Diệp Trần gật gật đầu, thì ra là vậy.
- Còn nữa, căn cứ độ khó khác nhau, nhiệm vụ phân thành mấy đẳng cấp, đẳng cấp thấp nhất là nhiệm vụ bạch cấp, thích hợp Võ giả Ngưng Chân Cảnh sơ kì, trên nữa là nhiệm vụ khôi cấp, thích hợp Võ giả Ngưng Chân Cảnh trung kì, trên nữa nữa là nhiệm vụ hắc cấp, thông thường chỉ có Võ giả Ngưng Chân Cảnh hậu kì tiếp nhận, còn trên nhiệm vụ hắc cấp là nhiệm vụ trưởng lão cấp, đó không phải thứ chúng ta có thể quan tâm, bây giờ ngươi xem màu sắc của những tòa ngọc bích kia, là có thể biết đẳng cấp nhiệm vụ bên trên. Ngô Tông Minh chỉ chỉ vào ngọc bích bên trong đại điện.
Nghe vậy, Diệp Trần cẩn thận quan sát, phát hiện hai tòa ngọc bích gần cửa ra vào nhất đều là màu trắng, nhiệm vụ phát bộ trên đó có lẽ đều là nhiệm vụ bạch cấp, theo quy luật trái lớn phải nhỏ, bên phải lối vào là nhiệm vụ thưởng tiền, sau đó là hai tòa ngọc bích màu xám, sau ngọc bích màu xám lại có hai tòa ngọc bích màu đen, đệ tử đừng ở đó ít nhất, chỉ có bảy tám người, những đệ tử này tám chín mươi phần trăm là Ngưng Chân Cảnh hậu kì tu vi, trong đó thậm chí có cả đệ tử hạch tâm.
Hắng hắng giọng, Ngô Tông Minh nói tiếp:
- Ngoài ra, nhiệm vụ đồng cấp cũng phân thành theo độ khó, gồm độ khó một sao, độ khó hai sao, độ khó ba sao, độ khó bốn sao và cao nhất là độ khó năm sao. Với thực lực hiện tại của ta, cùng lắm chỉ có thể tiếp nhận nhiệm vụ bạch cấp ba sao, bốn sao sẽ có nguy hiểm tới tính mệnh, năm sao trên cơ bản không thể quay về.
Diệp Trần hỏi:
- Có phải có thể lập nhóm hoàn thành nhiệm vụ không?
Ngô Tông Minh gật đầu nói:
- Không sai, ví dụ ta chỉ có thể tiếp nhận nhiệm vụ bạch cấp ba sao, nếu như muốn tiếp nhận nhiệm vụ bạch sắc bốn sao, nhất định phải kéo thêm hai đệ tử nội môn có cùng tu vi với ta, như vậy, một khi nhiệm vụ hoàn thành, thù lao mỗi người nhận được sẽ nhiều hơn nhiệm vụ bạch cấp ba sao, tất cả đều vui vẻ.
- Ồ, thì ra là vậy!
Nghe Ngô Tông Minh nói, Diệp Trần càng có hứng thú với nhiệm vụ tông môn, nhưng trước mắt hắn không có ý định lập nhóm với người khác, sau này có cơ hội rồi nói.
- Được rồi, ta đi chào mấy sư huynh, lần trước từng lập đội với họ.
Ngô Tông Minh thấy Diệp Trần đã biết những điều cơ bản, cũng không phí lời.
Diệp Trần quay lại nói mấy câu cảm ơn nữa.
Đợi Ngô Tông Minh rời đi rồi, Diệp Trần đi tới trước ngọc bích màu trắng bên phải.
Như hắn dự liệu, trên ngọc bích màu trắng bên phải dán đầy nhiệm vụ thưởng tiền, thù lao bên dưới chỉ có vàng, không có linh thạch.
Nhìn từ trên xuống dưới.
Tờ thứ nhất vẽ một cái đầu lâu màu đen, dưới đầu lâu viết mấy chữ:
Nhiệm vụ: Tiêu diệt Cô Lâu mã tặc đoàn.
Việc ác: Đánh cướp thương khách qua đường, gϊếŧ người cướp của, làm nhục phụ nữ, tội ác tày trời!
Phân tích thực lực: Mã tặc đoàn đại thủ lĩnh là Ngưng Chân Cảnh sơ kì đỉnh phong võ giả, nhị thủ lĩnh là Võ giả Ngưng Chân Cảnh sơ kì, dưới trướng có ba bốn mươi nhân mã, cường cung hơn mười bộ.
Độ khó: Năm sao
Thù lao: Ba vạn lạng bạc.
Kiến nghị: Do năm Ngưng Chân Cảnh sơ kì đỉnh phong võ giả hoặc hai Võ giả Ngưng Chân Cảnh trung kì tiếp nhận.
Đọc xong cái này, Diệp Trần hít ngược một hơi lãnh khí, nhiệm vụ bạch cấp năm sao này khó quá! Là tiêu diệt một mã tặc đoàn, phải biết người đông cũng có cái lợi của nó, cho dù thực lực cao hơn một cấp chưa chắc đã làm được gì, chẳng may chủ quan, thậm chí mất đi tính mạng, chẳng trách kiến nghị phía sau ghi do năm Ngưng Chân Cảnh sơ kì đỉnh phong võ giả hoặc hai Võ giả Ngưng Chân Cảnh trung kì tiếp nhận, đơn độc một người, chính là từ tìm đến cái chết.
Nhưng kiến nghị là kiến nghị, chỉ dành cho những đệ tử thiên tư không cao, đối với loại thiên tài đệ tử như Diệp Trần, khiêu chiến vượt cấp không phải chuyện gì mới mẻ, nếu như tiếp nhận nhiệm vụ này, Diệp Trần dám chắc chín mươi phần trăm là mình có thể hoàn thành.
Chỉ có điều, vừa lên đã nhận nhiệm vụ khó, liệu có vấn đề gì không nhỉ?
Nghĩ một lúc, Diệp Trần quyết định tạm thời buông tha nhiệm vụ bạch cấp năm sao, không phải hắn sợ phiền hà, mà là cẩn trọng, nên tìm những nhiệm vụ bạch cấp độ khó thấp luyện tay trước, đợi hiểu kĩ độ khó của các cấp nhiệm vụ xong mới tiếp nhận nhiệm vụ độ khó cao.
- Nhiệm vụ này của ta.
Đột nhiên, một bàn tay giơ ra giật mạnh tờ giấy, xoạt một tiếng, tờ nhiệm vụ tiêu diệt Cô Lâu mã tặc đoàn đã nằm trong tay đối phương.
Diệp Trần quay lại nhìn, người nhận nhiệm vụ là một thiếu niên cao lớn, hai hàng lông mày to thô đen kịt, đứng ở đó mà khí thế áp bách không ngừng tán phát, khiến những đệ tử xung quanh không kìm được phải lùi lại nửa bước, miệng hô lên thảng thốt:
- Là Vương sư huynh!
Vương sư huynh? Diệp Trần không quen đối phương, nhưng những chấn động chân khí trên người đối phương thì đúng là rất mãnh liệt, tối thiểu là Võ giả Ngưng Chân Cảnh trung kì.
Hắc hắc cười, thiếu niên cao lớn quay người bỏ đi.
Không bị ảnh hưởng quá nhiều, Diệp Trần trả lại sự chú ý về tòa ngọc bích, mắt rời xuống dưới.
Hàng thứ ba.
Nhiệm vụ: Gϊếŧ Huyết thủ đồ tể!
Việc ác: Làm nhục phụ nữ, gϊếŧ người như ngóe!
Phân tích thực lực: Ngưng Chân Cảnh sơ kì đỉnh phong võ giả.
Độ khó: Ba sao
Thù lao: Bốn ngàn lạng vàng.
Kiến nghị: Do hai Ngưng Chân Cảnh sơ kì đỉnh phong võ giả hoặc một Võ giả Ngưng Chân Cảnh trung kì tiếp nhận. Bạn đang đọc truyện tại
TruyenHD - www.Truyện FULL
Diệp Trần sáng mắt, chính là nó.
Huyết Thủ đồ tể thực lực cùng lắm tương đương Võ giả Ngưng Chân Cảnh trung kì bình thường, đừng nói Diệp Trần bây giờ, cho dù là mới bước vào Ngưng Chân Cảnh hắn cũng không sợ, nói thực, lựa chọn nhiệm vụ bạch cấp loại này có chút chuyện bé xé ra to, dùng dao mổ trâu giêt gà.
Nhưng Diệp Trần không nghĩ vậy, đây là mới là nhiệm vụ đầu tiên của hắn, hắn không muốn có bất cứ sơ suất gì, đợi đủ kinh nghiệm, là có thể lựa chọn nhiệm vụ độ khó cao, dù sao nhiệm vụ cũng nhiều, đâu chỉ một lần, không cần phải vội.
Lăng không xé tờ nhiệm vụ, Diệp Trần không vội đi ngay, quay người đến trước ngọc bích màu trắng phái phát nhiệm vụ nội tông.
Nhiệm vụ nội tông hàng đầu tiên là nhiệm vụ bạch cấp bốn sao, độ khó rõ ràng thấp hơn tiêu diệt Cô Lâu mã tặc đoàn, thù lao là nam ngàn lạng vàng và hai miếng hạ phẩm linh thạch, xem ra hơi ít.
Nhưng đâu có dễ tính như vậy, hạ phẩm linh thạch giá trị từ một ngàn đến một ngàn năm trăm lạng bạc, nhưng quan trọng là phải có chỗ mua, rất khó mua được linh thạch, trừ phi đến những hội chợ đấu giá mới có. Cho nên hơn một ngàn lạng chỉ là giá trị bình thường của hạ phẩm linh thạch, phần lớn đều không có cái giá đó, có lúc một miếng hạ phẩm linh thạch được bán với giá hai ba ngàn lạng cũng không phải chuyện gì mới lạ.