Chương 10
Nếu ai đó là tôi được một người đàn ông giàu có,có tiền có địa vị quan tâm có lẽ đó chính là một khởi đầu mới,đối với tôi gặp gỡ và quen Phong lại là nỗi ám ảnh lớn,tôi đã để bố mẹ buồn lòng quá nhiều vì bản thân mình,tôi đang làm gì vậy,ngủ với người đàn ông có vợ và rồi vợ anh ta tìm đến,sai vẫn là ở bản thân tôi nhiều hơn,tôi đã khiến người sinh ra mình bị xỉ vả,bị một cái tát đến đau đớn trong lòng.Tuổi trẻ tôi nhất quyết theo người đàn ông kỹ sư đó và giờ tôi đang để bố mẹ phải trả giá cho hành động bồng bột,nông nổi của chính bản thân mình hết lần này đến lần khác..tôi lên chuyến xe đi trong đêm dù không biết bản thân đang đi đâu nhưng chỉ cần đi khỏi đây là có thể yên lòng,anh ta chẳng thiếu đàn bà,có lẽ thấy tôi quê mùa nên anh ta muốn vui vẻ,tôi chẳng còn tin vào đàn ông nữa,bạc bẽo và luôn mang đến tổn thương cho phụ nữ chính là họ “đàn ông”.
Phong dừng xe,trời đổ cơn mưa,anh ta nhìn ra bên đường nơi đồi núi,nơi mà Vân sinh ra.P mở máy gọi cho Hạnh…
Hạnh: nó bảo anh gọi cho em à
-nó là ai vậy em yêu…
-anh thôi cái giọng bỡn cợt đó đi ( P lầm lỳ sắc mặt khó chịu)
-anh nói cho vợ nghe này,em có đi đánh ghen được hết không em..
-anh nói thế là ý gì
-về nhà đi anh sẽ nói cho em biết em nên làm gì,anh chờ em vợ yêu à ( P cúp máy anh ta ném bụp máy xuống ghế)
Phóng xe về đến nhà lái xe đang ngồi dưới nhà thấy P về ngạc nhiên…
Lái xe:tôi k gọi dc cho cậu cứ lo
-gọi gái đến đây
-dạ
-gọi 5-7 đứa đến đây
-vâng có ngay…
Nửa tiếng sau 5 cô gái ăn mặc khiêu gợi ngồi cạnh Phong rót rượu,người bóp tay chân,người bóp vai,anh ta vui vẻ nâng ly với mỗi cô gái cho đến khi Hạnh bước vào cửa,cô ta nghe thấy tiếng nhạc xập xình..tiếng đàn ông,đàn bà cười nói…
Hạnh:Anh đang làm cái quái gì vậy hả
Phong: các em chào vợ anh đi…
cô 1: vợ anh á,già thế (cười nhạo Hạnh)
Hạnh: con kia mày nói gì,nói lại xem nào
-chị ơi em chỉ nói sự thật thôi
Hạnh: Phong,anh đang làm gì vậy hả,anh quá đáng vừa thôi
Phong: đánh ghen đi em,ngày nào a cũng sẽ đi ,em có sức đánh ghen k
-Anh tức tôi vì tôi đánh con Vân đó à
-anh tức em làm gì,cô ta chỉ là gái quê anh vui vui thì xoạc dạo vài đường,anh chán rồi về ăn đồ thành phố vẫn sεメy và hợp vị vs anh hơn (ôm hôn 1 cô gái)
-anh nói đi em phải làm gì
-à quên mất bạn trai em đang cố liên lạc vs anh,kb hắn có chuyện gì,anh đang định bảo em đưa bạn trai tới xem sao (hạnh ấp úng) hay là em lại đi xoạc dạo vs nó rồi về lại đi bỏ thai đấy,vậy thì tội lỗi lắm vợ yêu ạ ( Hạnh lao vào tát bốp vào mặt Phong) ô em giân à
-anh nghĩ lũ đàn bà xung quanh anh thật lòng vs ạnh à,chúng nó chỉ có tiền và tiền thôi,chúng k như em,em yêu anh bằng cả lòng mình
Phong cười ngạo nghễ nhìn đám đàn bà xung quanh rồi hỏi nhẹ “các em đã yêu bao giờ chưa,ví dụ các em yêu 1 người rồi ngủ với 1 người ,sau đó khi có thai lại chẳng biết là của thằng nào rồi phải đi bỏ chưa”
Gái: khϊếp,ai mà ghê vậy anh,đấy là loại đàn bà thối thây
Phong: vậy mà hằng ngày anh vẫn phải nhìn thấy bãi phân ấy đấy…
Hạnh: chúng mày cút ra ngoài
Phong: sao em đuổi khách như thế ( Phong quay lên phòng) các em về đi ra cửa lái xe sẽ boa cho các em
Gái: cám ơn sếp Phong…(đồng thanh,Hạnh chạy vội lên phòng)
Phong: đơn ly hôn đã xong và dù mày kí hay k kí thì tao vẫn sẽ bỏ mày,ok
Hạnh: em sai rồi (quỳ xuống ôm chân Phong) em sẽ k đánh ghen nữa đâu,em sẽ nhắm mắt để anh đi vs ai cũng được,em nghĩ anh thích con Vân đấy nên em mới làm lớn ,em chưa thấy anh đi vs ai nhiều như nó nên em ghen,chỉ vì em yêu anh nên em ghen mà thôi…em sẽ ngoan,sẽ nghe lời anh
Phong nhẹ nhàng ngồi xuống trước mặt Hạnh,anh ta dơ điện thoại lên đoạn video mà Hạnh quan hệ vs bạn trai cũ,phong vẫn nhẹ nhàng vuốt tóc Hạnh,
“Anh thất vọng vì em lắm em yêu ạ,nếu đưa cái này ra tòa thì em có còn dám làm vợ anh không”
Hạnh với tay giật máy hoảng loạn
Hạnh: anh đừng xem đó là anh dựng lên ,kp em
-sao em lai nói vs người em yêu thế,anh thề khi ở vs em anh bận đến mức k có thời gian mà ngắm đàn bà,thế nhưng mỗi lần anh đi công tác thì em lai đi cùng ngy cũ
-đấy là khi em chưa yêu anh
-ôi anh xin em đừng yêu anh,anh không dám làm kẻ thứ 3 chen vào mối tình đẹp đến ngây ngất này của em đâu.(phong ném điện thoại vào mặt Hạnh)
-em k biết đứa trẻ đó là con anh,nếu biết em sẽ k bh bỏ
-đừng nhắc đến con tao,giọt máu mày chẳng biết của thằng nào ,đến khi tao xét nghiệm và biết đó là con tao khi đấy mày hiểu cảm giác của tao tn không,tao không cay mà tao chỉ nghĩ rằng giá như tao lấy 1 người đoan chính thì con của tao đã dc sinh ra,nhưng không tao đã lấy 1 kẻ bẩn thỉu hơn cả gái làng chơi,tự kí đơn đi nếu không video này sẽ đến tay tất cả bố mẹ mày,bố mẹ tao…có thể đó là kết thúc duy nhất cho chính bản thân mày,sự ích kỉ của mày vốn dĩ nhiều hơn tao…
Phong quay đi Hạnh ôm mặt khóc lăn lộn trong phòng…”anh P đừng bỏ em,em không thể mất anh được”
Lái xe: Mẹ cậu đã nhờ bên tòa can thiệp
-là sao can thiệp k cho ly hôn á
-không,can thiệp đẻ cho cậu ly hôn thật nhanh,mẹ cậu dường như biết gì đó rồi
-càng tốt cứ tưởng phản đối
-còn cô gái kia
-bỏ qua đi cậu nghĩ tôi để ý cô ta à
-dạ k cứ nghĩ cậu có tình cảm đặc biẹt
-thế thì khi ấy phải đi đóng phim rồi…
-vâng tôi cứ nghĩ khác,3 hôm nữa cậu sẽ đi chứ ạ
-đi chứ,bố tôi chuẩn bị lên chưc,sẽ lằng nhằng,cứ báo ra nc ngoài công tác vài năm cho yên chuyện
-vâng mẹ cậu cũng nói cậu nên ra nc ngoài nghỉ ngơi 1 thời gian..
-ok giờ tôi muốn ngủ …
Phong lên xe ,miệng nói không còn quan tâm nhưng trong lòng vẫn đang nghĩ đến Vân,trời đổ cơn mưa nặng hạt hơn..anh ta lấy ly rượu vang trên xe nhâm nhi rồi mở máy điện thoại nhắn cho Vân ” khi nào thấy tâm trạng ổn hơn hãy liên hệ với tôi,hiện tại tôi đang bật chế độ độc thân để chờ cô”
Tôi đi xe vào tận sài gòn,chẳng hiểu sao cứ đi như vậy,hết chuyến xe này đến chuyến xe khác,tới thành phố cách xa nơi anh ta sống tôi mới thở phào nhẹ nhõm…tôi nhớ địa chỉ của đứa em họ ngày trước kêu tôi vào đây làm nhưng vì không dám xa con…đến nơi tôi thấy là một spa khá khang trang..
” chị lễ tân cho em hỏi ở đây có nhân viên nào tên Hiền không ạ”
-Có chị chờ tí,chị muốn chăm sóc da hay gì ạ
-dạ không em đến tìm người thôi ạ
Tiếng Hiền nói lớn lên khiến tôi giật mình
Hiền: chị Vân,trời sao đột xuất vậy em cứ nghĩ là ai
Đưa tôi về phòng trọ Hiền nấu cơm vui vẻ
Hiền: làm ở đây chị chủ dễ tính lắm,bây giờ chị vừa học vừa làm chắc cũng được 3 triệu…
-vậy cũng dc miễn sao có vc làm
-nghe em làm ở đây rồi sau có tay nghề học lên cao thì kiếm lắm
-uk có gì bảo chị nhé
-bé Bin nhà nội nó nuôi à chị
-uk,bố nó mới láy vợ nên chị tính 3 tháng về thăm con 1 lần,bây giờ mới vào cũng k dám về nhiều
-em cho vay
-điên chị ngại vay mượn lắm
Tôi săp quần áo rồi mở máy định gọi cho mẹ nhưng lại chẳng dám…có lẽ nên để 1 thời gian nữa cho yên ổn…
Hạnh vào bồn tắm,cô ta bật nước lên rồi cứa tay chụp ảnh lại gửi cho PHONG ” Vĩnh biệt anh,có chết mới làm anh thay đổi suy nghĩ về em”
Phong nhắn lại ” có chết cũng đừng chết ở nhà anh”
Hạnh ném máy vào tường rồi cứa tay điên dại…
1 tháng sau..Phong bên nước Anh thấy bố đã được thăng chức,điện thoại của bạn bè nhắn đến chúc mừng Phong rối rít
Phong:bố tao lên chưc chứ đâu phải tao,đúng là trò đời…
Lái xe:cậu Tuấn đang chờ cậu để đi chơi golf đấy ạ
-cái thằng quỷ này,hôm nay đến sớm thế..(Phong ra quàng vai bạn)
Bạn Phong dường như cũng là giới con nhà giàu,lái chiếc siêu xe mui trần màu đỏ,Phong nhẩy qua cửa đeo kính đen mặc chiếc sơ mi đen..
Tuấn: tao có nên chúc mừng mày không nhỉ
-thôi xin mày,tao vừa phải tắt máy rồi
-này con vợ cũ mày thấy trên instagram dạo này toàn chụp ảnh khoe vυ" khoe mông ác chiến …
-tao còn tưởng nó tự tử chết rồi cơ…
-chán nhỉ số tao vs mày vất vả vợ con,con vợ cũ tao thì giờ không biết nơi nào
-nhớ nó à
-điên ly hôn xong mất nửa tài sản vs nó,mẹ kiếp hóa ra nó lấy mình chỉ vì tiền
-con nào chẳng thế,may tao có bà già lo phần ly hôn nếu k thì kb nó bám tao đến bao giờ
-tao đang tán con sinh viên 19 tuổi ngon,mà nó có bạn trai rồi hay sao đang thất vọng,mày thì sao
-tao á mẫn cảm vs đàn bà rồi (cười)
-thật đấy,điêu vãi ra có em nào ngoại lệ không
-có thể có mà cũng có thể không,khó nói (Phong nghĩ đến Vân anh ta mở máy ra nhìn tin nhắn vẫn chưa được chuyển đi)…
1 tháng vừa học vưa làm tôi tiếp thu nhanh nên các khách đều thích tôi làm mặt cho
Khách: chị thích ngón tay em mỗi lần xoa mắt chị,chị cảm thấy mình đỡ mỏi mắt hơn bao nhiêu
-dạ em cám ơn chị,sau cư đến ủng hộ spa nhé chị
-em gái bắc à,nói chuyện nhẹ nhàng dễ nghe,có chồng con chưa
-em có rồi nhưng chia tay rồi ạ
-ồ thật vậy sao,chị xl nhé tại nhìn em trẻ nên cứ nghĩ em chưa có…
-con em gần 4 tuổi rồi…Chị ra xông đi ạ…
Tôi trong khi chờ khách xông cứ ngủ gật..
Hiền: chị vân lại ngủ gật rồi,sao hay ngủ gật thế
-chị sao dạo này buồn ngủ lắm (tôi sực nhớ đến kì kinh)
Vội vã đi mua que thử thai tôi choáng váng khi thấy hai vạch đậm căng đét..tôi vã mồ hôi…
Cả đêm về tôi không ngủ nổi,cứ đi đi lại lại lo sợ,tôi quyết định sáng mai đi bỏ…ngồi chờ siêu âm,nhìn các bà bầu đi qua,tay tôi run run,mình làm vậy khác nào gϊếŧ người,nếu vợ anh ta biết mình có thai vs anh ta thì chắc gϊếŧ chết mình mất…nhưng mình sao có thể dẻ con ra mà không có bố,cũng sợ k có khả năng nuôi con (tôi sờ lên bụng rồi đứng dậy)
Đặt vé máy bay về hà nội,tôi đến trước căn nhà của anh ta,dù sao cũng là con của anh ta mình không thể nào bỏ đứa bé được,tôi đang định ấn chuông thì anh lái xe đi ra…
Lái xe :ơ cô…
-tôi muốn tìm anh Phong có chút chuyện
-cậu Phong qua Anh định cư rồi có chuyện gì quan trọng cứ nói vs tôi
-cái này vấn đề tế nhị nên tôi muốn nói chuyên trực tiếp vs anh ta…
-vậy cô chờ chút để tôi gọi điện cho cậu ấy (chuông reo lái xe đưa máy cho tôi)…cô nghe đi (tôi hồi hộp)
Tại sân Golf hai em chân dài đang phục vụ Phong và Tuấn…
Phong: Đào đâu ra hai đứa này thế
Tuấn: Tao thiếu gì đào,đã là nam tử ra đường là phải có gái phục vụ
-Thôi mày im mồm đi ( Phong đi ra cầm gậy chuẩn bị đánh)
Gái: Này bố anh ta là Thủ Tướng đấy
-Ôi trời thật á,dã man nhỉ hơn cả anh Tuấn à
-Ông Tuấn chỉ là doanh nhân thành đạt thôi,còn anh Phong kia là cả 1 gia thế đáng tiền đấy
-Mày nghĩ tao cưa được k?
-Còn tuỳ ở bản lĩnh của mày nữa khó nhằn lắm,tao thấy có vẻ khó gần
-Á hậu như tao mà chẳng lẽ không được á,mày để rồi xem…( Thấy điện thoại của Phong reo lên mấy lần) nghe có dc k nhỉ
-Cứ bảo đang đánh golf cho đỡ gọi
-Uk ,alo…
Tôi nghe thấy đầu dây bên kia alo là một cô gái..
“ Xin hỏi đây phải số anh Phong không ,tôi muốn găp”
-anh Phong đang đánh Golf có chuyện gì không,mà ai đấy
-Tôi ở bên Việt Nam có chút chuyện muốn nói riêng cô là…
-Tôi là bạn gái anh Phong,tôi sẽ nhắn cho cô sau nhé
-Vâng,cám ơn cô…
Tôi cúp máy rồi cười nhạt…
“ Cám ơn anh nhé,tôi phải đi rồi”
-Gọi cậu ấy sao rồi
-Bạn gái anh ta nhấc máy nên tôi cũng khó nói,cám ơn anh ( tôi quay đi)
-Ơ …( anh lái xe với tay)
Tôi đã quyết định rồi,có lẽ việc làm mẹ đơn thân sẽ là cả một khó khăn nhưng còn hơn là liên quan đến loại trăng hoa đó,anh ta là ai cơ chứ,còn mình là ai cơ chứ ( tôi cười rồi mếu)
Cười và khóc xen lẫn thay cho số phận và sự ngu dốt của bản thân…
Trở về nhà của Mạnh để thăm con trai,thấy con đang chơi ở sân với ông nội,thấy tôi thằng bé đẩy
Ông nội: Bin cháu làm gì thế
Bin: Mẹ là người xấu,mẹ bỏ con
Tôi: Bin ngoan mẹ bận nên giờ mới về thăm con được
Bin: Con không cần,con cần bà,cần ông…
Ông: Ai dậy nói thế hả Bin ( tiếng mẹ Mạnh the thé)
Mẹ M: Tôi dậy đấy,sao nào nói sai à,đéo thấy đến thăm con chả là bỏ
-Mẹ nói bố nó mới lấy vợ nên con hạn chế đến
-à hoá ra chị biết nghĩ cho nhà tôi đấy à,nhờ chị ám mà con Linh hỏng thai chị vui chưa
Bố Ck: Liên quan gì đến con Vân bà điên à
-Sao lại k liên quan,liên quan hết…( Mạnh lái xe về thấy tôi anh ta nhìn từ đầu đến chân)
Mạnh: Tưởng mất xác rồi,dạo này làm ăn gì rồi mà k đến thăm con
-Tôi sẽ chú ý về thăm con thường xuyên hơn
Bin: K cần ( đuổi tôi) bin k cần mẹ…
Tôi: Bin ngoan sao lại hư vậy con…
Mạnh: Cafe không
-Không tôi phải đi bây giờ
-Đi đâu mà balo gớm thế
-Anh chú ý lo cho vợ đi,đừng để cô ta hỏng 1 đời giống như tôi,tạm thời tôi sẽ k thể thăm con được vì làm tận sài gòn,khi nào ổn định tôi sẽ về thăm con…( Mạnh đột nhiên nắm tay tôi)
-Ở đây thiếu gì việc mà phải đi xa ( Mẹ ck gạt tay)
Mẹ mạnh: Này đi đi con Linh nó về bây giờ đấy…hay mày lại có ý vs thằng Mạnh…
Tôi cười nhạt
“ Mẹ yên tâm,trong lòng con không còn anh Mạnh kể từ ngày con bc ra khỏi gia đình mẹ và kể từ ngày con gái con mất,bố nó chẳng hề đến thắp cho nó 1 nén hương” (tôi nhìn thẳng vào Mạnh,anh ta có vẻ ái ngại,tôi hôn con rồi quay đi) Tôi nhờ anh chăm con dùm tôi,dù sao vì nó là con trai nên tôi k muốn nó theo mẹ đi khắp nơi,tôi nghĩ cho con chứ kp vì anh…vì thế hãy nuôi dậy con thật tốt thay tôi…
Phong đánh Golf rồi ra cô gái Á Hậu đưa nước và đưa khăn
Phong: Cám ơn…
-Anh Phong sang đây nghỉ dưỡng ạ
-Uk em
-Tối nay có buổi hoà nhạc hay lắm anh có muốn đi xem cùng em k
-Anh k thích nghe nhạc ( cô gái ngại trc sự từ chối của Phong)
-Vậy bữa tối bên du thuyền thì sao ạ…
Tuấn: Kìa sao để người đẹp hỏi lâu thế đi đi…
Phong: Ok em …em cho địa chỉ đi anh sẽ qua đón
Á Hâu: Dạ vâng ( ghi ra giấy rồi để lên bàn) vậy em xin phép về trước…
Tuấn vỗ vai Phong
Tuấn: Nó kết mày rồi
-Tao không thích lắm mắt đĩ quá
-Thôi ông tướng ạ kén vừa thôi…
Điện thoại reo lên của lái xe
Phong: Nói đi
-Cậu Phong hôm nay cô Vân đó đến tìm cậu
-Khi nào ( P đổi sắc mặt)…
-Khoảng hơn tiếng trước nhưng cô ấy nói bạn gái cậu nghe máy nên bỏ đi rồi…
-Có nói là có việc gì k
-Dạ không,chỉ nói là việc tế nhị có vẻ rất gấp
-Cô ta quay lại gọi cho tôi ngay nhé
-À vâng …
Phong về nhà ngồi nhìn ra bên ngoài tuyết rơi,anh ta nhìn điện thoại thấy báo tin đã gửi…anh ta ấn máy gọi lại đã thấy thuê bao…
Phong: Nào nghe máy đi…
Tôi vừa mở máy thì máy bay chuẩn bị cất cánh nên phải để chế độ máy bay…tin nhắn đến ở số 99999 tôi mở ra xem anh ta nhắn cho tôi từ cách đây 1 tháng ” khi nào thấy tâm trạng ổn hơn hãy liên hệ với tôi,hiện tại tôi đang bật chế độ độc thân để chờ cô”
Tôi bật khóc khi thấy dòng tin của anh ta,thà đừng đọc sẽ chẳng đau lòng,đáng tiếc là tôi thật ra chẳng là gì trong đời anh,có thêm đứa con thì chỉ khiến ràng buộc,anh giống như tên của anh,như 1 cơn gió mà chẳng một ai có thể nắm giữ,cơn gió đó đến bên đời tôi vào một ngày đầu thu,thế nhưng tôi lại đang mơ mộng khi thấy anh ta quan tâm mình,tôi chẳng dám mơ đến có gì đó vs anh ,tôi sẽ coi như đây là vết chấm cho cuộc đời,sẽ sinh đứa trẻ này ra và nuôi dậy thật tốt và chôn vùi kí ức này mãi mãi…tạm biệt cơn gió của mùa thu…
Phong đi đi lại lại trong phòng gọi vào số Vân…tiếng thuê bao vẫn vang lên…anh ta ngồi bịch xuống ghế “ Tôi cảm thấy thật sự nhớ cô”
Một người khóc trên máy bay,một người ở xứ người bên trời tuyết ngẩn ngơ đang hoang mang về tình cảm trong lòng,có lẽ tình yêu là thứ gì đó đến rất vội mà ra đi cũng rất vội như câu nói của Vân anh ta là một cơn gió mùa thu…
– [ ]
---------