người lái để phát thông báo, bay đi bay lại trên bầu trời các thành phố, cố gắng đem thương vong giảm đến mức thấp nhất.

Sau ba ngày tiến hành, ban đầu khu biệt thự cũng bị ảnh hưởng một phần, nhưng không ảnh hưởng đến chỗ của Tần Thời Dã và Lâm Ngư, chỉ một lúc sau liền tương đối yên lặng, nhưng đứng bên ngoài vẫn có thể nghe được tiếng nổ lớn từ phía xa trung tâm thành phố truyền đến.

Bởi vì bên này không bị ảnh hưởng nhiều, hơn nữa cũng không chắc có thể nhổ ra trồng lại thành công hay không, chính cọng tỏi non cũng không chắc lắm, vậy nên nó chỉ đành an tĩnh chui sâu trong lòng đất.

Lâm Ngư vẫn luôn ở trong khong gian, đất ở đây trồng trái cây ra rất ngon, sau một vụ thu hoạch, lại tiếp tục chăm sóc, chờ đợi lần thu hoạch tiếp theo.

Gần đây nhất hai người vừa thử trồng ngũ cốc, vừa hay thời gian trong không gian khá thích hợp, cây trồng sinh trưởng rất thuận lợi, không cần tốn quá nhiều công sức chăm sóc, do được trồng trong đất tốt, lại được tưới bằng nước suối nên vô cùng tươi tốt.

Lâm Ngư mải mê với những việc này, sớm đã quên hết mọi chuyện ngoài kia, trong không gian cũng có phòng bếp, gần đây cậu hay tự làm rất nhiều loại kem bằng sữa đặc, đồ uống gì đó, bỏ hết vào trong tủ lạnh, sau này trời nóng có thể trực tiếp lấy ra ăn.

Lúc này Tần Thời Dã đang xem xét những thứ trong đất, Lâm Ngư làm rất nhiều món điểm tâm, có kiểu Tây cũng có kiểu Trung Quốc, vì để hợp với khẩu vị của anh Thời Dã, nên cho vào rất ít đường, còn đánh dấu để phân loại ra.

Hai người đều đã quên mất việc thí nghiệm bom hạt nhân ở ngoài kia, mãi đến khi Lâm Ngư nhớ ra cậu để một bộ xếp hình ở lầu hai, tới lúc đi ra ngoài mới chợt nhớ, bên ngoài đã không còn tiếng động, hai người bèn trở về nhà ở.

Cũng không biết đợt này gϊếŧ được bao nhiêu xác sống, chỉ thấy trên radio liên tục vang lên tin tức vui mừng, khôn xiết, nhiệt huyết soi trào, lúc hai người đi ra, xác sống bên ngoài quả thật đã ít đi rất nhiều, bọn họ cũng đã dám đi sâu vào trong trung tâm thành phố.

Vào lúc Tần Thời Dã cho rằng tình huống đời này khác với trước, có lẽ hành động của quốc gia đã thành công thì một lượng lớn xác sống rậm rạp từ đủ các hướng tụ tập về, tạo thành một đội quân mạnh mẽ bao vây lấy Nam thị, hướng tới căn cứ tiến đến.

Ngay ngày đầu tiên khi thấy có vài đợt xác sống chạy ngang qua nhà, Tần Thời Dã đã nhanh chóng đưa Lâm Ngư vào trong không gian lẩn tránh, lần này còn dẫn theo cả cọng tỏi non cùng theo vào.

Cọng tỏi non được trồng trong đất tốt không bị tổn thương chút nào, ngược lại càng thêm khóe mạnh, mầm non cũng mọc ra thêm mấy phiến lá, hơn nữa chiều dài, độ rộng và độ dày đều phát triển tốt hơn, hiện tại Lâm Ngư hoàn toàn có thể ngồi trên phiến lá của nó để chơi đánh đu.

Năng lực cá nhân mạnh nhưng cũng không cách nào đối đầu lại với nhiều xác sống như vậy, Tần Thời Dã sẽ không đánh giá quá cao bản thân, để chính mình và Lâm Ngư rơi vào tình thé nguy hiểm, chỉ cần có chút dấu hiệu gì hắn sẽ lập tức đưa ra quyết định, mà quyết định lần này, cũng thật chính xác.

Bởi vì sau đó lại có thêm một lượng lớn xác sống kéo đến, không chỉ ở khu biejt thự, mà bốn phương tám hướng đều có, chỉ cần ngửi được mùi con người trong nhà, chúng nhất định sẽ tấn công vào trong.

Căn cứ Nam Thị sau một tháng tiến hành thí nghiệm ném bom đã phải cố gắng chiến đấu bảo vệ căn cứ, cực kỳ kinh khủng.