Chương 4

Năm đó, Kiếm Ma lực áp Tự Tại Ma Môn, kiếm chọi lục đại môn phái, bá đạo vô song, thần uy cuồn cuộn. Nhưng một người, làm sao đối chọi vạn người đâu, làm sao có thể từ lúc nhỏ yếu lại liên tục tránh mạnh tìm nhẹ, g·iết đến vô địch được đâu.

Kiếm Ma, từ đầu cũng không có sức lật úp các đại môn phái, cũng phải mất sáu năm để trưởng thành, chiến cùng Ma Môn cũng mất đến gần bốn năm, thời gian dài như vậy, các thế lực khác không chặn g·iết hắn sao?

Thân cô thế cô, một mình chiến cả thế gian, Kiếm Ma làm sao làm được?

Rất đơn giản, hắn tránh mạnh tìm nhẹ, từ từ trưởng thành.

Mà các đại môn phái lật tung thế giới lên cũng không tìm ra tung tích Kiếm Ma, ai có thể ngờ được, Kiếm Ma thực tế lại là nữ. Dung mạo nam nhân, giọng nói hùng hồn lạnh lẽo bất quá là hình dáng giả mà nàng bày ra thôi.

Thực tế, Kiếm Ma có dung mạo tuyệt thế, thiên tư cũng không che lấp, hóa thành Long Vũ Thánh Nữ Lý Khuynh Thiên, rực rõ quang hoa, cùng nhiều thiên kiêu giao hảo, thậm chí còn không ít lần chặn g·iết Kiếm Ma.

Cả thế gian, mười mấy năm đều bị nữ nhân này đùa bỡn trong lòng bàn tay. Gϊếŧ người c·ướp c·ủa, thị sát thành tính, báo thù nhập ma, huyết tinh tàn bạo Kiếm Ma, lúc b·ị t·ruy s·át giống như bốc hơi khỏi thế gian. Dung nhan tuyệt thế, hoa nhường nguyệt thẹn, tính cách hiền hòa, thương xót chúng sinh Lý Khuynh Thiên, người người ca tụng, người người thương nhớ.

Nắm đó Lý Khuynh Thiên cùng mấy vị thiên kiêu chặn g·iết Kiếm Ma, bộc phát đỉnh phong chiến đấu, cuối cùng Kiếm Ma lấy một địch sáu, g·iết hết thế hệ thiên tài của Lục đại môn phái, một chiến đánh dấu thực lực vô thượng, cũng là bước đệm trước khi áp Tự Tại Ma Môn. Ẩn tình trong đó, có lẽ chỉ là lấy một địch năm, hơn nữa kẻ phản bội vậy mà là lão đại của bọn hắn, nghĩ thôi cũng biết đám thiên kiêu kia c·hết biệt khuất biết bao nhiêu.

Mà Lý Khuynh Thiên vẫn lạc, Long Vũ Môn còn đặc biệt vì nàng treo lên vải trắng, khắc tên lên cổng sơn môn, cùng các đời môn chủ sánh vai.

Về sau Kiếm Ma vấn kiếm Long Vũ Môn, một kiếm chép sập sơn môn, có lẽ cũng là muốn xóa đi dòng tên trên đó, ẩn tình thế nào, đến lúc này cũng chỉ có một mình Lý Quân Thiên biết mà thôi.

Lý Quân Thiên thoáng qua vẻ sầu khổ, nhưng rất nhanh tan biến đi, không thèm nghĩ thêm gì nữa, nhanh chóng bước trở về hang động.

“Nữ thì nữ vậy, không những là nữ mà còn là một bà lão sáu mươi tuổi đây. Được sống thêm một thế, như vậy có tính là gì? Lại nói sáu mươi năm cuộc đời, một hoa giáp kết thúc, một hoa giáp bắt đầu, chính là tân sinh. Quá khứ, lại tính là gì!”