- 🏠 Home
- Huyền Huyễn
- Kiếm Hiệp
- Kiếm Đạo Độc Thần
- Chương 58: Lại là đệ nhất. Chưởng viện rung động (1)
Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 58: Lại là đệ nhất. Chưởng viện rung động (1)
Chấp pháp trưởng lão nói một phen, giống như là chấm dứt lần sinh tử đấu kiếm này. Bốn vị trưởng lão đứng dậy rời đi. Nhưng trong lòng vẫn chấn động như cũ. Trưởng lão Lăng Phong viện lúc rời đi còn đặc biệt nhìn Sở Mộ vài lần, càng nhìn càng thỏa mãn.
Sở Mộ đi qua thi thể Vương Phong, đi xuống kiếm đài, bước đi về phía trước. Đệ tử Lăng Phong viện tự giác tránh ra một con đường, giống như nghênh đón vương giả, để cho Sở Mộ đi qua. Bọn họ im lặng như tờ, nhưng mà ánh mắt bọn họ nhìn qua Sở Mộ tràn ngập sùng kính.
Chỉ có ánh mắt Tề Bạch vô cùng phưc tạp, oán hận không cam lòng.
Dần dần, Sở Mộ đi xa, đệ tử nội môn ba viện đều dõi theo bóng lưng Sở Mộ rời đi, từ thân ảnh thẳng tắp như kiếm kia bọn họ cảm giác được một vẻ kiêu ngạo, giống như kiếm vậy, lại có một loại sắc bén như là kiếm, muốn xuyên thủng cả bầu trời.
Trong lúc bất tri bất giác bọn họ đều tưởng tượng, Sở Mộ chấn động nội môn, làm chấn động kiếm phái.
Về phần Vương Phong, đã chết, tất cả mọi chuyện đều theo gió mà tiêu tán. Tất cả vinh quang đều bị chôn vui, trở thành bụi bặm.
Kiếm là hung khí. Kiếm thuật là thuật giết chóc.
Chuyện này lan truyền ra ba viện, mỗi một đệ tử, trưởng lão, chưởng viện của ba viện đều biết. Thậm chí ngay cả chủ điện và ngoại môn mơ hồ cũng nghe nói.
- Kiếm là hung khí, kiếm thuật là thuật giết chóc... Đây quả thực là một nhận định hoàn mỹ a...
Trưởng lão Kiếm Các sau khi lặp lại một lần, khẽ mỉm cười lầm bầm nói:
- Sở Mộ này quả thực khiến cho ta ngạc nhiên không ngừng.
Đệ tử nội môn ba viện cũng đem câu nói kia của Sở Mộ ghi nhớ trong lòng. Có lẽ bọn họ không có cách nào cảm nhận được sự ảo diệu trong đó. Nhưng mà bọn họ cảm giác những lời này rất có khí thế, có một loại cảm giác sắc bén bức nhân. Bởi vậy không ít đệ tử nội môn luôn treo câu này ở cửa miệng, còn có một ít đệ tử nội môn trước khi luyện kiếm thuật đều nói câu này. Dường như càng thêm khí thế, khi luyện kiếm dường như càng thêm chăm chú, càng thêm hữu hiệu vậy.
...
Trong lầu các số chín mươi mốt của Lăng Phong viện, Lý Vi đem đồ ăn thơm ngát tới lầu hai, để cho Sở Mộ ăn. Hai mắt Lý Vi mở lớn, tràn ngập sùng bái và ngưỡng mộ.
- Sư huynh, kiếm là hung khí, kiếm thuật là thuật giết chóc. Những lời này càng nghe càng cảm thấy như có chút khí khái, dường như còn ẩn chứa đạo lý to lớn nào nha.
Lý Vi lè lưỡi, nói, bộ dáng tung tăng như chim sẻ:
- Còn nữa, hiện tại ở bên ngoài đều nói tới sư huynh, nói sư huynh là đệ nhất nhân trong đám đệ tử kiếm thuật của ba viện. Chỉ có sư huynh Tiêu Thiên Phong của Lăng Phong viện chúng ta là có thể so sánh được với huynh a.
Sở Mộ nghe vậy chỉ cười cười, lơ đễnh. Cái gì mà kiếm thuật đệ nhất, đệ nhất nội môn cơ chứ? Những thứ này hắn cũng không thèm để ý tới, bất quá chỉ là hư danh mà thôi. Hư danh chỉ mang tới những phiền toái không đáng có.
Chỉ có kiếm đạo, kiếm thuật mới là chân thực.
Hắn cũng không biết, hiện tại ba viện nội môn đang kịch liệt tranh luận, về cách nói đệ nhất nhân kiếm thuật ba viện nội môn của Sở Mộ có là thật hay không. Có người cho rằng là thực, tuyệt đối là thực. Có người lại cho rằng không quá thực tế, bởi vì trong ba nội viện vốn đều có một đệ tử lợi hại nhất.
Lăng Phong viện vốn có Tiêu Thiên Phong lợi hại nhất, Kiếm Khí Cảnh bát đoạn, một tay kiếm thuật đánh khắp Lăng Phong viện không có địch thủ. Mà Minh Lôi viện và Bích Thủy Viện đều có một gã đệ tử lợi hại nhất. Tu vi bát đoạn đỉnh phong, kiếm thuật kinh người.
- Đúng vậy, đám người sư huynh Tiêu Thiên Phong quả thực vô cùng lợi hại, nhưng mà các ngươi cho rằng bọn họ có thể làm được chuyện dùng tu vi Kiếm Khí Cảnh thất đoạn sơ kỳ dưới tình huống không có bị thương, chém giết bát đoạn đỉnh phong, hơn nữa lại là một đối thủ có một môn kiếm thuật trung giai đã đại thành hay sao?
Vấn đề này vừa nói ra, tất cả mọi người trầm mặc, cho dù là đám người ủng hộ Tiêu Thiên Phong cũng không dám nói đám người Tiêu Thiên Phong có thể có chiến tích như vậy. Phải biết rằng tu vi kiếm khí Bát đoạn sơ kỳ là gấp đôi Thất đoạn sơ kỳ a. Bát đoạn đỉnh phong càng gấp hơn ba lần Thất đoạn sơ kỳ, lại tính cả độ tinh thuần của kiếm khí thì chênh lệch lại càng lớn.
Kiếm thuật như thế nào mới có thể bỏ qua chênh lệch tu vi gấp bội, dưới tình huống không bị thương mà chém giết cường địch? Duy chỉ có Sở Mộ mà thôi.
- Hừ, đừng quá đắc ý, đợi khi Hà sư huynh trở về, tự nhiên sẽ tới chỗ Sở Mộ đòi công đạo.
Đây là tiếng lòng của một ít đệ tử Minh Lôi viện.
...
- Ngươi chính là Sở Mộ sao? Quả nhiên không giống bình thường.
Tinh mang trong hai mắt Lăng Phong chưởng viện bắn ra, như bảo kiếm bức người, rơi vào trên người Sở Mộ. Khiến cho Sở Mộ có chút cảm giác đau đớn, giống như có vô số những thanh lợi kiếm sắc bén nho nhỏ đang cắt trên da thịt hắn, ngay cả Kiếm khí hộ thể cũng không thể làm gì.
Chưởng viện Lăng Phong viện là một người trung niên thân thể cao lớn, bộ dáng hơn bốn mươi tuổi, thân thể thon dài, tướng mạo khiến cho người ta có cảm giác khiêm tốn. Một thân áo dài màu xanh càng phiêu dật, phong lưu.
Sau khi Sở Mộ dùng xong bữa tối, đang ngồi nghỉ ngơi thì một vị chấp sự tới, nói rõ chưởng viện Lăng Phong viện triệu kiến. Sở Mộ lập tức tới đây, nhìn thấy chưởng viện Lăng Phong viện, cũng chính là người cầm quyền cao nhất Lăng Phong viện.
Vừa gặp mặt, Sở Mộ vốn đã hành kiếm lễ, nhưng mà chưởng viện Lăng Phong viện lại không nói một câu nào, luôn đánh giá Sở Mộ, cho tới bây giờ mới thốt ra được một câu.
- Kiếm là hung khí, kiếm thuật là thuật giết chóc.
Một tiếng than nhẹ vang lên, hai mắt chưởng viện Lăng Phong viện càng thêm sắc bén:
- Những lời này ngươi nghe được từ đâu
- Là Sư phụ ta truyền lại.
Sở Mộ nói.
- Sư phụ ngươi? Ngươi đã có sư phụ?
Trong thanh âm của chưởng viện Lăng Phong viện có một tia thất lạc, chỉ là rất nhanh nó đã biến mất:
- Tôn sư nhất định là một người có thành tựu cực cao trong kiếm thuật a, không biết tục danh của tôn sư là gì?
- Chưởng viện, sư phụ ta được gọi là đại sư kiếm thuật, không còn ở trên đời này. Về phần tục danh, lão nhân gia chưa từng nhắc tới.
Sở Mộ nói.
- Ài, thật là đáng tiếc, không thể quen biết một kỳ nhân như vậy. Kiếm thuật đại sư, không biết có tạo nghệ kinh hãi thế nhân như thế nào a.
Chưởng viện Lăng Phong viện thở dài, hắn cũng biết Sở Mộ trước mắt, tạo nghệ kiếm thuật có thể nói là kiếm thuật tông sư. Luận kiếm thuật hắn cũng không thể so sánh.
- Ta gọi ngươi tới đây cũng không có chuyện gì lớn, chỉ là thanh danh của ngươi bây giờ quá mức vang dội, lại là đệ tử Lăng Phong viện ta. Cho nên ta muốn đặc biệt gặp một chút.
Chưởng viện Lăng Phong viện cười giải thích:
- HIện tại trong ba viện đều có tin đồn, ngươi là đệ nhất nhân kiếm thuật ba nội viện. Mà Lâm trưởng lão cũng tận mắt nhìn thấy ngươi dùng kiếm thuật tinh xảo tuyệt luân, bù đắp tu vi chênh lệch, cuối cùng dùng tu vi Thất đoạn sơ kỳ chém giết Vương Phong bát đoạn đỉnh phong. Đối với chuyện này ta rất ngạc nhiên.
- 🏠 Home
- Huyền Huyễn
- Kiếm Hiệp
- Kiếm Đạo Độc Thần
- Chương 58: Lại là đệ nhất. Chưởng viện rung động (1)