Chương 34: Cục cưng đáng yêu bị mẹ nuôi lừa gạt

Hai mẹ con giằng co trong vài phút ngắn ngủi, Lăng Vi nhớ ra còn có chuyện phải làm, trở vào phòng ngủ thay một bộ đồ khác, đi ra trông thấy con trai vẫn giữ nguyên tư thế vừa rồi, mặt đầy tủi thân nhìn cô.

Cô đi qua khom lưng thơm lên mặt con trai, Lăng Dịch Sâm còn không phối hợp mà né đi.

Lăng Vi thở dài, cô không biết phải giải thích mấy chuyện này với Lăng Dịch Sâm thế nào, chuyện của Dịch Khôn còn khó giải thích hơn chuyện của cha thằng bé nữa.

Đi ra tới cửa, Lăng Vi lại thương lượng với Lăng Dịch Sâm: “Mami có việc phải đi ra ngoài một chuyến, không thể chơi với con được rồi. Con một mình ở trong phòng ngoan nhé, đừng ra khỏi cửa, đợi mami về rồi mời con ăn một bữa hoành tráng có được không?”

Lăng Dịch Sâm chớp chơp mắt không nói gì, Lăng Vi thở dài một hơi, mở cửa đi ra ngoài.

Một đứa bé năm tuổi, từ nhỏ đã đi theo cô trải qua cuộc sống không bình thường, còn hi vọng nó hiểu được bao nhiêu chứ? Chuyện tình yêu nam nữ người lớn còn hiểu không thấu, con nít thì càng khỏi phải nói.

Vừa thấy mami vào thang máy đi khỏi, Lăng Dịch Sâm lập tức lấy di động ra nhắn tin cho mẹ nuôi Niệm Niệm, tuy đã biết đánh vần rồi, nhưng mặt chữ thì thực sự chưa biết lắm, vậy nên cậu nhắn qua hai tin liên tiếp, Từ Niệm Niệm gọi điện lại cho cậu.

Cuộc gọi vừa kết nối, đã nghe thấy bên đó lớn giọng hét lên: “Lăng Dịch Sâm, cái thằng nhóc keo kiệt này, còn nhỏ mọn hơn mami của con nữa, không thể gọi điện qua được hả?”

Lăng Dịch Sâm lấy tai nghe ra nhét vào lỗ tai, sau đó mới bình tĩnh đáp lại: “Mẹ nuôi Niệm Niệm, con, hình như con vừa nói lỡ lời rồi.”

“Chuyện của chú Dịch Khôn à?” Từ Niệm Niệm ở đầu bên kia điện thoại đang sơn móng tay, lát nữa còn có một buổi diễn phải đi nữa. Nhớ đến lúc nãy nói điện thoại với Lăng Vi đã muốn nói chuyện này rồi, kết quả điện thoại bị cúp mất tiêu, không ngờ thằng nhóc thối này cũng đã nói ra, chỉ là không biết cái tên Dịch Khôn kia có thật sự không màng tất cả mà đến thành phố Liêu tìm Vi Vi hay không.

“Hu hu…… Con đáng thương lắm mà, vừa mới nhắc với mami thôi, mami đã hung dữ lên rồi, còn không cho con ra khỏi phòng nữa, con giống như một chú chim ưng oai hùng bị nhốt trong l*иg vậy, oa oa…… Mẹ nuôi Niệm Niệm, một đứa bé hoạt bát đáng yêu như con, sao mami lại đối xử với con như thế chứ!” Lăng Dịch Sâm trút hết nỗi tủi thân của mình ra.

Từ Niệm Niệm nghe thấy tiếng khóc nức nở của Dịch Dịch, trong lòng cũng không mấy dễ chịu. Lúc ở New York thằng nhóc này là tiêu điểm chú ý của mọi người, vừa về đến thành phố Liêu hẳn là không quen với cuộc sống ở đó, mấy kiểu không thích ứng khẳng định là rất nhiều. Thằng nhóc đó giỏi nhất là suy đoán lòng người, chắc là thật sự tủi thân lắm rồi đây.

Hồi lâu sau, lúc nhóc con thút thít từng tiếng, Từ Niệm Niệm nhớ đến một chuyện có thể dời đi sự chú ý của cậu, tức thì nói: “Dịch Dịch, chuyện ngày mốt đi làm nhiệm vụ mà mẹ nuôi nói đó, mami con nói không đồng ý, làm thế nào bây giờ? Người ta đưa trước cả một nửa tiền khám bệnh luôn rồi này.”

Nghe thấy đã nhận được một nửa, Lăng Dịch Sâm giơ cánh tay lau lau nước mắt (chắc là có), lập tức nói: “Bao nhiêu tiền vậy ạ, sao mami lại không đồng ý?”

“Ừm…… Rất nhiều rất nhiều tiền đó, đủ cho con tiêu rất lâu, con giúp mẹ nuôi khuyên mami con đi, nếu không danh dự của mami con cũng sẽ bị ảnh hưởng đó, hơn nữa…… hơn nữa…… chúng ta còn phải đền tiền nữa đó!” Ặc, gạt một đứa nhóc như thế có tốt không nhỉ? Từ Niệm Niệm tự hỏi lòng mình.

Rất nhiều rất nhiều tiền? Nghĩ đến đây cả người Lăng Dịch Sâm liền tràn trề sức sống, lập tức hỏi ngay: “Mẹ nuôi đã chuyển tiền sang tài khoản của Dịch Dịch chưa ạ?”

Đồ ranh con, Từ Niệm Niệm xùy một tiếng. Vốn còn cảm thấy đồng tình với thằng nhóc này, kết quả bị cuốn vào luôn rồi, cô cùng phối hợp trả lời lại: “Chuyển cho con rồi, mẹ nuôi gửi địa chỉ qua cho con trước, nếu như ngày mốt mami con không đến khám bệnh cho người ta, con cứ vờ như bị bắt cóc đi, mami con sẽ đi cứu con thôi.”

Ý kiến này nghe qua cũng không tệ lắm, Lăng Dịch Sâm gật đầu, phát hiện ra mẹ nuôi không thấy được cậu gật đầu, lại giòn giã nói: “Được, lần này con nhất định sẽ làm cho thật đẹp đẽ, mẹ nuôi yên tâm đi.”