Dựa theo Kiếm Ma suy đoán, Nhất Thần có thể chính là thế lực khống chế Đệ Nhất Tiền Trang cùng với Thần Hành Thương Hội, chính là hai thế lực nắm trong tay huyết mạch kinh tế của toàn bộ thế giới, không thể coi thường. Cho dù là Lục đại môn phái cũng phải nể nang mấy phần, rất là mạnh mẽ. Kiếm Ma từng ở cả hai địa phương này dùng Nhất Thần Lệnh, không đơn giản chỉ là lấy tiền mà thậm chí có thể hiệu lệnh bọn hắn làm không ít chuyện, thậm chí bao che hắn chạy khỏi lục đại môn phái cũng dám làm.
Không quan tâm đến Nhất Thần Lệnh, Lý Quân Thiên mang mặt nạ dịch dung thành bộ dáng thanh niên, mày kiếm mắt sáng, rất là anh tuấn. Lại đội lên nón tre, che lấp một chút dung mạo, lưng đeo tay nải cầm kiếm mà đi.
Xuống núi.
...
Thành Trác Tuyên, trụ sở Thương Hội Thần Hành.
Lý Quân Thiên tiến vào nhà thương hội này, lập tức có một nhân viên đến tư vấn tận tình. Thương hội Thần Hành trải rộng toàn bộ đại lục, cho dù vắng vẻ như thành Trác Tuyên này cũng có mặt, hàng hóa rất phong phú. Lý Quân Thiên đến đây mua thảo dược, dựa vào mười đồng tiền vàng cùng một lượng bạc nén, cũng chỉ đủ mua một ít dược liệu mà thôi.
Nhân sâm phẩm cấp tương đối tốt chừng ba đến bốn đồng vàng trở lên. Lý Quân Thiên liền lấy hai gốc nhân sâm có dược tính đạt mấy chục năm, ở các tiệm thuốc bình thường đã thuộc vào loại quý hiếm khó mà mua được, nhưng ở thương hội Thần Hành thì cũng không có gì khó khăn.
Nhưng hai cây nhân sâm còn chưa đủ, Lý Quân Thiên rời khỏi thương hội, đến một tiệm thuốc cỡ vừa mua lấy hai mươi cân Chỉ Huyết Thảo. Loại Chỉ Huyết Thảo này cũng không quý hiếm gì, vị đắng mùi tanh, bổ huyết tốt nhưng không nhiều người sử dụng, bởi vì mùi vị của nó không được người ta ưa thích, chỉ có dân nghèo lúc luyện võ mới tìm kiếm Chỉ Huyết Thảo bồi bổ thay cho cá thịt để tẩm bổ cơ thể. Nhưng hiệu quả cũng không mạnh bằng cá thịt.
Chẳng qua trước đây, Kiếm Ma đã dùng rất nhiều Chỉ Huyết Thảo lúc mới bắt đầu luyện võ, từ đó phát hiện ra một chuyện. Chỉ Huyết Thảo nếu kết hợp với Tù Tinh Thảo hỗn hợp xay nát thành nước uống có thể để thương thế khôi phục nhanh chóng, bồi bổ khí huyết.
Nếu không nhờ có phát hiện này, hắn chưa chắc đã có thể tung hoành thiên hạ đánh đâu thắng đó. Tuy loại hỗn hợp này khó uống, hiệu quả lại không thua kém gì những loại thuốc thượng hạng, giá thành lại rẻ gấp cả trăm nghìn lần.
Tìm một khách điếm ở trọ, Lý Quân Thiên cũng không vội vàng điều chế thuốc ngay mà gọi một bàn ăn giá trị mấy lượng bạc để lấp đầy cái bụng của mình. Thành Trác Tuyên chỉ là một thành nhỏ nằm ở phía đông Văn Lạc Châu, mà Văn Lạc Châu lại nằm tận cùng phía đông nam của Thương Võ Đại Lục, chính là một vùng xa xôi hẻo lánh.
Vị trí này, thường cũng không có nhiều võ giả lui tới, người trên đường rất ít mang binh khí, cho nên Lý Quân Thiên cũng trở thành một tiêu điểm nhỏ, nhiều người nhìn đến. Dẫu cho hắn đã dùng một mảnh lụa bao bọc kỹ Vĩnh Dạ, cũng vẫn khiến cho người ta chú ý.
Lý Quân Thiên cũng không thèm để tâm, chú trọng đến thức ăn của mình hơn. Tuy nhiên thính lực của hắn rất tốt, nghe được không ít chuyện trên giang hồ gần đây.
Lục đại môn phái vậy mà đồng loạt khai môn thu nhận đệ tử. Từ khi bị hắn g·iết sạch cao thủ, có mấy tông môn lựa chọn quan sơn, đến mười mấy năm mới mở lại, đến hiện tại thì cho dù Vô Thường Kiếm Phái cũng khai mở sơn môn. Nghe những môn phái này tuyên truyền là đại thế đang đến, võ đạo hưng thịnh.
Lý Quân Thiên nghe vậy, như có điều suy nghĩ. Chắc hẳn mấy tên cao thủ tuyệt đỉnh kia đã tiến thêm một bước, cho nên mới nói võ đạo hưng thịnh. Nhưng vì lý do gì mà khai sơn thu nhận đệ tử thì Lý Quân Thiên cũng không biết được, càng không rảnh quan tâm.