- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Mạt Thế
- Kiều Dưỡng Phế Vật Xinh Đẹp Ở Mạt Thế
- Chương 23.1: Sau này đừng rời khỏi tầm mắt của anh được không?
Kiều Dưỡng Phế Vật Xinh Đẹp Ở Mạt Thế
Chương 23.1: Sau này đừng rời khỏi tầm mắt của anh được không?
Bởi vì ban nãy phải cởϊ qυầи áo ra để xử lí vết thương, vậy nên hiện tại Lâm Ngư đang trần trụi ở trong lòng ngực nam nhân, Tần Thời Dã ôm tiểu mỹ nhân lên chiếc giường ở một căn phòng trong không gian, lúc bị thả xuống Lâm Ngư còn luyến tiếc níu lấy góc áo nam nhân, cậu vẫn muốn ở trong lòng ngực của anh Thời Dã.
Tần Thời Dã giữ lấy tay cậu, dùng tay tách mở hai bên đùi tiểu mỹ nhân ra, để lộ côn ŧᏂịŧ nhỏ và hoa huyệt mềm mại giữa hai chân, ngón tay nam nhân khẽ vuốt ve nhẹ phía trên mặt: “Ôm chân lại.”
Hiện tại Lâm Ngư đang trong tình trạng cực kì áy náy, vì vậy cũng rất nghe lời, vươn tay ôm lấy đùi mình, khiến cho hoa huyệt hoàn toàn được phơi bày ra, anh Thời Dã muốn chơi cậu sao, nếu có thể dời đi lực chú ý của hắn thì cũng tốt, nghĩ vậy, tiểu mỹ nhân chủ động vươn tay xuống, những ngón tay trắng nõn đặt ở hai bên mép hoa huyệt, mở hai mép hoa huyệt ra: “Anh à, anh muốn chơi em sao, mau đến đây đi.”
Tần Thời Dã trầm thấp cười, Tiểu Ngư như vậy thật sự là....bé con dâʍ đãиɠ, có điều, nên phạt thì vẫn phải phạt.
Tần Thời Dã đặt tay lên phía trên hoa huyệt, miệng huyệt bị nam nhân chăm chú nhìn đã trở nên e ấp, bắt đầu tiết ra dâʍ ɖị©ɧ, Lâm Ngư cho rằng hắn muốn bắt đầu rồi, nào ngờ lại đột nhiên bị đánh một cái thật mạnh: “A!”
“Em có biết tỉ lệ người quen gây ra thảm án gϊếŧ người cao bao nhiêu không?” Tần Thời Dã không chút lưu tình đánh thêm hai cái nữa, miệng huyệt không ngừng tiết ra dâʍ ɖị©ɧ, mùi vị ngọt ngào dính cả lên lòng bàn tay hắn.
Lâm Ngư khẽ run lên vài cái, không dám lộn xộn: “A.....một nửa?”
“Hơn 70%” Tần Thời Dã lại đánh thêm hai cái nữa, “Đặc biệt là chuyên lừa những người ngốc nghếch như em.”
Hoa huyệt nhỏ đáng thương đã bị nam nhân đánh đến mức đỏ ửng lên, hai bên mép thịt run rẩy mở ra, hộŧ ɭε nhỏ xinh xắn dựng thẳng, hệt như một viên đá hồng bảo xinh dẹp, miệng huyệt liên tục co rút rỉ nước, thân thể mẫn cảm đến mức không ngừng đạt được kɧoáı ©ảʍ liên hồi.
Lâu Ngư vừa đau vừa sướиɠ, bàn tay nhỏ đang ôm đùi vội kéo lấy tay nam nhân, ra sức lấy lòng: “Em thật sự biết sai rồi, anh à.”
Tần Thời Dã không hề mềm lòng, bàn tay tiếp tục dùng sức, đánh lên miệng huyệt, khiến cho tiểu mỹ nhân sợ hãi kêu lên một tiếng, sau đó lạnh lùng xoa xoa nhẹ: “Bây giờ là lúc nào?”
Lâm Ngư bị phương thức trừng phạt tàn nhẫn này làm cho rưng rưng nước mắt, đáng thương nói: “Tận thế, huhu....”
Tần Thời Dã nhìn thấy khóe mắt tiểu mỹ nhân đã phiếm hồng, hàm răng cắn chặt lấy môi, tạo thành những dấu răng mờ, đôi mắt trông chờ nhìn hắn, nhìn hoa huyệt đã bị đánh tới mức sưng đỏ, hắn cũng không nỡ xuống tay nữa, bèn ngừng lại, biết sợ là tốt, hắn chỉ muốn cậu nhớ thật kĩ, lần này coi như còn gặp may, nếu thật sự xảy ra chuyện, dù cho hắn có báo thù được, thì cũng không cách nào mang Tiểu Ngư của hắn trở về nữa.
“Em cũng biết đang là tận thế, để sinh tồn được rất nguy hiểm, họa trong giặc ngoài, ngươi buộc phải chết để ta được sống, tuy là căn cứ an toàn, nhưng cũng không phải chỗ có thể tránh nạn không cần lo nghĩ.” Tần Thời Dã lại ôm lấy tiểu mỹ nhân vào trong lòng, “Về sau đã biết nên làm như thế nào chưa?”
Lâm Ngư ôm hắn, gật đầu một cái thật mạnh: “Không được tin tưởng người lạ, phải cảnh giác với người quen.”
Tần Thời Dã biết sau chuyện này, Lâm Ngư nhất định sẽ khôn thêm được một chút, có điều vẫn không yên tâm: “Tiểu Ngư, sau này đừng rời khỏi tầm mắt của anh được không? Nếu em không muốn động thủ, thì chỉ cần ở trong không gian, để em một mình thật sự quá nguy hiểm.”
Lâm Ngư gật gật đầu, hiện giờ Tần Thời Dã có nói muốn cột cậu vào với hắn cậu cũng đồng ý: “Anh à, em đều đồng ý mà, anh đi xử lí vêt thương đi có được không?”
Tần Thời Dã xoa xoa đầu cậu: “Không cần đâu, sẽ lành lại rất nhanh.” Hắn phải nhớ rõ cơn đau này, hơn nữa nếu có được dị năng tự chữa lành cho cơ thể hắn thì cũng tốt, những vết thương này ước chừng chỉ ngày mai là sẽ kết vảy, không cần lãng phí nước suối.
Lâm Ngư mếu máo, dùng lời nói kích động hắn: “Anh bị như vậy, vừa chơi em vừa chảy máu, sẽ không tốt!”
Tần Thời Dã nhướng mày nhìn cậu một cái: “Em muốn à?” Ngón tay hắn đặt ở miệng huyệt khẽ xoa vài cái, “Vậy Tiểu Ngư đợi một chút, anh đi lấy chút đồ cá nhân.”
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Mạt Thế
- Kiều Dưỡng Phế Vật Xinh Đẹp Ở Mạt Thế
- Chương 23.1: Sau này đừng rời khỏi tầm mắt của anh được không?