“Lâm Bắc Thần, ta sẽ khiến cho ngươi một huy hiệu ngôi sao cũng không lấy được.”
Vạn Thành nghiến răng nghiến lợi, gần như rống lên: “Ngươi cứ chờ đó... chúng ta đi.”
Hắn dẫn đám người đi về phía cánh đồng hoang.
Lý Đào cũng cười gượng gạo một tiếng: "Bạn học Lâm, ngươi bây giờ là người khiến cho tất cả học viên của học viện Sơ Cấp Hoàng Gia phải ghen tị. Không có gì đáng ngạc nhiên là sẽ có rất nhiều người gây rắc rối cho ngươi, cho nên... tự mình giải quyết ổn thoả đi." Nói xong, cũng dẫn ngươi tiến vào cánh đồng hoang.
Lần lượt từng đoàn đều hành quân về phía sâu của cánh đồng hoang.
Rất nhiều học viên đi một bước quay đầu ba lần, đều dùng ánh mắt hung tợn liếc nhìn Lâm Bắc Thần.
Biểu cảm đó, thái độ đó...
Giống như thể có mối thù cướp vợ gϊếŧ con với Lâm Bắc Thần.
Thiếu niên tên Thẩm Phi, lựa chọn một phương hướng ít người, lặng lẽ, dấn thân vào cuộc hành trình của mình.
Nhạc Hồng Hương liếc nhìn Lâm Bắc Thần. "Chúc ngươi may mắn."
Lâm Bắc Thần xua tay, không đợi nàng nói thêm điều gì thì đã lao đi giống như một con gà.
Nhạc Hồng Hương cúi đầu, im lặng, im lặng.
Rất lâu sau, nàng mới thở dài một hơi, vẻ mặt lại trở nên kiên quyết, khẽ nói với bản thân: “Cố lên, thiếu nữ, cho dù cả thế giới đều bỏ rơi ngươi, ngươi cũng không thể từ bỏ bản thân... vì mẫu thân, cho dù có khó đến mấy cũng nhất định phải kiên trì”.
Trong ánh nắng ban mai, một thiếu nữ cổ điển với phong độ của người tri thức, dùng cổ tay bị thương cầm kiếm, một mình bước vào cánh đồng hoang.
......
......
"Ánh năng trên đỉnh đầu, hoa cười tươi với ta, chim nhỏ nói, sớm sớm sớm, sao ngươi chạy ngẩn ngơ như vậy..."
Lâm Bắc Thần vui vẻ nhảy nhót.
Sau khi suy nghĩ cả một đêm, hắn đã có một kế hoạch táo bạo.
Rất táo bạo.
Lấy điện thoại ra và mở Baidu maps.
Sau khi tải xuống bản đồ của toàn bộ cánh đồng hoang Lục Sắc, trực tiếp nhập vào bốn từ ‘huy hiệu ngôi sao’ và bắt đầu tìm kiếm.
Tiêu hao một lượng nhỏ Huyền khí, đột nhiên từng điểm được đánh dấu màu đỏ hiển thị trên bản đồ.
Trọn vẹn một trăm cái.
Không sai.
Sở giáo dục đã hao tổn tâm sức, giấu 100 huy hiệu ngôi sao ở những nơi ẩn giấu nhất của vùng đất hoang vu này, đều có thể bị Baidu maps lục ra hết.
Điểm này, Lâm Bắc Thần đã phát hiện ra vào đêm qua.
Người khác phải cực khổ đi tìm kiếm huy chương giống như mò kim đáy bể, đối với hắn mà nói, hoàn toàn dễ như trở bàn tay.
Mẹ cũng không cần phải lo lắng về việc học hành của ta nữa.
Quá dễ.
"He he, trước tiên đi đào huy hiệu ngôi sao gần nhất, bên hồ cách đây khoảng mười dặm."
Hắn trực tiếp bấm chọn mục tiêu gần nhất và bắt đầu điều hướng.
"Tuyến đường đã được quy hoạch xong cho bạn, mất thời gian 30 phút, vui lòng đi theo điều hướng."
Một giọng nói quen thuộc vang lên.
Lâm Bắc Thần bước đi trên con đường với tốc độ mất hết tình người. Đi được một lúc.
"Xin chú ý, phía trước 500m xuất hiện một tổ rắn răng cưa. Số lượng rắn răng cưa trưởng thành là 10 con, số lượng rắn răng cưa con là 15 con, kiểm tra thấy mức độ nguy hiểm cấp 3, kiến nghị nên đi đường vòng, đã quy hoạch lại tuyến đường cho bạn."
Một giọng nói từ trong điện thoại phát ra. Hả?
Còn có chức năng này nữa à?
Đây là......
Chó điện tử đã cải biên sao?
Lâm Bắc Thần sửng sốt, sau đó vui mừng khôn xiết.
Thật không ngờ chức năng Baidu maps của bản cập nhật lại hoàn hảo đến như vậy. Tuyệt quá, tuyệt quá.
Lâm Bắc Thần làm theo lời chỉ dẫn đi đường vòng.
Lại một lúc sau.
"Xin chú ý, phía trước 600m phát hiện mười tổ kiến sắt cỡ lớn, 36 triệu con kiến sắt trưởng thành, kiểm tra thấy mức độ nguy hiểm từ 2-9. Mạnh mẽ kiến nghị nên đi đường vòng, đã quy hoạch tuyến đường mới cho bạn.”
"Phía trước 50m, có một con rắn độc đuôi đỏ. Kiểm tra thấy mức độ nguy hiểm cấp 3. Kiến nghị nên đi vòng quanh. Tuyến đường mới đã được quy hoạch cho bạn."
"Phía trước mười mét, quả Băng Sương Độc trưởng thành, độc tố chí mạng, kiểm tra thấy mức độ nguy hiểm cấp 2, kiến nghị đi đường vòng."
Các âm nhắc khác nhau từ trong điện thoại không ngừng phát ra.
Lâm Bắc Thần nở nụ cười.
Hoàn hảo.
Có một thứ vũ khí hoang dã như vậy, cánh đồng hoang Lục Sắc nguy hiểm này sẽ là hậu hoa viên của mình.
Quả thật chính là ‘muốn đi đâu thì đi đấy’.
Một lát sau.
“Một trăm mét phía trước, có bốn con Băng Tiễn Kê trưởng thành, kiểm tra thấy mức độ nguy hiểm cấp 1, đi vòng không?”
Điện thoại phát ra âm báo.
Nguy hiểm cấp 1?
Lần này Baidu maps không nhắc đi đường vòng.
Băng Tiễn Kê?
Nghe cũng dễ thương đấy.
Dù là kho tàu hay là hấp thì chắc hẳn đều rất ngon? Hơn nữa mức độ nguy hiểm chỉ cấp 1...
Ừm, không đi vòng.
Qua đó nhìn xem.
Đi tám mươi mét.
Vụt
Một băng kiếm đột nhiên bay ra từ đám cỏ rậm rạp.
Lâm Bắc Thần bất ngờ không kịp đề phòng, bị bắn trúng vào đầu gối. Mẹ kiếp.
Đầu gối ta bị mũi tên bắn trúng!
Lâm Bắc Thần chỉ cảm thấy chân trái trở nên lạnh lẽo cứng ngắc. Màu lam nhạt lạnh như băng ở chân tràn ra.
“Chi chi chi...”
Ngay sau đó, một con gà xám với đôi mắt đỏ rực chui ra khỏi bãi cỏ, với những chiếc răng nanh sắc nhọn, nó thét lên và lao về phía Lâm Bắc Thần, tư thế hung dữ như một con kền kền.
Vυ"t!
Lâm Bắc Thần rút kiếm đâm tới.
Con gà bị kiếm quang đâm vào đầu, chết ngay tức khắc.
KO! !
“Kẻ địch đã bị đánh bại!”
“Ha ha, Băng Tiễn Kê yếu mà còn ra gió, không chịu nổi một đòn.” Lâm Bắc Thần hoá thân thành Trung Nhị thiếu niên.
Còn lại ba con Băng Tiễn Kê, vừa thấy ‘con mồi’ hung dữ như vậy, chúng lập tức quay đầu bỏ chạy với tốc độ cực nhanh, giống như ba tia chớp.
Tuy nhiên, một trong số chúng có thể là do quá hoảng sợ, nhảy lên quá nhanh, bất ngờ lao vào một cái cây cách đó 3m, trực tiếp vỡ não, hai chân đạp loạn xạ, sau đó bất động.
Con gà này tự chết.
Lầm Bắc Thần không nói nên lời.
Chẳng những yếu mà bọn chúng còn bị doạ sợ.
Sở trường duy nhất chắc là chạy trốn rất nhanh.
Hắn chuyển vận Huyền khí, xoa xoa đầu gối chân trái, cảm giác lạnh lẽo cứng ngắc nhanh chóng tiêu tan.
Xắn quần lên thì thấy hai đầu gối sưng đỏ, nhưng da không bị rách.
Hẳn là Vô Tương Kiếm Cốt đã lập công lớn.
Đổi lại là người thường, trúng một mũi tên có lẽ nửa cái chân đã bị đâm xuyên qua.
“Trải nghiệm này là cần thiết vì có thể từ năng lực của Băng Tiễn Kê mà suy ra, những sinh vật nguy hiểm dưới cấp 3 được Baidu maps phát hiện, thật ra đối với bản thân cũng không phải là sự uy hϊếp quá lớn, còn đối với cấp 3 trở lên, liệu có nguy hiểm chết người hay không thì cần phải cẩn thận xác nhận một phen.”
Trong lòng Lâm Bắc Thần đã có tính toán.