Chương 13
Trên thế gian này có vô vàn các câu chuyện về gia đình,về tình yêu thế nhưng đó chỉ là trong truyện,từ bé tôi thích những câu chuyện về hoàng tử và lọ lem,tôi hâm mộ những nàng công chúa tìm được một nửa của mình một cách đáng yêu và tuyệt vời,thế nhưng trong cuộc đời của chính mình tôi chưa bao giờ tưởng tượng được việc sẽ có ngày mình giống như một cô công chúa,được người đàn ông cao to lịch lãm bế trên tay…tôi chỉ biết òa vào lòng anh ta giống như đứa trẻ òa vào lòng mẹ mà khóc mỗi khi có nỗi đau.Đối với tôi nỗi đau chồng chất nỗi đau nhưng bản thân chưa một lần khóc hết nước mắt cho chính bản thân mình…
Phong lấy khăn trong túi áo,anh ta lau máu trên miệng cho tôi sạch sẽ,cời bỏ chiếc áo len và với chiếc váy bị xé toạc mặc tạm…Phong bế gọn tôi trên tay đi ra bên ngoài,tiếng xe cảnh sát inh ỏi bên ngoài…Đám con gái chạy toán loạn khi cảnh sát ập vào…tôi nhìn rõ nhiều người còn không kịp mặc đồ,tất cả chỉ vì chữ “tiền”
My hoảng hốt khi cảnh sát tra hỏi
Tuấn: tôi chính là người báo,nơi này buôn bán người trái phép,ép các cô gái đa số từ châu á tới bán da^ʍ
My: làm ơn các anh cảnh sát nghe tôi nói đi,đây chỉ là quán massge xông hơi bình thường thôi…
Hai nhân viên cảnh sát rà soát bên trên rồi báo xuống
” Phát hiện có mại da^ʍ thưa sếp”
Tuấn: tôi bảo mà cái ổ này nên dọn đi cho sạch sẽ…
Tiếng inh ỏi nhưng tôi bị đánh vào đầu nên choáng ,mắt nhìn mờ dần..tôi bám bàn tay đầy máu của mình váo áo Phong…anh ra vẫn vậy,người luôn có hương thơm của loại nước hoa đắt tiền mà anh ta yêu thích…
” Tôi mệt..”
-Cô cảm thấy cơ thể thế nào
-tôi mệt (Vân nhắm mắt) ở nhà còn con đang chờ (bắt đầu mê man) con trai của mẹ…
Ra bên ngoài Tuấn chỉ lối cho Phong sang bên xe anh ta
Tuấn : ra xe đi tao làm vc vs cảnh sát rồi,quan trọng là bây giờ đưa cô gái này
Phong: mày đi taxi đi
-tao đèo cho có sao đâu,tao có say đâu
-k tiện (tuấn nhìn thấy thân thể Vân chỉ dc quấn bằng chiếc váy rách)
-à uk dc rồi,mà này mày nghĩ tao thế nào thế Phong
-tao sẽ gọi cho mày sau
-uk ( xe phóng đi Tuấn ra vẫy taxi) mà xe của mình mà,thằng bạn khốn nạn ,nhưng sao nó có vẻ có gì đó quan tâm cô gái đáy quá mức…
Tuấn nhìn My bị đưa áp tải lên xe khóc lóc van xin,các cô gai bị đưa đi nhưng gương mặt ai nấy đều rạng rỡ hơn khi thoát khỏi chốn địa ngục trần gian đó…
Phong trên xe gọi điện cho lái xe của mình
” Gọi bác sỹ đến nhà,kín đáo vào,bị rách ở vùng đầu cổ tay và bả vai”
-ôi cậu bị ngã ạ
-nhanh lên không có nhiều thời gian đâu,máu đang không cầm được…
Phong nhìn sang Vân đang mê man bên cạnh,máu chảy nhiều hơn từ vùng bả vai,anh ta nhấn ga chạy nhanh hơn…vừa về tới cổng Phong bế Vân ra khỏi xe,Trang chạy từ trong nhà ra vẻ hốt hoảng…
Trang: anh,ai vậy..
Phong không trả lời bế thẳng Vân lên phòng
Lái xe: cô ấy bị sao vậy ạ…bác sỹ dang chờ trong phong
Một ý ta và 1 vị bác sỹ chờ sẵn họ yêu cầu Phong ra khỏi phòng
Bác sỹ: xin hãy chờ bên ngoài căn phòng đã dc tôi sát khuẩn và trên người anh đang rất nhiều vi khuẩn
-ok tôi hiểu,tôi sẽ chờ bên ngoài…
Phong ra bên ngoài bỏ thuốc ra hút,chiếc áo len trắng dính đầy máu,Trang lo lắng nhìn xem Phong có bị thương
Trang: anh Phong,anh có bị sao không,máu nhiều vậy
-không phải máu của anh…
-cô gái đó là ai vậy anh,sao lại bị thương nặng vậy
-anh đã nói đừng hỏi là ai vì nếu em nghe sẽ k muốn hỏi lại đâu
-em muốn hỏi,hành động khác lạ của anh khi gặp cô gái này trên xe buýt em đã muốn hỏi,là ai,ngoài em ra thì anh chưa từng yêu ai phải không? (P dập thuốc rồi cười nhìn Trang)
-thế để anh nói cho em biết,cô ta chính là người mà anh ghi nhớ trong đầu suốt 2 năm qua,bọn anh đã từng có thời gian sống cùng nhau và tất nhiên ngủ cùng nhau…
-anh câm miệng…
-em muốn nghe còn gì,đấy là sự thật anh đã nói cho em biết rồi đấy ở với Hạnh 7 năm nhưng đến ngủ anh cũng chẳng bh thấy cô ta dù chỉ trong mơ nhưng anh đã mơ về cô gái này suốt 2 năm,vậy theo em cô ta có phải người anh yêu…
-em chẳng tin,anh hay nói vậy thôi…
-về nghỉ ngơi đi anh k muốn tranh cãi thêm (Phong đổi sắc mặt)
-anh chỉ tức em hỏi nên mới vậy phải không
-tùy em nghĩ ( Phong đứng dậy giúp việc lấy sẵn đồ để anh ta tắm thay đồ)
Phong vào nhà tắm nước xả vào đầu anh ta,nghĩ lại lúc thấy Vân không mặc gì miệng đầy máu,gương mặt Phong trùng xuống..anh ta giật vòi,ra ben ngoài nhìn trời tuyết,ly rượu được người lái xe rót sẵn trên bàn…
Phong: Anh Khánh này ,em thấy tâm trạng có chút gì đó chẳng vui,em chưa bao giờ quen người đàn bà nào mà có nhiều điều không tốt đẹp như cô ta cả,gặp lại cũng chẳng phải là trong hoàn cảnh hay ho gì…
-tôi nói thật,theo cậu từ lúc cậu lập nghiệp tôi chưa thấy cô gái nào cậu quan tâm như cô gái này,tôi biết cậu không bán căn nhà ở Việt Nam có lẽ chờ cô gái này quay lại,sợ cô ta không tìm thấy cậu,thế nhưng cậu Phong này,cô gái ấy không phù hợp với thế giới của cậu,không phải vì cô ấy từng có chồng mà là cô ấy không thể xứng vs cậu…
-anh nói gì xa vậy,tôi đâu có nói là nghiêm chỉnh gì vs cô ta,chỉ là mỗi lần thấy cô ta thì lòng có chút muốn hỏi han,thế nhưng đến bây giờ tôi chẳng hiểu cảm xúc của mình là thế nào và tôi có thể chắc chắn đó kp là yêu,tôi k thể yêu người như cô ta được
-vì trong lòng cậu luôn có cô trang và đây như chỉ là sự quan tâm và muốn trải nghiệm của một người đàn ông dành cho cô gái mình thích ,có lẽ đó là cảm giác với Vân chăng?
-có lẽ thế ,tôi là một người có đủ khả năng khiến cho người đàn bà bên cạnh có đầy đủ mọi thứ,thế nhưng cô ta thì lại không…
-cậu làm cô Trang khóc rồi tôi nghĩ rằng k nên để người mình yêu khóc (lái xe quay đi)
Phong nhấp môi vào ly rượu miệng cười nhạt ” người mình yêu khóc”
Nói xong Phong lấy ly rượu đổ vào thùng rác như thể khinh bỉ gì đó…
Tôi mở mắt thay tay đang được truyền,ánh sáng chói vào mắt khiến tôi nhìn thấy phía đối diện là bức ảnh to hình của Phong treo trong phòng,tôi bật dậy nhìn kĩ lại rồi nhớ sự việc hôm qua…chết rồi mình để hắn thấy mình lúc kinh khủng nhất,cứ ngỡ là mơ …
Phong mở cửa phòng tôi vội quay mặt đi vì ngại
Phong: không phải xấu hổ,chồng cô hắn bán cô à
-không có,tôi đã lấy chồng đâu (lộ vụ nói dối trên xe buýt tôi cười chữa ngại) làm phiền anh quá ,may có anh..
-ăn đi ( đặt lên bàn bát cháo) sao phải nói dối thế…
-k muốn bạn gái anh thấy chúng ta nói chuyện quá lâu nên tôi nói vậy…
Phong ngồi xuống giường gần chỗ tôi hơn đột nhiên vạch áo của tôi…
” Này anh làm gì vậy” (Anh ta vạch ra xem vai tôi vết thương còn rỉ máu không)
-ngon rồi không bị chảy máu nữa,cô bị bệnh máu loãng à
-tôi cũng không biết
-bó tay,bị máu loãng đấy nên cẩn thận…ăn đi,ăn xong thì nghỉ đi…(tôi kéo tay)
-gì thế hay là muốn nháy (anh ta nháy mắt vs tôi,vẫn kiểu nói chuyện cợt nhả như xưa) hôm qua thằng nào sờ vào chưa
-chưa có thằng tây nó hôn vào má rồi ( tôi thành thật nói khiến anh ta cười phá lên)
-tây có hơn ta không..
-tôi muốn..
-muốn gì
-đi vệ sinh…
Trang bên ngoài cửa thấy Phong đỡ Vân vào nhà vệ sinh,Trang cắn răng quay đi gọi cho mẹ Phong…lái xe xuất hiện ngay phía sau Trang
Lái xe: Cậu Phong có dặn cô k dc nói gì,nếu chuyện lộ ra thì cậu ấy sẽ giận đấy cô Trang (trang vội cúp máy)
-tôi k thể để cô gái khác lởn vởn trước mặt bạn trai mình được…nếu là anh thì anh nghĩ sao
-cô phải tin vào tình cảm mà cậu P dành cho cô chứ
-đến giây phút này tôi k còn tin nữa
-cậu ấy bỏ cô Hạnh dứt điểm chính là khi cô Hạnh ghen vs cô gái này,đưng đi lên vết xe đổ này,tôi khuyên chân thành…
Trang cố giữ bình tĩnh,nở nụ cười vui vẻ bước vào phòng của P rồi gõ cửa nhẹ
Trang:Anh P đến giờ ăn sáng rồi
Phong: uk anh biết rồi
Trang: em thấy thế nào có ổn không,hôm qua làm ai cũng lo
Tôi luống cuống khi thấy bạn gái anh ta
“em ổn cũng cám ơn mọi người đã giúp đỡ”
Trang: khi nào khỏe rồi hãy đi
Phong: chắc chắn rồi (câu nói của P khiến Trang k vui ,tôi nhận ra điều đó)…
Trang: à bố mẹ anh có nhắn là có chuyến công tác tại Thụy sỹ muốn anh qua đó cùng nghỉ dưỡng…nếu anh không qua mẹ anh sang tận đây đấy…
Phong: vậy à…
-anh cứ đi đi vài ngày sau về không muộn,tránh mẹ anh lại thấy Vân sẽ không vui đâu anh biết tính mẹ anh mà
-uk vậy Vân ở nhà nhờ cả vào em (Trang ngồi ở bàn ăn nắm chặt chiếc khăn lau miệng đặt trên đùi)
-anh nói cứ như em là khách còn cô ấy là chủ nhà vậy
-đừng suy nghĩ câu nói nhiều quá…
Phong thu xếp quần áo rồi chuẩn bị bay tới Thụy sỹ
Lái xe: sao lần này cậu lại đồng ý đi vậy
-không đi mẹ tôi qua đây còn mệt hơn
-có thể để cô Vân đến nơi khác mà
-tôi không an tâm,cứ để cô ta lấy lại sức khỏe đi ròi tính tiếp
-cậu định tính gì (phong nhếch mồm cười)
-tính gì thì chỉ tôi biết (vỗ vai anh lái xe)
Anh ta qua phòng Vân khi vân đang ngủ say,nhìn vân ngủ ngon lành Phong mỉm cười rồi khẽ bật chiếc đèn ngủ ở gần nhà vệ sinh cho Vân dễ di chuyển…ngồi cạnh giường nhìn Vân 5p rồi anh ta mới đứng dậy,Trang đưng ngay ở cửa
Trang: đến giờ đi rồi
-em định nói gì
-k có…
-anh biết em đứng đó cũng 5p rồi,Trang này có khi chúng ta nên nói rõ vs nhau vài điều
-khi nào anh về rồi nói dc k
-vây khi nào anh về sẽ nói sau,anh đi đây…
Trên máy bay Tuấn ném báo vào người Phong
Tuấn: sao mày bảo đi du lịch có gái
-có cứ đến rồi có
-ở chỗ ông bà già mày thì gọi gái thế nào được,tao đang cưa cẩm đứa học lơp 12 xinh vãi ra (dơ ảnh cho P) dc k
-được
-sao nay nói nhạt thế,à cô gái đó tn rồi
-ôn rồi rách ở vai khâu rồi
-kinh đây thé giờ cô ta dang ở đâu
-ở nhà tao,thế thì tao mới phải vác xác đi tránh mẹ tao qua
-cái gì,này mày có điên không để Trang biết chưa
-biết sao không
-mày điên thật rồi Phong,để hai người phụ nữ ở cạnh nhau
-tao ắt có tính toán…
Tôi tỉnh dậy thì thấy chị người làm nói rằng Phong đi nước ngoài 4 ngày…3 ngày trôi qua tôi ở đây ăn ngủ tốt,tôi vẫn chụp ảnh gửi về nhà như không có chuyện gì xảy ra,âm thầm báo cho Hiền biết về vị chủ spa có đường dây bán da^ʍ đó để tránh xa…tôi thấy trên bàn của Phong có album ảnh,mở ra tôi thấy ảnh của anh ta từ bé đến lớn,rồi đến khi tốt nghiệp,du học và rồi là từng bức ảnh chụp cùng Trang,họ tay nắm tay tất cả đều hạnh phúc và nhìn vào ánh mắt P trong bức anh tôi nghĩ anh ta rất yêu cô gái này,chỉ có điều ảnh này đã lâu lẽ nào anh ta quen trước khi lấy Hạnh…
Tiếng nói vang lên khiến tôi giật mình
Trang: Đã khỏe chưa em (tôi vội gập album ảnh lại)
-em khỏe rồi ạ
-chị mấy hôm nay bận việc công ty của anh Phong nên quên chưa hỏi thăm em
-dạ em ổn rồi
-em tính bao giờ đi
-có lẽ vài hôm nữa ạ
-chị có căn phòng không dùng đến nếu em muốn đến đó ở thì cứ nói vs chị,ở đó cũng khá thoải mái
-em tính sẽ đi kiếm việc ở bên này,dù sao thì cũng đã sang đến đây rồi
-em có chuyên ngành làm về gì
-em làm bên spa chị ạ
-ngành đó giờ cũng khá phổ biến…chị nghĩ em nên về nước học tập trong nước sẽ ổn hơn,bên này cái gì cũng đắt đỏ,đấy là chị khuyên em chân thành…
-vâng em hiểu dù sao cũng sẽ cố tìm việc
-Anh Phong rất bận chị không muốn anh ấy bận tâm nên nếu cần gì cứ nói vs chị,chị sẽ giúp e
-em không có ý nhờ anh ấy giúp
-dù sao trc đây cũng cám ơn em trong thời gian k có chị đã làm cho anh ấy đỡ buồn phiền (ý nói có qua lại)
-cái đó chị đừng hiểu lầm chỉ là quá khứ
-chị k qtam đâu bởi vì nếu nói về quá khứ thì sẽ chẳng có gì có thể thay thế được tình cảm của chị,chị rất hoan nghênh anh Phong giúp đỡ bạn cũ chỉ có điều ở mức vừa phải em hiểu ý chị không?
-em hiểu
-ngày mai khi anh ấy về chị nghĩ em nen chủ động nói vì anh ấy là người hiếu khách hơn nữa em ở đây sẽ khiến tất cả bất tiện
-em hiểu rồi,dù sao giấy tờ của em anh ta cầm nên em cũng sẽ nói rõ và đi ngay ngày mai.
-ok em nghỉ ngơi đi…
Khi Trang vừa bước đi tôi cảm thấy dường như mình lại đang xen vào anh ta 1 lần nữa,anh ta là đàn ông nếu mình không dứt khoát thì sẽ khó,anh ta giúp mình thế là đã nhiều lắm rồi…mình k nên ỉ lại 1 lần nào nữa…tôi nhìn ánh nắng chiếu lên bức ảnh chụp như người mẫu của anh ta treo trong phòng…khoảng cách là quá lớn…mình đang mơ hão huyền thật rồi…
Trang đi ra khỏi thấy người bê nước cam lên cho Vân cô ta quát…
Trang: mang đi đâu
Giup vc: đây là thực đơn mà bác sỹ kê cho cô Vân
-đổ đi
-dạ
-tôi bảo mang đổ đi chị điếc à
-nhưng pha rồi sao lại đổ đi ạ
-chị k muốn làm ở đây nữa phải không
-tôi làm việc cho cậu Phong kp làm cho cô,khi nào cậu ấy về nói tôi nghỉ khi đó hãy tỉnh ( cô người làm bê qua Trang gạt đổ ly trên bàn vỡ choang)
-dọn đi (quát lên)…
Phong ngồi chờ máy bay chuẩn bị cất cánh,anh ta nhìn qua camera tại nhà thấy thái độ của Trang,tuấn cười lăn lộn
Tuấn: nó sao thế,đến tháng à,mà tao thấy Trang có bh nó tức cái gì đến thế này đâu..
-Kệ đi,tao thích Trang sống thật vs bản tính hơn là cứ phải ngon ngọt trc mặt tao,cô ấy k như trc giờ đây có tính toán hơn rất nhiều,lô đất của tao ở Việt Nam cô ta đưa cho bố cô ta quản lý,hàng tháng thu về lợi nhuận cũng k nhỏ
-sao mày k can thiệp
-tao qtrong gì vài lô đất
-ều đúng là hào phóng nhá,bảo sao gái chết như rạ …
Hôm sau tôi dọn dẹp sạch sẽ,túi đồ của tôi P mang về quán massage cũng được tôi kéo xuống nhà…anh ta vừa vào cửa thấy tôi đang hì hục kéo túi đồ khóa cẩn thận lại…
“Làm gì thế”
-à anh về rồi,tôi định xin lại cái hộ chiếu và giấy tờ,chắc anh cầm nó
-tôi có cầm đâu
-ô thế sao tôi tìm trong túi mấy lần rồi k có,cứ nghĩ anh cầm chứ
-thế chắc mất rồi
-thế làm sao để tôi về nhà đây
-có ai chờ ở nhà à mà phải sốt sắng thế
-uk có chứ tất nhiên rồi..
Trang nhẹ nhàng xuống dưới vui vẻ
” Sao k báo giờ để em ra đón,mệt lắm k anh”
Phong: đi ăn chơi có gì mà mệt…còn cô cất đồ đi chờ tôi làm giấy tờ cho rồi về chưa muộn…
Tôi nhìn ánh mắt Trang không vui
Trang: thế này nhé,hôm qua Vân có nói với em ở đây không tiện,cô ấy thấy bất tiện đúng thế không vân
-à vâng…
-em có căn nhà của đứa bạn k ở định tính bảo vân qua đó
Phong: bạn em không ở thì sao em k ở đấy,còn cô có gì mà bất tiện tôi có phải ở với vợ đâu mà sợ,Trang cũng như cô đều là khách của tôi
Trang: em là bạn gái anh
Phong: khi kp là vợ thì vẫn là khách (tôi thấy không khí khá căng thẳng Trang rơm rớm nước mắt)
Tôi cười nhẹ
” Tôi ra ngoài ở tốt hơn,cũng khỏi rồi khi nào anh làm xong giấy tờ thì cho tôi cám ơn”
Phong: cám ơn xuông à
-là sao
-là tôi làm mất tiền
-tôi sẽ trả anh (nói hùng hổ)
Phong: tóm lại k đi đâu hết,cô kém thông minh nên mới bị lưa sang đây,thế nên cứ ở đây cho đỡ rách việc,tôi bảo lãnh cô nếu có xảy ra vấn đề tôi phải chịu trách nhiệm thì mệt lắm…
Trang tức đi lên phòng đóng rầm cửa…Tôi thấy ngại
“cô ấy giận rồi”
Phong: kệ đi
-nhưng tôi k thể nhận sự giúp đỡ của anh mà ỉ lại được
-ai giúp
-vậy thì là gì
-trao đổi đấy chứ
-trao đổi gì
-xoạc (tôi lườm)
-có bạn gái ở đây mà anh nói ra k xấu hổ vs cô ấy à
Phong: Vậy thì phải xem cô ta có coi tôi là bạn trai không đã…
Trang lên phòng gọi cho mẹ Phong
“vâng là con bác ạ,con có việc muốn nói chuyện này liên quan đến anh Phong”
-cháu nói đi
-anh Phong có đưa 1 cô gái lạ về nhà tên Vân và cháu thấy cô ta rất phức tạp,hình như là gái bán da^ʍ
-con của bác chẳng bh động vào gái bán da^ʍ,bác khẳng định với con thế đấy
-nhưng mà lần này đúng là vậy ạ
-cái gì ăn mãi một món cũng chán,nếu cháu đã chấp nhận thỏa thuận rồi thì cháu nên khôn khéo hơn ,vậy nhé…
Trang ném máy xuống giường ” bà coi tôi là đồ chơi cho con bà chắc,đừng mơ kiểu gì tôi cũng sẽ lấy con bà”…
Tôi được Phong đèo ra phố,mua vài bộ quần áo,nói đúng hơn là mặc gì cũng gật..vì đang là mùa đông mà bên này áo của tôi mang từ việt nam sang không đủ ấm…
“Tôi thấy anh nên nói rõ vs Trang nếu không tôi rất ngại”
-ngại gì tôi mặc cái này được không (áo phao đỏ giống cái tôi dang mặc)
-được…
-tôi k nghĩ gặp lại cô đâu chứng tỏ chúng ta có duyên đấy
-tôi cũng nghĩ thế…
-thế tối nay khỏe chưa
-làm gì
-làm nháy chứ làm gì
-anh vẫn coi tôi rẻ mạt thế à (tôi đứng dậy đi )
-ơ này trêu tí làm gì căng thế…
Phong quàng vai tôi rất tự nhiên,có lẽ bản tính anh ta là vậy,ăn chơi,đào hoa…để giữ chân người đàn ông này có lẽ sẽ là điều khó khăn cho bất cứ cô gái nào tiến tới…thấy đứa trẻ con ngã trước mặt anh ta vui vẻ bế lên phủi tay chân cho bé
Phong: đàn ông sao lại khóc…
Tôi tự nghĩ nếu anh ta biết có con thì sẽ ra sao,tôi không dám nghĩ tới điều này…Gấu ơi mẹ gặp bố của con rồi,con đừng giận mẹ vì giấu con…nhìn anh ta có vẻ thích trẻ con tôi lặng thở dài…
Anh ta chở tôi đến công ty gì đó rất to hình như bán đá quý…
Phong: ngồi đay chờ tôi vào kí cái rồi ra
-vâng..
-ngoan thế phải tốt không (sờ má tôi,tôi gạt tay anh ta cười mỉa)…
Mở cửa vào quán cafe tôi không may va phải cô gái mặc chiếc váy trắng,cafe đổ lên người cô ta
” đi kiểu gì đấy mắt kém à,cô làm ở bộ phận nào”
-dạ tôi không có,tôi xin lỗi nhé để tôi phủi cho cô (quán cafe của ng Việt dành cho nhân viên công ty)
-thôi càng phủi càng bẩn kinh quá đấy
Người đàn ông đi ra quát vào tôi
“Bây giờ làm sai chỉ xin lỗi là xong”
-vậy tôi xin gửi tiền giặt dc k ạ,xin lỗi nhiều
Đàn ông: cô làm ở bộ phận nào,đổ cafe lên người bạn gái tôi rồi nói thế là xong à…
Bạn gái: thôi anh,nhìn nó cũng k có tiền đền váy em đâu…
-tôi xin lỗi ạ
đàn ông; cô làm ở bộ phận nào
Mọi người thấy hai người này đang quá đáng liền chỉ trỏ
A; ngta xin lỗi rồi còn gì ,cậy làm trưởng phòng mà cứ dọa hỏi mãi…
B: đi đi em gái mình xin lỗi rồi còn họ làm quá lên kệ họ..
Thấy Phong đi vào anh ta mở cửa chào mọi người ” sáng tốt lành nhé mọi người”
A: chào giám đốc
Phong: mọi người tự nhiên nhé ,cô đứng đấy làm gì sao k gọi cafe cho tôi đi
-tôi vừa va phải chị kia,đổ cafe lên váy chị ấy nên…
Phong quay ra nhìn hai người họ vui vẻ
Đàn ông: có gì đâu ạ cô này cứ khách sáo,sếp Phong tôi xin đi trc
Phong: uk có cần thay váy cho bạn gái không
-thôi k cần đâu ạ…
Phong: thông cảm nhé bạn anh vụng về
-vang k sao đâu (cả hai thay giọng rời khỏi quán vội vàng)…
Tôi cười nhẹ khi nhìn họ rời đi
-cười gì trông cô như con ngố …nó chê k có tiền vẫn đứng im,tôi nghe thấy từ ngoài rồi
-đúng là tôi làm gì có tiền
-cạn lời…
Sau khi đi cafe xong anh ta ngồi trên xe nhưng k như xưa,k chạm vào đùi hay sờ ngực thô lỗ,chỉ nói chuyện với tôi kể rất nhiều những nơi anh ta đã đi du lịch suốt 2 năm qua,tôi chưa bh thấy anh ta nói nhiều đến vậy…nghe điện thoại anh ta dừng lại trc cổng
Phong: thôi đau đầu quá tao qua đây,ok qua luôn…cô vào đi tôi đi gặp bạn
-nhớ làm giấy tờ cho tôi nhé…
-nhớ rồi…
Tôi vừa bước vào nhà Trang tát bốp vào mặt tôi
Trang: tao đã nói gì ,tao biết ngay con điếm như mày lại tiếp tục bám lấy anh ấy
-chúng tôi chỉ nói chuyện và cafe thôi,cô nên bình tĩnh lại
-nếu là mày thì mày bình tĩnh không,đồ của mày tao chuẩn bị rồi đến nơi mà tao chuẩn bị sẵn đi,tao đèo đi…
-nếu chị hiểu lầm đên vậy tôi sẽ đi
-giấy tờ có tao sẽ báo cho mày sau…
-chị đừng nghĩ gì tôi coi anh ta như người bạn chỉ vậy thôi
-bạn trên giường à,mày từng ngủ vs anh ấy rồi còn bảo tao tin mày,mày có bị điên không
-chị đang giận tôi sẽ k nói nữa
-tao gọi xe cho đi mau ra khỏi đây luôn..
Tôi thở dài sách túi lên xe taxi…
Trang: đến địa chỉ này…
Tôi chẳng nói gì thêm,taxi chở tôi đến nơi khá xa…như kiểu ra khỏi ngoại thành,xe đỗ lại rồi tôi xuống xe…
‘chú taxi cho hỏi địa chỉ mà chị ấy chỉ là ở đâu ạ”
-chỉ bảo đến đường này rồi trả tiền thôi,tôi không biết bảo cứ chờ ở đây là có người đón..
-không nói địa chỉ nào nữa ạ
-không (xe phóng đi tôi đứng giữa ngã tư đường hai hàng cây trơ trọi của mùa đông khiến tôi rùng mình)…
Tôi sách túi đồ giữa trời lạnh chờ mãi mà không có ai,cứ vậy chờ cho đến khi đèn tắt dần tôi ngồi co ro trên ghế đá…
Phong đang ngồi thì Trang gọi
Trang: có ai đến đón Vân đó anh,cô ta đi rồi
-ai đón cô ta bên này đâu quen ai
-một người đàn ông
-đi khi nào
-vừa về đã đi rồi (P cúp máy)
Tuấn giữ tay Phong…
“mày làm gì thế đang uống vào mà”
-tao về có chút vc nc sau nhé…
Phong lái xe về nhà Trang đứng ngóng ở cổng
Phong: cô ta sách hết đồ đi rồi à
-vâng đi rồi,thôi em thấy cô ấy cười tít mắt vs người kia chắc là bạn trai,em đi lấy trà cho anh nhé lại uống rượu rồi…
Cô giúp việc vẫy Phong…
” cậu Phong ,cô VÂN ý kp đi theo đàn ông đâu”
-là sao cô
-camera cô Trang xóa rồi tôi xem lại k có đoạn cô Vân vào nhà,cô Vân bị co Trang dọn đồ rồi bắt taxi cho đi,đi đâu k rõ,cô Trang đuổi cô Vân ý chứ kp cô ý theo trai đâu…(Phong đổi sắc mặt quay ra nhìn Trang)
Trang: anh uống đi cho đỡ say
-anh quên bảo với em là Vân có dùng điện thoại,anh phải hỏi xem sao lại di k nói câu gì
-cái đó…em nghĩ k nên hỏi
-phải hỏi chứ (P lườm Trang) anh ghét em của hiện tại Trang ạ,dối trá
-không nghe em nói đi (phong lên xe phóng đi rồi gọi cho Vân)
Nào bắt máy đi…
Tay rôi run lên vì lạnh,túi áo có chuông reo tôi mở máy nghe
Phong: đang ở đâu vậy
-tôi kb may có anh gọi ,họ tắt hết đèn đường rồi
-nhìn ở biển xung quanh xem đó là đâu
-k có biển
-đi tìm đi (tôi thấy thùng rác dán có đề chữ của khu F)
-KHU F phố T
30P Sau Phong tới phố anh ta nhìn xung quanh thấy ở góc đường Vân đang ngồi co ro tay ôm túi đồ,anh ta thở nhẹ nhõm…
“Vân ,bên này” (vân vẫn cười ngô nghê khiến P thấy chạnh lòng)
Tôi chạy sang đường bỏ mũ áo ra…
“Lạnh quá may anh gọi Trang bảo anh đến chỉ chỗ tôi ở à,cô ấy bảo chờ mà mãi k thấy ai đến”
-cô bị mắc bệnh đao à
-gì???
-ai nói gì tin đấy à,về thôi
-về đâu vậy..
-nhà của chúng ta (nghe anh ta nói vậy tôi lùi lại)
-đưa tôi đến chỗ khác cũng dc…
Trên xe anh ta chẳng nói gì…vẫn phi xe về nhà anh ta…đưa đồ xuống tôi gạt tay…
“tôi ngại chị trang hiểu lầm”
-chẳng có hiểu lầm gì hết
-sao đàn ông bọn anh tham vậy,ai cũng muốn
-tôi muốn cô hơn Trang …
Vào nhà Trang đứng trên tầng nhìn xuống…
Phong: anh và em nói chuyện đi trang,anh chờ em bên ngoài sân…còn cô lên phòng đi
-nhưng mà …
-lên (anh ta quát lên tôi sách đồ đi lên)
Trang: cô vui rồi chứ
-tôi xl nếu làm cô buon chỉ vài ngày thôi tôi sẽ đi rồi
-con đĩ
-cô đang xúc phạm tôi đấy
-tao bảo mày là con đĩ sai à,mày có con gái thì nó sẽ làm đĩ giống mày
Tôi tát bốp vào mặt Trang cô ta giật tay tôi
-mày dám tát tao à con trơ trẽn
Phong chờ lâu nên quay vào nhà thấy Trang và Vân đang cãi vã…Trang hẩy tay Vân những trượt ngã ra sau lăn từ cầu thang xuống…cô ta ôm bụng…
Trang: đau quá…đau bụng quá…(máu chảy ra từ chân) tôi tức cô nhưng k ác ý sao cô lại đẩy tôi…
Tôi lấy tay ôm miệng vì sợ hãi…
“tôi k cố ý do trượt>>”
Phong: anh khang lái xe đến nhanh
Trang: em đau quá anh Phong…
Phong bế Trang lên xe,tôi chạy theo sau
Phong: đừng đi theo vào đi…
-tôi k cố ý thật sự k cố ý
-cái đó nói sau đi…
Tôi chờ đến sáng sốt ruột thấy chị giúp vc cầm đồ vào viện,tôi xin đi theo…căn phòng nơi Trang nằm tôi mở hé cửa,tay cầm sẵn bó hoa,tiếng khóc của Trang rất lớn,Trang đang ôm Phong (trang ngồi Phong đứng cạnh giường)
Trang: em mất con rồi tất cả là tại anh,anh vừa lòng chưa (thấy tôi ở cửa cô ta hét lên) cút….cút ngay đi
-tôi xin lỗi cô
Phong: ra đi
-tôi đến xin lỗi cô ấy
Phong: ra ngoài ( quát tôi đi ra ngồi bên ngoài nghĩ tủi thân tôi khóc)
Thấy anh ta đi ra tôi gạt nước mắt
” tôi k cố ý chỉ là trượt do trơn ”
-tôi đáng lẽ k nên giữ cô lại,dù đứa con là ngoài ý muốn nhưng dù sao đó cũng là con của tôi
-anh nghĩ tôi cố ý chắc…
-cô có thể đền đứa bé lại được không,lời xin lỗi lúc này là vô ích,cô chẳng bh hiểu …
-tôi cũng có con nên tôi hiểu,tôi xin lỗi nếu do lỗi vô ý của tôi
-con của con tôi chẳng quan tâm,chúng sống hay chết tôi k quan tâm,cô thì biết cái quái gì đồ gái rẻ tiền những đứa trẻ cô sinh ra cũng rẻ tiền
-tôi đã sinh con cho anh đấy thằng khốn kiếp …
Tôi nói xong chợt thấy bị hớ vội quay đi…tôi nói ngu rồi một phút bốc đồng đúng là chưa ai đánh tự khai ,tôi bỏ chạy,,,bí mật tôi chôn giấu bây giờ đã lộ mất rồi…
---------