Chương 9

Muốn khôi phục thực lực, chỉ có ăn uống không thì không đủ, hắn cần các loại thảo dược, bồi bổ lại phần tinh nguyên đã bị mất, chỉ có như thế hắn mới có thể tiếp tục tích lũy nội lực. Cơ thể này rất mạnh, nội lực có thể tự sinh, chỉ cần thân thể khỏe mạnh nội lực sẽ cuồn cuộn không dứt.

Cho nên, phải xuống núi.

Lý Quân Thiên thu dọn một chút đồ đạc, Kiếm Ma cũng không phải trường kỳ ẩn thế ở nơi này, hắn du lịch thiên hạ, phúc chí tâm linh liền lâm thời ở lại đâu đó một thời gian, cho nên đồ đạc trên người cũng không nhiều.

Ba bộ quần áo, đều là hắc y đen tuyền, có điều chất vải thì thượng hạng, mát mẻ thoáng mát. Quả nhiên là nữ nhân, rất sạch sẽ, cũng chú trọng ăn mặc.

Hai chiếc mặt nạ cải trang, rất tinh xảo, một già một trẻ, đều là nam tử có chút tuấn lãng, lại còn tương tự nhau. Lý Quân Thiên rất hiếu kỳ loại mặt nạ da người này nàng lấy được từ đâu, nhưng ký ức đứt đoạn không có biểu thị cho nên hắn cũng không hề biết được.

Bốn mặt lệnh bài, phân biệt gồm màu vàng Long Vũ Môn Thánh Nữ Lệnh. Màu đỏ thẫm bên trên có đánh số “1” chính là Nhất Thần Lệnh, vô cùng quý giá. Lệnh bài gỗ màu nâu, bên trên khắc một chữ “Lý” bên dưới có một dòng chữ nhỏ “đời thứ 50” chính là lệnh bài thân phận của Lý gia, là một kỷ vật. Cuối cùng là một tấm lệnh bài bằng hắc ngọc, bên trên trang trí tinh xảo, nhật nguyệt đồng huy, khói mây lượn lờ, long phượng kỳ lân huyền vũ ở bốn góc, chính là lệnh bài chưởng môn Tự Tại Ma Môn, cũng là một cái kỷ vật không có nhiều giá trị. Dù sao tông môn bị một mình hắn đuổi tận g·iết tuyệt, đã không có Tự Tại Ma Môn gì nữa.

Ngoài ra là một chút tiền bạc để trong một túi tiền gấm khá tinh xảo, tổng cộng mười đồng vàng, bốn lượng ba mươi đồng bạc, một số tiền tương đối khổng lồ.

Một lượng tương đương với một trăm đồng tiền, một lượng vàng là một trăm đồng vàng, một lượng bạc là một trăm đồng bạc. Mà một đồng vàng lại tương đương với một nghìn đồng bạc, cho nên mười lượng bạc thì đổi được một đồng vàng. Một lượng bạc ở thế giới này có thể đổi được hai mươi cân thóc, đủ thấy được số tài sản của Kiếm Ma để lại cũng không ít. Đây là hắn không có hứng thú với tiền tài, nếu không bao nhiêu tiền mà hắn chẳng có được.

Lại nói, tiền tài cũng không tính là gì, chỉ riêng Nhất Thần Lệnh, hắn đi khắp thiên hạ đều có thể lấy được tiền, dù sao vật này cũng bất phàm. Năm đó có người tự xưng Nhất Thần, đưa hắn lệnh bài này rồi rời đi, từ đó về sau cũng không gặp lại nữa. Mà Nhất Thần này lại là một trong số người hiếm hoi có thể tiếp được một kiếm của hắn mà không b·ị t·hương nặng gì. Là một cao thủ tuyệt đỉnh, rất hiếm thấy.