Chương 20: Chương 20

Chap 23:

Hắn đỡ nó lên phòng, trong lòng ngổn ngang những lo lắng.

_Chiến vs ai??

_Ờ…

_Ở đâu??

_Ờ…

_Gồm những ai?? Có thằng Thiên ko??

_Ờ…

_Sao lại để mình te tua zậy hả???

_Ờ…

_CÔ ĐỪNG CÓ Ờ NỮA ĐƯỢC KO HẢ??? - hắn gắt

_Ờ thì…

Thiệt pó tay vs nó luôn. Ko biết tâm hồn đang treo ở đâu mà ko nghe hắn hỏi j hết.

_Cô có biết tôi lo lắm ko hả?? Cô đã đi đâu, làm j??? Tại sao ko nói cho tôi biết???

_Tôi xin lỗi!! Thực sự xin lỗi cậu!! – nó khóc

_Ơ… đừng khóc, nếu tôi có quá lời thì cho tôi xin lỗi, cô đừng vậy mà!!

_Tôi dựa cậu chút được ko??

_Ơ… được chứ! Cô cứ dựa vào tôi đây này. - hắn đỏ mặt

Nó tựa vào ngực hắn khóc nức nở như 1 đứa trẻ… ko biết đã có chuyện j xảy ra nữa?? Nhìn nó đau khổ vậy, hắn cũng đau xót theo lắm lắm… hắn ôm chặt lấy nó, và từ 2 khóe mắt của hắn có j đó long lanh. Dường như hắn cũng khóc.

Trang đứng ngoài cửa nhìn thấy tất cả…

“Dường như 2 người họ thật sự thích nhau!! Mình phải làm j ms tốt cho cả 2 đây? Anh mình đã có hôn ước rồi, nhưng ảnh lại đi yêu chị Điệp. Mình cũng ko thích ảnh lấy ai khác, mình rất muốn chị trở thành chị dâu của mình… nhưng chắc chắn ba sẽ ko đồng ý đâu… rồi còn mẹ nữa…”

Tình yêu của bọn nó mong manh quá, mà sóng gió thì ko biết lúc nào sẽ nổi lên… thật tội nghiệp khi thích nhau mà ko đến được vs nhau…



Hắn khép nhẹ cửa rồi đi ra ngoài, lúc nãy nó khóc đã rồi lăn ra ngủ luôn… hết biết. Hắn sau khi băng vết thương cho nó xong cũng ra ngoài luôn. Cả đêm hôm qua hắn đã thức để chờ nó, giờ chắc phải xin nghỉ học thôi.

_Thỏ, tí mày xin cho anh vs chị Điệp nghỉ zùm nha!

_Zạ anh 2. Chỉ sao rồi anh??

_Giờ nó ngủ rồi!!

_Hì, giá mà 2 người cưới nhau thì tốt quá… - Trang phì cười rồi chạy ra ngoài, ném lại đằng sau tiếng cười giòn tan

_Anh cũng nghĩ như nhóc zậy đó! - hắn thì thầm. – a, phải đi nấu cái j cho nhỏ này ăn ms được.



“Thiên ơi… đừng mà… đừng đỡ cho Điệp… ĐỪNG!!!!!!!!!!” – nó thét lên rồi ngồi bật dậy

_Có chuyện j zậy?? – hắn hốt hoảng chạy lên.

_Kha… - mắt nó ngấn nước

_Thôi đừng khóc nữa… - hắn ôm chầm nó vào lòng.

Hơi bất ngờ nhưng nó cũng ko đẩy hắn ra. Phải rồi, nó thích hắn mà, hơn bao giờ hết lúc này có cần có bờ vai của hắn. Thật bình yên

_Nào, giờ thì nói cho tôi có chuyện j đã xảy ra.

_Cậu còn nhớ chỗ bí mật lần trước ko?

_Nhớ!! Sao??

_Hôm nay tụi tôi chiến ở đó!! Vs bọn buôn ma túy…

_HẢ?????????????? CÔ KO BIẾT SỢ LÀ J À??

_Xin lỗi!

_Có lỗi j đâu mà xin!! Thôi cô kể tiếp đi.

_Tụi tôi đã hạ gần hết rồi, chỉ còn lại 1 tên là còn chút sức. hắn dùng chút sức lực cuối cùng đó để chém vào tôi, vì tôi là tên cầm đầu.

_Rồi sao nữa??

_Nhưng Thiên đã nhanh chân chạy tới đỡ cho tôi…

_Rồi hắn có sao ko?? – Kha hoảng

_Ko sao, cũng may là tên đó chém trúng khúc gỗ…

_Ở đâu ra có khúc gỗ zậy??

_Ờ thì nhỏ Thư ném nhanh tới. Đúng là may mắn. Sau đó hắn rút con dao bấm ra đâm vô chân Thiên.

_Vậy sao cô lại khóc??

_Cứ nghĩ tới cảnh Thiên lúc nào cũng đỡ cho tôi là tôi lại thấy đau lòng. Nếu lỡ có 1 ngày…

_Thôi, đừng nói gở. Mà cô ăn j ko?? Tôi nấu cháo rồi…

_Cậu nấu hả??

_Sao, ko ăn thì tui ăn đó!!

_Ăn chứ!! Tất nhiên rồi… - nó cười tít mắt. Phải ha, nó thích hắn mà.

… Gần trưa, nó định đi học thì bị hắn ngăn lại

_Bộ cô khùng hả?? Giờ này mà đi học j nữa??

_Thà trễ còn hơn vắng mà…

_Thôi nghỉ đi. Tôi kêu con thỏ điên nó xin zùm rồi. Ở nhà đi.

_Ừm, zậy đi thăm Thiên vs tôi ko? – nó rủ

_Đi! Tất nhiên phải đi rồi, bạn bè mà.



13h15’ tại bệnh viện, phòng 409…

_Ông sao rồi?? – nó bước zô

_Ko sao! Cũng may ba tui đi vắng nên… - Thiên gãi đầu

_Hờ, tui quên mất ba ông… chắc ổng vẫn khó tính như hồi đó her…

_Hì, có j đâu! Mà cái thằng kja sao cũng tới zậy??

_Tao đi vs Điệp chứ ko phải tới thăm mày đâu… đừng có mơ! - hắn hất hàm

_Cám ơn… mà mày ra ngoài đi cho người ta nói chuyện

Kha bực tức bỏ ra ngoài vì lời xua đuổi thẳng thắn của Thiên… biết zậy ko thèm tới thăm còn hơn.



_Có j mà phải đuổi hắn ra ngoài zậy??

_Ờ, thì tui muốn nói chuyện riêng vs bà thui mà…

_Nói chuyện bé Trang chứ j?? Ông tỏ tình vs con nhỏ rồi hả??

_Ừ, mà bà vô tâm quá. Tui tưởng sáng nay bà đi học nên ms nghỉ, nếu ko tui đã đi học rùi.

_Tại sao?? À ông sợ bà Thư làm khó con nhỏ chứ j?? Yên tâm đi, bả là người tốt mà ko có chuyện đó đâu!!

_Ờ thôi… zậy thì tốt nhưng dù sao tôi vẫn cảm thấy lo.

_Yên tâm, bà Thư ko có ngu đi làm cái chuyện mà ông vẫn ghét đó đâu!!

_Ủa mà sao bà biết bà Thư sẽ ko làm khó Trang??

_Tui chơi vs bả thân lắm… bả là người tốt mà, đừng lo.

_Ờ…

_Mà ông đừng có gây vs Kha nữa, ko là sau này bị hành hạ đó!!

_Ờ chết, sao tui lại quên mất thằng đó là anh zợ tui chớ… chết rùi!!

Thiên nói xong rồi phá lên cười, nó thấy zậy ko nhịn nổi cũng cười theo. Kha ở ngoài hành lang nghe 2 đứa cười zỡn vs nhau thì tức lắm, đạp cửa xông zô

_Mấy người nói đủ chưa????

_J mà mặt hầm hầm như cháo thịt bầm zậy?? – nó cười

_Cười cái j mà cười!! Bộ zui lắm hả?? Đừng có nói nữa đi zề!!!!!!!

_Đừng có nóng mà, anh zợ…

_Mày ms gọi tao là cái j?? - hắn ko tin nổi vô tai mình nữa

_Thì tui kêu anh là anh zợ. Tui vs Trang đã chính thức cặp vs nhau rùi!!

_Ko đời nào, tao ko đồng ý.

_Nếu anh ko đồng ý thì tui sẽ lấy Điệp!! – Thiên nhe răng còn chị Điệp nhà ta thì mặt mày đỏ phừng phừng.

_Thằng khùng này… - hắn nổi điên – thôi được rồi, cho phép mày lấy em tao.

_Hì, tui biết thế nào anh cũng đồng ý mà..



Nó vs hắn rảo bộ trên vỉa hè nhìn trời nhìn mây…

Cả 2 đều im lặng ko nói j, hay đúng hơn là ko biết nói j. Tự nhiên đầu óc của 2 đứa lại trống rỗng ko có j để nói. Cuối cùng thì 1 trong 2 cũng đã lên tiếng

_Hồi nãy sao cậu ko đồng ý rồi lại đồng ý?? – nó cúi mặt

_Bà khờ thiệt hay giả bộ khờ zậy?? Có zậy mà cũng ko hiểu!

_Tui có khờ đâu… ủa mà sao tự nhiên kêu tui là bà???

_Ngu quá!! - hắn bực mình – vì tui thích bà nên ms đồng ý thôi!

_Ông nói cái j zậy?? Ông thích tui??

_Ờ… ừ… đúng zậy á, sao hok?? - hắn đỏ mặt quay đi chỗ khác

_Ủa mà ông thích tui thì có liên quan j tới nhỏ Trang vs thằng Thiên?? – nó ngây ngô (con nì bữa ni ngu bất thình lình)

_Ngu lâu dốt bền khó đào tạo!! Bà ko thấy hắn nói nếu tui ko đồng ý sẽ lấy bà hả??

_Hahahahh… ông ms ngu thì có… thằng đó mà dám lấy tui thì chỉ có nước cả đời húp tương..

_Hả??

_Hok có j! Mà nói tóm lại nó chỉ nói zỡn thui, zậy mà cũng ko biết, ngu như bò.

_Đúng rùi, ngu nên ms thích bà đó!!

_Thì zậy. Ông thích tui là 1 chuyện, còn tui có thích ông hay ko lại là chuyện khác…

_Nè, đừng có nói là bà ko thích tui nha??

_Ừ… - nó cười.

_... - sống mũi hắn từ từ đỏ ửng lên. Hình như hắn sắp khóc thì phải

_Nè giận hả??

_Hứ, tui ko hơi đâu mà giận người dưng nước lã!!

_Hì, tui chưa nói hết mà… - nó hít 1 hơi sâu, đã đến lúc nó phải thổ lộ lòng mình rồi đây – Trương Hoàng Kha, tui ko thích ông… _Cũng như nhau à - mặt hắn xịu xuống

_Chưa nói hết mà cứ nhảy zô à, tui ko thích ông mà là rất thích ông. Zậy là tui thích ông hơn ông thích tui rồi đó nha, đừng giận nữa… - nó cười

_Hả?? Bà nói thiệt hok??

_THiệt mà..

_Hok dám bà hơn tui đâu. Bà rất thích còn tui là rất rất thích.

_Hứ tui rất rất rất thích

_Còn tui rất rất rất rất thích.

Cứ thế tụi nó rất rất thích nhau, cãi nhau ỏm tỏi vang đường làm người đi đường phải ngoái nhìn, nhưng mà tụi nó ko hề để ý. Tụi nó vẫn cứ cãi nhau là rất rất thích vs rất rất rất thích… pó tay. Cặp đôi của người ta là lãng mạn, còn cặp đôi này thì rất chi là lãng… xẹt.

… (1 tháng sau)

Một ngày như mọi ngày, Thiên đến nhà chở Trang đi học bằng xe… đạp. Cặp này lãng mạn thiệt. Giờ thì toàn thể bà con trong trường đều biết em gái của đại ca cặp đôi vs hoàng tử sân trường (biệt danh ms đó), ai ai cũng cho 2 đứa nó là xứng đôi vừa lứa. Nhưng có 2 người thì ko đồng ý vs ý kiến này. Vâng đó chính là Thư và Trân. 2 đứa này là 2 người khác nhau nhưng có chung 1 suy nghĩ

“Ko thể được!! Bằng mọi giá phải tách 2 người đó ra!! Cứ để vầy là ko được, tại sao anh Thiên lại thích con nhỏ đó chứ?? Nó có j tốt hơn mình mà ảnh lại chọn nó mà ko chọn mình?? Trang mày đã phản bội tao thì đừng có trách tao vô tình vô nghĩa” – đó là suy nghĩ của Trân.