Cháp 6: Chỉ vì 1 phút "lầm lỡ"
Bất chợt, nhìn thấy nó đang ngồi nói chuyện zui zẻ vs Thiên, hắn nổi máu nóng............
"sao nhỏ lại ngồi vs thằng đó? Đó là kẻ thù mà?? Cô đúng là kẻ phản bội, đừng mong tôi tha thứ!"
hắn định tiến đến gần để nghe xem 2 người đang nói j` thì bỗng 1 bàn tay đập lên vai hắn
_Kha nèk, mày định làm j`? - là Tiên
_mày... làm tao hết hồn - hắn giật mình
_thằng trợ lí phản bội mày rồi kja`! - Tiên tiếp
_điên quá, chưa có bằng chứng j` hết đừng vu oan cho người zô tôi - hắn nhăn
_sao mày cáu vs tao? Những thằng trước đều bị mày chô ze mà? Sao mày tốt vs thằg này thế?
_nó thú vị màk? để tìm cách hành hạ nó dài dài chơi - hắn cười gian
_haizz, pótay ... thiệt hết chịu nổi mày rồi - Tiên thở dài
2 tên này tiến đến gần rình nghe cuộc nói chuyện. Nhưng nó lại phát hiện ra được có người nghe lỏm.
nó hích Thiên rồi giả vờ cãi nhau.
_nèk, tôi cho cậu hay... nếu kòn đυ.ng tới Trang lần nữa thì koi chừng - nó lạnh lùng
_ko thì sao??? làm j` được nhau nào? - thiên như hiểu ý nó
_thì coi chừng cái này... - nó giơ nắm đấm lên trước mặt Thiên rồi đứng dậy bỏ đi.
Tất nhiên khi xem được vở kịch đó hắn và thằng bạn ko thể bík được là đang xem kịch (tụi nó diễn chuẩn quá mà!!). hắn tự trách bản thân vì đã hiểu lầm nó...
"Tôi ngok quá, suýt tý nữa làm trách nhầm cô (đã trách rồi còn j` nữa) tôi xin lỗi..."
Nó phóng như bay về nhà xem tình hình của pé Trang thế nào... tất nhiên là bằng mô-bi dép...
đặt tay lên trán con bé, nó tự trách bản thân mình ko thể bảo vệ được con bé để con bé phải ra nông nỗi này...
_anh xin lỗi đã ko bv được cho em... từ nay anh sẽ cố gắng để ko làm em tổn thương - nó nắm tay con bé thì thầm
bàn tay nhỏ nhắn khẽ cựa... con bé đã tỉnh
_anh ko phải tự trách mình đâu! đâu phải lỗi của anh...
_ko, là do anh ko thể bv được em... từ nay anh sẽ ở bên cạnh em mọi lúc mọi nơi... em có cần j` thì cứ gọi anh...
_thật ko??? anh nói thật ko??????? - Trang zui mừng
ngay lập tức, nó hối hận về lời hứa của mình...
"chết rồi, từ nay là khổ! Nhưng nếu con nhỏ bík mình là con gái chắc nó sẽ đau lòng lắm..."
_ừkmm... - nó gượng cười Hôm sau.............
hắn đợi nó trước cổng nhà, chiếc xe đạp thì dựng sẵn bên cạnh. Ngạc nhiên tột độ, nó há hốc mồm
_anh... anh... cậu chủ???
_tôi...? sao??? - hắn nhìn nó bằng ánh mắt cực kì dễ xương...
_anh... àk cậu chủ sao lại ở đây?
_đi học... - hắn thản nhiên
_ừk thì đi học... nhưng đáng lẽ cậu phải đi từ lâu rồi chứ?? - nó
_ờ... cậu chở tôi. hôm nay tôi nổi hứng đi xe đạp.
nhìn hắn trả lời 1 cách tỉnh bơ như thế nó ko khỏi bực bội nhưng đó đã là mệnh lệnh thì nó đành tuân theo thôi... tên này đúng là cà chớn...
trên đường, cả 2 jm lặng ko nói j`... jm lặng 1 cách đáng sợ
đến trường...
Ngọc Trang đang đứng đợi nó ở trước cổng trường...
Thấy nó con bé vui mừng chạy tới...
_anh...
_ờ... em làm j` ở đây?
_anh hứa ở bên em màk... có thằng kja cứ bám riết lấy em... anh phải giúp em... anh hứa rồi mà? - con bé nhõng nhẽo
_ờ... - giờ nó mới bík sự tai hại của việc hứa mà ko suy nghĩ
thằng nhóc lớp 10 đang bám riết lấy con pé đang đứng ở trước cửa lớp... có lẽ là đang chờ con pé
_Ngọc Trang... ơ ai đây? - thằng nhóc chỉ nó
_đây là ck(chồng) của mình! - con bé nhanh miệng
mắt thằng nhóc thoáng dâng lên nỗi thất vọng, sự sụp đổ, nhóc nói
_tôi là Thành, Nguyễn Minh Thành... sau giờ học anh gặp tôi... - vô lễ
_nèk, ăn nói vs đàn anh kiểu đó sao? - nó bực
_vâng... thưa anh ẻo lả... - nhóc cười khẩy rồi bước đi...
nó nhận ra dường như thằng nhóc tên... tên j` í nhỉ??? Àk, tên Thành rất thích con nhỏ này... và nó đưa ra 1 quyết định táo bạo...