- 🏠 Home
- Xuyên Không
- Dị Giới
- Kiếp Trước Tôi Là Thượng Thần
- Chương 41: Buổi Đấu Giá
Kiếp Trước Tôi Là Thượng Thần
Chương 41: Buổi Đấu Giá
Miêu tả qua về bên trong khu đấu giá này.
Trên sàn đấu giá, không gian rộng lớn được trang trí bằng những bức tranh phong thủy và đèn l*иg lạ mắt, tạo nên không khí có phần ma mị, nếu để ý kĩ thì bên trên của mỗi chiếc lòng đèn cùng các bức tranh đều có một ấn kí đặc biệt, chỉ có những ai tinh mắt mới có thể nhìn thấy mà cảm nhận được sự khác biệt này. Thấy được những ấn kí đặc biệt này Thượng Lục khẽ mỉm cười đầy ẩn ý.
Những chiếc ghế xếp thành vòng tròn ở quang sân đấu giá, mỗi chiếc đều được làm bằng gỗ quý và được trang trí độc đáo với những họa tiết ma thuật.
Người tham gia buổi đấu giá, từ các nhà thám hiểm mạo hiểm đến những pháp sư mạnh mẽ, đều đeo trang sức pháp bảo và trang phục phức tạp. Ánh đèn từ những chiếc đèn l*иg trải khắp sàn đấu giá, tạo ra những bóng cảnh ánh sáng và bóng tối, tăng thêm sự huyền bí cho không gian.
Một cô gái tài năng, mặc bộ váy lụa trắng mộng mơ, đứng ở giữa sàn đấu giá, cầm một cây gậy phép. Giọng nói của cô rơi vào tai mỗi người nghe, đầy uy quyền mạnh mẽ.
Khi cô gái kia vừa xuất hiện thì Thượng Lục đã dùng thần nhãn, ánh nhìn đâm sâu vào thế giới năng lượng bên trong cô gái mặc váy lụa kia. Một luồng năng lượng màu hồng đậm toả ra từ cô ta khiến cho cậu có chút bất ngờ.
Cậu nhận thức rõ ràng dấu hiệu của sự đột phá cấp bậc trong luồng năng lượng đang phát ra này, như những cơn sóng nổi lên, tăng lên từng đợt như là một cơn bão nội tâm. Cảm giác hồng nhiệt mạnh mẽ của năng lượng này khiến cho cậu hiểu rằng cô gái không chỉ là một phần của buổi đấu giá, mà còn là một nhân vật mạnh mẽ đang bảo kê chỗ này.
""Cô gái này trẻ như vậy mà lại có dấu hiệu sắp đột phá Huyền sư cấp! Đúng là thiên tài trăm năm có một."" Thượng Lục ánh mắt ngưng trọng kèm theo một sự bất ngờ khó nói được ẩn dấu trên khuôn mặt qua lớp mũ trùm đầu lập lờ kia.
Cảm nhận được bản thân đang bị dò sét cô gái đang đứng trên sân đấu giá cũng bất giác ngước lên nhìn chằm Thượng Lục, ánh nhìn của cô hiện rõ sự cảnh giác cẩn trọng cũng như tò mò về thân phận của vị nam tử áo đen này.
""Người này...!"" Cô gái nhỏ giọng khẽ thốt nên.
Một tên thuộc hạ đang đứng hầu bên cạnh thấy cô gái có biểu hiện lạ như vậy liền tiến tới cung kính nói: "" Tiểu thư, có chuyện gì sao?""
Cô gái một tay cầm gây phép chống xuống đất một tay đưa lên xua nhẹ về tên thuộc hạ.
""Không có gì đâu, ngươi vẫn cứ chuyển bị mọi thứ đi...!""
""Vâng thưa tiểu thư.""
Tên thuộc hạ cúi người một cái rồi tiến dần ra sau phía cánh gà để chuyển bị nhận lệnh đưa đồ ra.
""Không để các vị ở đây chờ lâu, vật phẩm đấu giá đầu tiên sẽ được mang ra ngay lập tức.""
Một lúc sau.
Người đưa thuốc là một nhân vật thuần thục, trang phục của anh ta tỏ ra như một người hầu tận tâm phục vụ. Anh ta đứng vững, đôi mắt đầy sự tôn trọng và phục tùng, khi tiếp cận vị tiểu thư trong bộ váy lụa mịn màng kia. Trên đôi tay của anh ta, mười lọ thuốc thủy tinh mầu hồng phấn được sắp xếp một cách cẩn thận.
Vị tiểu thư, với ánh nhìn kiêu sa và lạnh lùng, chỉ vào mỗi lọ thuốc một. Mỗi lọ thuốc tròn trịa như những viên ngọc quý, màu hồng phấn lấp lánh dưới ánh đèn. Bản chất giá trị của những loại này không phải là tầm thường.
Khi vị tiểu thư nhẹ nhàng chỉ định, người hầu lễ mở mỗi lọ thuốc với độ chính xác của một người chuyên nghiệp, phát tán hương thơm nhẹ nhàng của nhiều loại dược thảo quý pha lẫn tạo nên. Mỗi viên thuốc chứa sức mạnh vừa phải, sẵn sàng để thúc đẩy tu luyện và đánh thức năng lực tiềm ẩn trong cơ thể.
Khi đám người chứng kiến màn trình diễn của vị tiểu thư với những lọ thuốc mầu hồng phấn, sự hứng thú lan tỏa như là một đợt sóng nhiệt đang tràn qua sảnh đấu giá. Ánh mắt của họ bùng lên đầy tò mò và kì vọng, như những chiếc đèn đang sáng lên trong bóng tối.
Tiếng nói reo lên, các đoạn hội thoại trở nên sôi động khi mọi người bắt đầu bàn tán về nguồn gốc và tác dụng của từng viên thuốc. Lời đồn đại và câu chuyện huyền bí nhanh chóng truyền tay, tạo nên không khí sôi động, tràn ngập niềm vui và kì vọng.
Những lời bàn tán xoay quanh sức mạnh tiềm ẩn trong từng viên thuốc, khả năng của chúng trong việc thúc đẩy tu luyện và cải thiện sức mạnh. Cả đám người trở nên nóng lòng và háo hức, mong đợi những biến đổi kỳ diệu trong cuộc sống của họ khi sử dụng những phương pháp tu luyện đặc biệt này.
""Về mười nọ Dược Hồng Thiên Hương này ta nghĩ các vị ở đây hầu như ai cũng đều biết được tác dụng to lớn của những thứ này mang lại đối với những người từ thuật sư trở xuống!""
Vị thiểu thư kia liếc nhẹ qua những nọ thuốc rồi đưa ánh mắt đầy mị hoặc cùng nụ cười thánh thiện nhìn về phía những vị khách trước mặt đang chăm chú nhìn vào những nọ thuốc.
""Tiểu thư Flora cô đừng vòng vo thêm nữa, hãy đưa ra giá khởi điểm đi.""
Vị tiểu thư Flora kia liếc nhìn lên phía vòng lầu trên cùng cũng là nơi dành cho khách quý, cô đưa mắt lên cười hiền một cái.
Một tên đàn ông mặt mũi bợm trợm, đầy những vết sẹo và nét mặt hung dữ, ngồi đối diện Thượng Lục trong buổi đấu giá. Ánh mắt của hắn đen sâu và nặng nề, như lôi kéo vào sâu bên trong linh hồn của bất kỳ ai chế ngự đứng trước mặt.
Bộ trang phục của hắn, từ chiếc áo giáp đen bóng với những đường nét hoa văn kì quái đáng sợ, toát lên vẻ hung dữ và bí ẩn. Bàn tay to lớn, mang những vết thương làm cho không gian trở nên ảm đạm và u ám.
Giọng nói âm vang này của hắn khiến cho đám người xung quanh có cảm giác khó chịu và lo lắng tràn ngập không khí. Mọi ánh nhìn tập trung, tạo ra một không gian đầy căng thẳng.
Tiểu Hoa tiến sát lại khẽ cúi người nói vào tai Thượng Lục.
""Hắn ta là con trai cả của tên Vương Hàn, nổi tiếng tàn ác.""
Thượng Lục nghe xong vẻ mặt vẫn không chút đổi sắc, cậu liếc nhìn qua tên đối diện kia một cái rồi cũng coi như không liên quan mà tiếp tục chăn chú nhìn xuống buổi đấu giá.
""Hóa ra là Vương đại nhân, thứ nỗi cho tiểu nữ nhiều lời!""
Nói xong Flora ánh mắt nghiêm nghị cùng một giọng nói đầy nội lực phát ra nhìn về phía đám người đấu giá đang sôi nổi.
""Giá khởi điểm, 1000 đồng vàng lớn!""
Ngay khi câu nói của vị tiểu thư có tên Flora kia vang lên thì ngay lập tức trên hàng ghế khách thường đã có một số người đưa tay lên ra giá dút khoát.
""Ta ra giá 1100 đồng vàng lớn!""
""1500 đồng vàng lớn!""
""3000 đồng vàng lớn...""
Sau hơn một lúc kịch liệt tranh đấu như vậy thì cuối cùng cũng đã có một người đàn ông trung tuổi đã dành được với mức giá 5000 đồng vàng lớn, còn về phía khách quý phía trên vẫn không hề thèm mảy may quan tâm những nọ thuốc tầm thường này, cho họ uống cũng gần như vô tác dụng.
Tiếp đó lại một vật phẩm đấu giá nữa được mang ra.
Một chiếc vòng kim cương, là một kiệt tác nghệ thuật, đặt trên bàn đấu giá như một viên ngọc lấp lánh giữa biển đêm tối khi được mở ra. Ánh sáng từ đèn l*иg tạo ra một không gian rực rỡ, khi các tia sáng chói lọt qua lớp kim cương trắng như tuyết. Chiếc vòng tỏa ra một sức hấp dẫn mà không ai có thể chối từ.
Cô gái Flora kia, với vẻ đẹp thuần khiết và ánh mắt sáng lạnh, nâng cao chiếc vòng "Hộ Thể Kim Cương Pháp" lên đầu ngón tay. Ánh sáng từ chiếc vòng lấp lánh trên đầu ngón của cô, đẹp mắt đẹp tựa như một tinh tú vì sao.
Với giọng điệu nhẹ nhàng và uyên bác, cô giới thiệu về chiếc vòng như một viên ngọc linh độc đáo. "Đây là "Hộ Thể Kim Cương Pháp"," cô nói, "chiếc vòng được phù phép bởi những pháp sư có cấp bậc Huyền sư, mang trong mình sức mạnh vô song và khả năng bảo hộ không giới hạn."
Cô mô tả về vẻ đẹp kiệt xuất của chiếc vòng, từ những viên kim cương lấp lánh đến thiết kế tinh tế. Cảm xúc trong lời giới thiệu của cô là sự kết hợp giữa lòng đam mê và lòng tin vào sức mạnh của chiếc vòng, khiến cho không khí xung quanh trở nên phấn chấn và hứng khởi. "Biết đâu có một ngày "Hộ Thể Kim Cương Pháp" này có thể cứu các vị một mạng!" cô kết thúc với một nụ cười nhẹ và ánh nhìn tràn đầy niềm tin.
""Giá khởi điểm, 8000 đồng vàng lớn!""
Một giọng nói nhẹ nhàng nhưng không kém phần trầm bổng và uy quyền.
""Ba vạn đồng vàng lớn.""
Thượng Lục đưa tay lên ra giá cao ngất ngưởng với vẻ tự tin và quyết đoán.
Cả đám người xung quanh giật mình trước cảnh tượng này, ánh nhìn từ mọi người hướng về phía người thanh niên áo bào đen kia. Biểu cảm của họ đầy sự ngạc nhiên và tôn kính, khi họ không thể tin vào sự vung tiền không cần suy nghĩ này.
Những tiếng trò chuyện và bàn tán nhanh chóng xuất hiện, nhưng mọi ánh nhìn đều tập trung vào Thượng Lục đang ở tầng trên buổi đấu giá.
Quả nhiên với mức giá trên trời này đã không còn ai dám hét giá cao hơn, kết quả Thượng Lục đã dễ dàng có được chiếc vòng ""Hộ Thể Kim Cương Pháp"" này.
Flora nhìn qua hàng loạt những vị khách quý một hồi như đang chờ đợi bọn họ phản hồi gì đó nhưng hiển nhiên đều im bặt.
""Vậy vật đấu giá này thuộc về vị đại nhân áo bào đen kia.""
Cứ vậy hàng loạt đồ đấu giá lần lượt được mang ra nhưng ngoại trừ đám khách thường bên phía dưới ra thì đám người trên thượng lầu vẫn bình chân như vại không chút động tĩnh, bọn họ như đang chông chờ vào món đồ nào đó ở phía cuối tiết mục này.
Cô gái Flora kia ánh mắt đầy ẩn ý cùng nụ cười ma mị nhìn về đám người khách quý.
""Vật tiếp theo đây ta nghĩ các vị sẽ rất là thích thú!""
""Bảo khí của một vị luyện thần sư có cấp bậc đã đặt tới Đế Hoàng trước khi mất để lại.""
""Vật này có lẽ một số các vị ở đây cũng đã từng nghe qua!""
""Bảo khí cấp Đế có tên "Lưu Ly Hồng Phượng".""
Chiếc quạt được tạo nên từ nhiều mảnh kim loại sắt bén, mỗi mảnh giống như những chiếc lông của phượng hoàng, đều sắc bén và lấp lánh như ngọn lửa dữ dội dưới ánh đèn đấu giá.
Chiếc quạt trở thành trung tâm của sự chú ý, khi kẻ mở nó ra một cách nhẹ nhàng, như là việc khám phá một bí mật được giữ kín. Ánh kim loại sắt tráng lệ nhấp nhô mỗi khi quạt mở ra, tạo nên khung cảnh về vẻ đẹp và nguy hiểm.
Không chỉ là một vật phẩm trang sức, chiếc quạt này còn là một vũ khí ám sát cực mạnh. Mỗi mảnh kim loại có thể được điều động như những con dao sắc bén, tạo ra một cơn lốc lửa cực mạnh trong tay của người sử dụng. Khả năng tấn công cận chiến và từ xa tạo nên sự đa dạng và đáng kinh ngạc, khiến cho mọi người ở đây hứng khởi và lo lắng đồng thời.
Đám người khách quý, ngồi trên những chiếc ghế cao cấp tại lầu đấu giá, đồng loạt cảm nhận giá trị của chiếc quạt vừa mang ra.
Ánh đèn đấu giá chiếu lên khuôn mặt những người tên khách quý, khi họ nhìn chăm chú vào chiếc quạt với ánh sáng lấp lánh từ những lông kim loại phượng hoàng. Biểu cảm của họ tỏ ra hồi hộp, kí©h thí©ɧ bởi vật phẩm trước mắt.
Mỗi lông kim loại sắc bén như những tia lửa nhỏ thôi thúc đám người ở đây phải có bằng được.
""Giá khởi điểm 100 viên nguyên thạch!"" Cô gái Floren dưới sân đấu giá hét lớn về phía quảng trường đấu giá.
(Nguyên thạch: một loại đá hội tụ sức mạnh trời đất có mầu cam đậm phát sáng, mỗi viên tương ứng với 1000 đồng vàng lớn)
Một lão pháp sư già, đeo bộ râu trắng dày và đầu đội một chiếc nón pháp sư, dơ tay lên với vẻ trầm tư và uyên bác. Ánh sáng từ đèn l*иg chiếu lên gương mặt già nua của ông ta hiện rõ một nụ cười tà ác với những chiếc nhọn hoắt.
""Ta ra giá 150 viên nguyên thạch!"" Ông lão pháp sư nói lớn.
Với tâm huyết và lòng tin rõ ràng, ông ta khiến cho không khí xung quanh trở nên trang nghiêm và trọng đại.
Một cô gái dáng người mảnh mai đội mỗi chiếc nón gỗ có rèm vải che kín gần như toàn bộ khuôn mặt của cô ta. Váy lụa xanh đậm ôm sát cơ thể, vẽ nên đường cong nhẹ nhàng. Điều đặc biệt chú ý là cặp chân dài vắt chéo, khiến cho cánh đàn ông phải thèm thuồng đỏ mặt. Cô ta là người ra giá tiếp theo, thu hút ánh nhìn của mọi người xung quanh.
""Ta ra giá 200 viên nguyên thạch.""
Cô gái váy lụa xanh nhẹ nhàng đưa cánh tay nên nhỏ giọng nói.
Ở phía đằng xa trước mặt Thượng Lục, một tiếng đập bàn lớn chấn động cùng giọng nói oang oang như hét.
""Rầm...!""
""Vật này chắc chắn là thuộc về ông đây rồi, nếu các ngươi muốn ra giá cao hơn thì hãy cố mà nhìn cái cây búa xinh đẹp của ta có ưng thuận hay không!""
Tên họ Vương kia lườm đám ba người ở các hướng đối diện. Tên lão phát sư phía bên trái hắn, cô gái váy lụa phía bên phải và cuối cùng Thượng Lục là đằng trước mặt hắn.
Lầu phía trên được chia là bốn khu ngăn cách nhìn thẳng xuống bên dưới sân đấu giá cùng những vòng ghế khách thường bên dưới. Ánh nhìn hắn dừng lại trước Thượng Lục cùng giọng nói đầy ẩn ý thách thức.
""Ta ra giá 300 viên nguyên thạch.""
Hai tên khách quý còn lại vì trước đó bị tên họ Vương kia hăm dọa lên chỉ biết im lặng mà ôm cục tức trong lòng.
Bầu không khí trở nên yên tĩnh khi phần thắng gần như nắm chắc trong tay tên họ Vương kia thì bỗng một âm thanh tưởng chừng như bình thường đã phá vỡ sự bí bách này.
""1000 viên nguyên thạch.""
Thượng Lục trầm giọng ánh mắt hướng về cô gái Floren kia nói, biểu cảm bình tĩnh này của cậu khiến cho đám người xung quanh không khỏi kinh hãi mà toát mồ hồi hột nhìn chằm chằm về phía chỗ cậu.
""Người này lại muốn đắc tội tên Vương Nha kia, đúng là tên chán sống.""
""Chưa chắc!""
Tiếng của đám người không ngừng bàn tán về sự việc có phần nghiêm trọng này đối với họ. Nhưng đa phần đám người này hết chín phần đã nghĩ ra một kết cục bi thảm cho Thượng Lục.
""Tiểu tử kia, coi như ngươi có dũng khí.""
""Vật này...Cầm lấy cẩn thận bỏng tay!""
Tên họ Vương kia nhìn Thượng Lục cùng nụ cười đầy khıêυ khí©h rễu cợt nói lớn. Hắn ta nhìn xuống sân đấu giá xua tay ra hiệu thua cuộc nhưng trong lòng không cam tâm.
""Vậy bảo khí "Lưu Ly Hồng Phượng" này thuộc về vị đại nhân áo đen kia.""
""Không để các vị hóng chờ lâu nữa, tiếp theo đây chính là thứ được mang ra đấu giá cuối cùng trong buổi ngày hôm nay.""
""Ta tin chắc những vị nam nhân ở đây không ai là không thích thứ này!""
Vật đấu giá cuối cùng là một miêu nữ với thân hình nóng bỏng, đường cong mĩ miều. Cô ta mặc một chiếc váy lâu mỏng như vải rách vá, nhưng vẫn giữ được sự gợi cảm và quyến rũ. Đường cong quyến rũ của cô nàng nổi bật dưới ánh đèn đấu giá..
Chiếc váy mỏng manh làm nổi bật vẻ đẹp quyến rũ của cô gái miêu nữ, đồng thời để lộ những đường cong nóng bỏng, khiến đám đông không thể rời mắt. Sự mát mẻ và phóng khoáng trong bộ trang phục tạo nên một cái nhìn thú vị, kết hợp giữa vẻ đẹp đặc sắc và sự nữ tính.
Cô miêu nữ, dường như sỡ hãi và nhấn nhá, giữa những ánh đèn lung linh của buổi đấu giá. Ánh đèn chiếu lên gương mặt nhỏ bé của cô, và trong đôi mắt ấy, có sự sơ hãi và cảm giác bất an. Cử chỉ của cô trở nên run rẩy, và đôi vai nhỏ xếp gọn, như cố gắng che giấu sự lo lắng bên trong.
Bàn tay cô nắm chặt mép váy, thể hiện sự căng thẳng trước ánh sáng rực rỡ và ánh nhìn tò mò từ đám đông. Mỗi cử động của cô miêu nữ đều phản ánh sự sợ hãi, giống như những bông hoa nhỏ lùm lùm trước gió.
Thấy được cảnh tượng này Thượng Lục bỗng nhiên chở nên kích động.
""Đây rồi, cô ta có mối liên kết với người đó.""
Ở phía bên cạnh Elysa ánh mắt thương cảm nhìn về cô gái miêu nữ kia rồi khẽ chạm nhẹ vào vai Thượng Lục nhỏ giọng nói.
""Eryk, cậu có thể cứu cô gái đó được không. Cô ấy trông rất đáng thương!""
""Thường thì ta sẽ không cứu cô gái thú nhân này. Nhưng lần này ta chắc chắn sẽ cứu giúp cô ta!""
Elysa tưởng Thượng Lục vì bản thân mà làm vậy nên cô rất cảm kích.
""Cảm ơn cậu!""
Nhưng cho dù vậy thì đám người đấu giá ở đây cũng đã nhìn chúng cô gái miêu nữ này, những ánh mắt âm hiểm ác độc tràn ngập du͙© vọиɠ như thú hoang nhìn chằm chằm cô gái với mức độ khát máu đáng sợ.
Ở phía bên dưới cô gái Flora kia lại nói tiếp: ""Vì thú nhân rất quý hiếm cũng như vô cùng xinh đẹp nên mức giá cũng sẽ phải tương xứng.""
""Giá khởi điểm một vạn nguyên thạch!""
Vừa dứt câu tên họ Vương kia ngay lập tức hét lớn khiến cho cả khu vực âm vang.
""1.5 vạn kim thạch!""
Hiểm nhiên đám người im bặt sợ hãi không dám tranh dành. Ánh mắt tên họ Vương Lại nhìn về phía Thượng Lục cười cười đầy thách thức cùng cánh tay đã cầm sẵn chiếc búa sắt lớn nặng lên đến hàng trăm cân.
Không làm hắn thất vọng Thượng Lục đưa tay lên hét giá. ""10 vạn nguyên thạch.""
Câu nói vừa thốt ra khiến cho đám người xung quanh kinh sợ mà bất giác rùng mình, họ một phần kinh sợ rùng mình vì cậu đã đắc tội với tên họ Vương kia, còn phần lớn là mức độ chịu chi với số tiền phải nói là siêu lớn này. Cô gái Floren ở bên dưới cũng phải lấy tay che miệng lại há to, vẻ mặt của cô ta cũng không dấu được sự bàng hoàng bất ngờ này mà nhìn chằm chằm vào người thanh niên áo đen trước mặt.
Một câu nói khiến cho hắn đã tức điên đến khó có thể kiềm chế được mà cánh tay cầm chiếc búa run lên vì tức. Không kìm được nữa hắn ta dùng sức dồn vào cánh tay nâng cao cây búa sắt lớn, ánh kim loại trầm bổng nổi bật trước nền tối. Hắn ta vung thẳng cây búa về phía trước với sức mạnh kinh người, cây búa sắt như xé gió hướng về phía Thượng Lục.
""Tiểu tử, đi chết đi!""
Ngay khi cây búa sắt khủng lồ lao tới, Thượng Lục lạnh lùng đưa cánh tay áo trực tiếp hất văng cây búa sắt bay thẳng lên phía trần nhà tạo thành một vết thủng lớn.
""Rầm...!"" Tiếng búa sắt phá tan mái nhà.
- 🏠 Home
- Xuyên Không
- Dị Giới
- Kiếp Trước Tôi Là Thượng Thần
- Chương 41: Buổi Đấu Giá