Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Kiếm Tìm

Chương 16: Sớm Tối (1)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Đến cuối cùng Lê Diệc Thần chỉ xem như Thích Mộc chịu ủy khuất, không còn thêm cô gì nữa.

Mà khi Thích Mộc nhìn thấy Lê Diệc Thần ở trước cửa nhà cô, trong lòng cũng đã tha thứ cho cậu. Cái ôm đó, hai người đều không còn nhắc đến.

Ngày hôm sau, Thích Mộc, Hạ Tử Đồng và Mạc Tưởng Tưởng cùng nhau đi ăn cơm.

Hạ Tử Đồng phóng khoáng khen ngợi cô: “Tích Mộc, tối qua cậu giỏi quá!”

Thích Mộc mơ hồ: “Mình làm gì rồi?”

“Quả nhiên cậu quên rồi, nhưng không sao, chị vui mừng, hôm nay cậu cứ ăn thoải mái, mình mời.”

Thích Mộc không chút khách sáo mà gọi món, khiến cho Hạ Tử Đồng thấy được sức chiến đấu của kẻ ăn hàng. Hạ Tử Đồng vốn cho rằng Thích Mộc sẽ nể tình, giờ đây cô đang ngậm đắng nuốt cay vỗ vỗ ví tiền của mình.

Thích Mộc hỏi cô: “Cậu đánh vì tiền làm gì?”

Hạ Tử Đồng nghiến răng nói: “MÌnh muốn đánh nó sưng một chút, nó gầy quá rồi!”

Thích Mộc thẹn thùng.

Ba người nói đến Lăng Gia Hòa, Hạ Tử Đồng trầm ngâm: “Nhân vật dữ dằn.”

“Hả?” Thích Mộc cảm thấy kỳ lạ, thầy Lăng vừa dịu dàng vừa có trách nhiệm, ngoại trừ tối quá có hơi mất khống chế một chút, sao lại có thể là người có tính công kích như thế chứ.

Hạ Tử Đồng cánh một miếng sủi cảo: “Tối qua mình vốn muốn ra oai với anh ấy, kết quả anh ấy nói một câu bạn trai tạm thời làm mình cứng họng. Người này chắc chắn là một nhân vật dữ dằn. Thực ra cậu cũng không cần uống rượu thay anh ấy, người đó tuyệt đối có thể mỉm cười khiến bọn Lôi Hạ say sướt mướt, một nhân vật chuẩn phúc hắc!”

Qua lời nhắc nhở của cô, Thích Mộc cũng nhớ đến chuyện Lăng Gia Hòa nhờ cô giúp đỡ trốn tránh Đường Ngọc, không kìm được mà gật đầu liên tục, tỏ ý tán thành.

Ăn được một nửa, Thích Mộc đi nhà vệ sinh. Vừa mới quẹo bỗng nhiên dừng lại bước chân, người kia, là Đường Ngọc?

Thích Mộc quan sát khuôn mặt và ngực của cô, gật gật đầu, chính là cái người hung dữ Đường Ngọc, gặp được cô ấy không quá kỳ lạ, nhưng gặp được cô ấy và bạn trai hẹn hò… thì kỳ lạ rồi.

Đường Ngọc tựa như cũng cảm nhận được, tầm mắt liếc nhìn cô, vừa ngẩng đầu lên thì Thích Mộc lập tức quay người trở thành người qua đường, chưa đi được hai bước đã bị người ta xách cổ áo sau: “Cậu đi đâu vậy?”

Thích Mộc lạnh sống lưng, chị gái à, cái gì tôi cũng chưa thấy…

Đường Ngọc trực tiếp xách cô đi đến vách ngăn trong nhà vệ sinh, đẩy vào vách ngăn, dán vào người cô. Nhưng cất lời lại như một quả bóng bị xì hơi, xì một tiếng bóng xẹp rồi: “Chị em à, lúc nãy chúng ta xem như cái gì cũng không thấy được không?”

Đợi đã, những vở kịch bình thường chẳng phải là nữ phụ độc ác uy hϊếp cộng thêm nói lời công kích sao. Bây giờ Đường Ngọc mở to mắt ra vẻ đáng yêu trước mặt cô là như thế nào?

“À, cái đò…tôi…” Thích Mộc nửa ngày cũng không nói được một câu hoàn chỉnh.

Đường Ngọc càng nóng vội: “Cậu, cậu, cậu đừng hiểu nhầm, người đó là anh của tôi!”

…Chị gái à, cậu cũng không biết nói dối rồi, thật sự là anh cô thì cô còn căng thẳng như vậy à?

Ý xấu trong bụng Thích Mộc tràn ra, cô cực kỳ điềm tĩnh cười với Đường Ngọc, điềm tĩnh mở cửa ra, điềm tĩnh nói: “Tôi đi chào hỏi anh cô một chút.”

Đường Ngọc lập tức quỳ xuống: “Tôi sai rồi, đó không phải anh tôi.”

“Ồ?”

Nói thật ra, Đường Ngọc chột dạ gì chứ, cô lại chẳng phải là gì của cô ấy. Kết quả Đường Ngọc nói hết tất cả mọi chuyện, hóa ra Đường Ngọc cũng không muốn quen với Lăng Gia Hòa, cố ý biểu hiện vô cùng tích cực trước mặt anh. Đối tượng hẹn hò lúc nãy là người cô thích rất lâu, lần đầu tiên hai người gặp mặt riêng đã bị Thích Mộc đυ.ng phải rồi.

Đường Ngọc nước mắt lưng tròng: “Cô đừng có mà nói cho Lăng Gia Hòa biết đó, anh ấy biết được nhất định sẽ nói cho ba tôi, ông ấy có thể đánh tôi gãy chân!”

Thích Mộc ngạc nhiên: “Không có nghiêm trọng thế chứ.”



“Đã gãy ba lần rồi.” Đường Ngọc mặt mày ủ rũ.

Đáng sợ quá!

Thích Mộc trầm ngâm suy nghĩ một hồi, nếu Lăng Gia Hòa và Đường Ngọc đều không có ý với đối phương, chi bằng cùng nhau liên thủ đối phó với trưởng bối trong nhà chẳng phải càng tốt hơn. Hiển nhiên hai người vẫn chưa biết cách nghĩ của đối phương, chi bằng cô giúp bọn họ?

Suy nghĩ này vừa xuất hiện Thích Mộc liền muốn đánh bản thân, bọn họ liên thủ còn có chuyện của cô sao? Nếu như bọn họ thật sự đạt thành hiệp nghị, giống như trở thành người yêu hợp đồng mà ti vi thường hay chiều gì đó, vậy nhiệm vụ chị họ giao cho cô chẳng phải hỏng bét rồi ư!

Hà Cửu biết được nhất định sẽ vo cô từ dẹp thành tròn, lại bảo dì lớn mở một cuộc xem mắt lớn ở trong tiểu khu nhà cô!

Thế là Thích Mộc quay người nói với Đường Ngọc: “Được, tôi đồng ý với cô.”

Đường Ngọc nhào đến nắm lấy hai tay của cô, cảm động nói: “Thật sao, cô tốt quá đi!” Bởi vì hưng phấn quá độ, cô ấy tiếp tục nói: “Nói cô nghe, lúc mới đầu tôi gặp cô thì cảm thấy cô bề ngoài diềm tĩnh, bên trong quá nhiều chủ ý, tôi còn không thích cô đó! Không ngờ cô lại trượng nghĩa như vậy! Người bạn bè như cô tôi nhất định phải quen, sau này cứ gọi tôi là Tiểu Ngọc. Không nói nhiều nữa, tôi đi trước đây, có thời gian cùng nhau đi chơi nha!”

Nói xong hùng hổ đi ra khỏi nhà vệ sinh.

Thích Mộc nhìn về phía cửa chớp chớp mắt, không ngờ Đường Ngọc này lại ngốc ngếch đến vậy, cũng chính là…dễ lừa.

Thật ngây thơ, nhưng cũng khá thú vị.

Chỉnh lại quần áo, Thích Mộc bước ra. Lần này đi qua bàn của Đường Ngọc thì thoải mái gật đầu chào hỏi, khẽ liếc người đàn ông ngồi bên cạnh cô, bất ngờ đây là một người đàn ông mang mắt kính, rất lý trí, tinh tế theo phong cách Anh.

Thích Mộc vừa đi vừa nghĩ, hóa ra Đường Ngọc thích kiểu đàn ông như này, nhưng người đàn ông kia vừa nhìn đã biết rất thông minh, chút tâm tư nhỏ kia của cô sợ là đã bị anh nhìn thấu từ lâu. Thích Mộc rất tò mò với cách sống chúng của hai người họ.

Thích Mộc đi về phía bàn của mình, ở xa đã nhìn thấy Hạ Tử Đồng nháy mắt với mình, vừa ngồi xuống Mạc Tưởng Tưởng đã nói với cô: “Tích Mộc, lớp học bơi mà cậu học, học viên nam rất nhiều nhỉ. Cậu xem có ai được giới thiệu cho mình đi?”

Thích Mộc ngớ người, nhìn qua Hạ Tử Đồng, đối phương cúi đầu không gợi ý cho cô gì cả, cô chỉ đành tự cứu mình: “Mình báo danh là lớp VIP, chỉ có ba học viên nam, không tính là nhiều.” Nhưng mà chẳng phải Tưởng Tưởng có bạn trai sao?

“Vậy cũng được, cậu xem thấy ai được thì kéo ra đi dạo.”

Thích Mộc càng cau mày hơn, trực tiếp hỏi: “Cậu sao vậy, bạn trai cậu biết không đánh gãy chân cậu à.”

“Anh ấy dựa vào gì mà đánh mình! Mình còn chưa đánh anh ấy đó!” Giọng nói của Mạc Tưởng Tưởng lên cao quãng tám, tầm mắt của những người xung quanh đều nhìn qua, Hạ Từ Đồng vọi vàng kéo cô: “Chú ý hình tượng.”

“Chú ý cái đầu cậu! Bà đây bạn trai cũng không có rồi! Cần hình tượng gì nữa!”

Trên miệng nói như vậy nhưng giọng nói và cảm xúc cũng ổn định hơn chút, Mạc Tưởng Tưởng uống một ngụm nước ngọt, đột nhiên bắt lấy tay Thích Mộc: “Tích Mộc à, cậu thật sự thích người đàn ông tối qua? Chẳng phải cậu vẫn luôn thích trúc mã kia sao?”

Trong chốc lát Thích Mộc bị nói trúng tim đen, cũng nghẹn lại. Mạc Tưởng Tưởng cũng không đợi cô trả lời, xem như cô đã thừa nhận, cũng buông tay cô ra: “Mình cũng nhìn ra được, tình yêu gì cũng đều là giả. Ngay cả người kiên trì như Tích Mộc cũng từ bỏ rồi, cũng chẳng trách A Nhân thay lòng.”

A Nhân chính là người bạn trai yêu xa mà Mạc Tưởng Tưởng quen biết rất lâu, hai người quen nhau vẫn không nhận được sự ủng hộ của người nhà, nhưng tình cảm cực kỳ tốt. Hiện tại A Nhân chia tay cô rồi?

Mạc Tưởng Tưởng thở dài: “Tích Mộc, mình thật thất vọng về cậu.”

Lời vừa dứt, Hạ Tử Đồng đã vỗ cô: “Nói lung tung gì vậy, bạn trai chia tay cậu thì liên quan gì đến Tích Mộc, không nỡ làm tổn thương bạn trai cậu thì dùng lời nói đâm Tích Mộc à.”

Mặc Tưởng Tưởng phản ứng lại, lập tức xin lỗi: “Mình xin lỗi nha Tích Mộc, mình nói sai lời, cậu đừng để tâm.”

Tuy rằng trong lòng Thích Mộc cũng không thoải mái, nhưng cũng hiểu được tâm tình hiện tại của Mạc Tưởng Tưởng, xua tay nói không sao.

“Mình cũng nghĩ thông suốt rồi, mình và A Nhân nói chuyện xem, không được thì mình đi đến chỗ anh ấy. Kỹ năng và thiên phú vẽ vời của mình không tốt bằng hai cậu, đổi một nghề khác thử xem. Mình không muốn mất đi mơ ước rồi, ngay cả tình yêu cũng mất đi.”

Một buổi tụ họp vốn dĩ rất vui vẻ, cuối cùng lại không đúng ý người. Mạc Tưởng Tưởng đi trước, Hạ Tử Đồng và Thích Mộc cùng nhau đi về.

Hạ Tử Đồng ngẩng đầu hỏi Thích Mộc: “Tích Mộc, cậu nói có đáng không?”

“Cái gì?”



“Tưởng Tưởng vì bạn trai mà không cần công việc, cũng không cần mơ ước, đi đến chỗ bạn trai cậu ấy, cậu cảm thấy đáng không?”

Thích Mộc không trả lời.

Hai người tách ra ra về, ngồi trên xe buýt, nhìn cảnh sắc thay đổi nhanh chóng, cô đột nhiên cảm thấy cảnh vật sau khi dịch chuyển tựa như thanh xuân đã qua đi của bọn họ, nhanh đến nỗi khiến con người tê liệt. Đến trạm nào xuống trạm đó như những quyết định mà bọn họ làm, còn chưa xem xét kỹ lưỡng nên làm gì thì đã đến trạm, bắt buộc bạn phải bước xuống, không có cơ hội để quay đầu.

Thích Mộc không trả lời Hạ Tử Đồng vì cô cũng không biết có đáng hay không. Vì Lê Diệc Thần, một phần tình cảm mà cô vĩnh viễn không có được, đợi lâu như vậy có đáng không?

Thật sự không biết, chỉ là quen với việc chầm chậm nhìn bóng hình của người đó, đợi hết năm này sang năm khác, không dám bước thêm một bước kia, chỉ sợ hủy đi tất cả mong đợi, thật sự là càng trưởng thành thì gan càng trở nên nhỏ đi.

Thực ra chỉ là không chết tâm mà thôi.

Mang theo cảm xúc lẫn lộn, Thích Mộc ngủ thϊếp đi. Sáng ngày hôm sau đi hồ bơi, gặp phải Đường Ngọc ở phòng thay đồ, cô còn nháy mắt thể hiện sự ăn ý giữa những người bạn đồng mình.

Thích Mộc cười, làm một động tác OK ra hiệu với cô.

Quả nhiên Đường Mộc tiếp tục dính lấy Lăng Gia Hòa, Thích Mộc làm người giúp đỡ. Gián điệp ba mặt nha, cô rất có tiềm năng làm đặc công sao?

Tiết học này là lặn nước, Lăng Gia Hòa bảo bọn họ đeo kính bơi và bịt tai vào, điều chỉnh tư thế thử nín hơi, điều khiến mọi người không ngờ đến là Thích Mộc vẫn luôn tụt hậu lại học tốt nhất.

Rất bình thường, lúc trước khi cô học thân thể không dễ dàng chìm xuống, đây đều là phát huy sở trưởng của cô, được một bữa mở mày mở mặt.

Cho đến lần này, Thích Mộc mới thật sự yêu thích bơi lội.

Hết tiết, Lăng Gia Hòa hỏi Thích Mộc: “Tối qua không sao chứ?”

Thích Mộc nhớ lại khoảnh khắc mất khống chế tối qua, ngại ngùng cúi thấp đầu: “Không sao rồi, tối qua thật sự làm phiền anh, khi nào rảnh tôi mời anh ăn một bữa.”

“Cũng chẳng là gì cả, chỉ cần không uống rượu là được.”

Quả nhiên, lời vừa dứt, khuôn mặt của Thích Mộc đỏ bừng, tật xấu của mình bại lộ cũng thật là quá khó coi rồi.

Lăng Gia Hòa cũng không trêu chọc cô quá nhiều, nói hai câu, Thích Mộc đã vội vàng bỏ chạy.

Nhìn bóng lưng của cô, mi mắt Lăng Gia Hòa rũ xuống, anh muốn hỏi chuyện liên quan đến người đàn ông kia nhưng vẫn nhịn xuống. Ánh mắt tối qua của người đàn ông kia và phản ứng của cô đã nói rõ tất cả, lòng thầm nghĩ: “Bỏ đi, cô đã có người mình thích rồi.”

Hôm nay Lăng Gia Hòa chỉ có tiết dạy buổi sáng, lúc trở về phòng thay đồ nhìn thấy điện thoại của mình sáng đèn, sau khi mở ra thì sững lại, đặt điện thoại xuống quay người đi ngược trở lại.

Thích Mộc thay đồ xong đi ra cửa, gặp được Vệ Dao thì cười vẫy tay với cô, Vệ Dao cũng chào lại, cô đi qua liền nghe thấy Vệ Dao nhỏ tiếng hỏi: “Tôi hỏi cô chuyện này.”

Thích Mộc gật đầu, Vệ Dao là một cô gái lạc quan phóng khoáng, rất ít khi bối rối như vậy, cô hỏi: “Cô có bạn trai chưa?”

Thích Mộc lắc đầu.

“Có một học viên nam ở lớp phổ thông bảo tôi hẹn cô, cô có chịu không?”

Hiện tại cô làm gì còn tâm tư yêu đương, nhưng lại không tiện trực tiếp từ chối Vệ Dao, Vệ Dao cũng nhìn ra được trực tiếp nói: “Nếu như cô không muốn thì tôi giúp cô từ chối. Nếu không phải người kia cứ cách hai ba hôm lại đến tìm tôi thì tôi cũng chẳng nói với cô làm gì.”

Lúc này có người gọi Vệ Dao, cô cũng vội vội vàng vàng bảo Thích Mộc suy nghĩ rồi trả lời cô, sau đó bỏ đi.

Thích Mộc cũng muốn rời đi, sờ túi thì phát hiện không thấy điện thoại, cô lục tung túi cũng không có, vội vàng quay lại phòng thay đồ tìm, quả nhiên để ở trong đó.

Chuẩn bị rời đi thì phát hiển cửa hồ bơi vẫn còn mở, cô có chút tò mò bước vào, mặt nước yên tĩnh, không gợn sóng. Giây tiếp theo đột nhiên nổi lên một bọt khí, sau khi vỡ ra, sóng nước chầm chậm cuộn trào.

Thích Mộc rất sợ, khi hồ bơi yên tĩnh chỉ còn một mình cô, mới cảm nhận được hơi lạnh trong không khí.

Nhưng cô không đi, lòng hiếu kỳ thúc giục cô chầm rãi bước lên trước, cuối cùng đi đến thành hồ Thích Mộc mới phát hiện dưới đáy hồ bơi có một người đang nằm!
« Chương TrướcChương Tiếp »