Nói một cách tương đối, tuy chiến lực đạt tới Bán Thần Chí Tôn bình thường nhưng Xích Phong Kiếm Thần không dung đại đạo, hắn còn không bằng ba Bán Thần Chí Tôn. Hiện tại lại kém vô số lần, nó đủ khả năng tạo thành tổn thương cực kỳ nhỏ bé lên hoàng kim cự chỉ tạ.
Gϊếŧ gϊếŧ sát!
Hoàng kim cự chỉ và hắc ám cự chưởng lần lượt bị thương, sương mù vàng óng bay tung tóe, khói đen tràn ngập. Thần Tổ cùng Ma Tổ phẫn nộ không thôi, hết lần này tới lần khác bản thể bọn họ không thể hàng lâm.
Nếu lúc này không chém gϊếŧ Sở Mộ, tiếp theo sẽ khó có cơ hội như thế này, theo thời gian qua đi, Sở Mộ phát triển càng cao. Một khi trở thành Bán Thần Chí Tôn, đối với Thần Tộc và Ma tộc mà nói là tai họa ngập đầu.
Hoạn này chưa trừ, hậu họa vô cùng.
Thực lực ba Bán Thần Chí Tôn quá mạnh, nhất là vận dụng đại đạo chi lực càng đáng sợ, đánh hoàng kim cự chỉ cùng hắc ám cự chưởng bại lui liên tiếp.
Cuối cùng, hắc ám cục trưởng và hoàng kim cự chỉ không chống nổi ba người và Xích Phong Kiếm Thần tiến công cho nên tan biến, hóa thành đầy trời khói đen và sương mù màu vàng.
Tất cả mọi người thở ra một hơi.
Thần Ma nhị tổ mang lại uy hϊếp và áp lực quá lớn.
- Ma Tổ, kẻ này chưa trừ diệt, hậu hoạn vô cùng.
Thần Tổ câu thông Ma Tổ.
- Trừ têế nào?
Ma Tổ nổi giận không thôi.
- Ta và ngươi trả cái giá lớn liên thủ thi triển Thần Ma Tịch Diệt Chú.
Thần Tổ lặng im một lát rồi lên tiếng.
- Thần Ma Tịch Diệt Chú!
Ma Tổ trầm mặc.
Loại chú thuật này cần Bán Thần Chí Tôn thi triển, chỉ sợ cũng phải lấy tính mạng làm đại giá, Thần Ma hai tổ không phải Bán Thần Chí Tôn có thể so sánh nhưng muốn thi triển ra cũng phải trả cái giá không nhỏ.
Nếu như hai người liên thủ, cái giá lớn mỗi người thừa nhận một nửa, tổn thương lên bản thân không lớn như vậy.
Lần này ra tay phải chém gϊếŧ Sở Mộ, ban đầu đã bị hỗn độn vũ trụ chi lực cản trở, kéo dài một chút thời gian cho nên Nhân tộc Kiếm Minh ba tôn kịp thời đuổi tới cứu viện, bọn họ tức giận không nhỏ.
- Tốt!
Ma Tổ trầm ngâm một lúc liền đáp ứng.
Cho dù trả cái giá lớn một chút, nếu có thể trừ hậu hoạn cũng đáng giá.
- Như vậy tới đi!
Thần Tổ nói ra, hai tay hắn vung vẩy kết ấn, hai tay Ma Tổ cũng như vậy, quỷ dị là động tác của hai người trái ngược với nhau.
Sinh ra từ khi vũ trụ hỗn độn mới bắt đầu, dần dần thai nghén thành tính mạng đầu tiên, về sau lại phân chia thành Thần Tộc chi tổ và Ma tộc chi tổ cùng với Nguyên tộc chi tổ, đây là tính mạng đời thứ hai.
Thần Tổ, Ma Tổ và Nguyên Tổ là một thể, chỉ có điều căn cứ tính mạng đặc thù nên có phân chia.
Mà Thần Tổ đại biểu quang minh, Ma Tổ đại biểu hắc ám, Nguyên Tổ đại biểu cân đối giữa quang minh và hắc ám.
Hai tay vung lên, Thần Tổ cùng Ma Tổ không ngừng lẩm bẩm, bọn họ niệm ngôn ngữ cổ xưa nhất, đó là ngôn ngữ bổn nguyên phù hợp với vũ trụ, nghe không hiểu nhưng tỏa ra chấn động đáng sợ.
Kim sắc quang mang và hắc sắc quang mang đồng thời bay ra, xuyên qua hư không, xuyên thấu thời gian và không gian và xuất hiện trên người Sở Mộ.
Hai màu vàng và đen không ngừng quấn vào nhau, hóa thành một đạo chú ấn vô cùng phức tạp giống như hình tròn, hơn nữa xoay tròn nghịch hướng, cảnh giới không đủ nhìn vào sẽ bị mê hoặc tâm tâần.
Vào lúc chú ấn hai màu vàng đen xuất hiện, sắc mặt ba Chí Tôn Kiếm Minh biến hóa, lập tức bộc phát toàn lực công kích nhưng chú ấn giống như hư vô, nó không bị ảnh hưởng.
Sở Mộ trong Xích Phong Kiếm Thần cũng cảm nhận rõ ràng chấn động từ chú ấn xuất hiện, nó thập phần quỷ dị, không cách nào hình dung nhưng lại làm hắn kinh hoàng thất thố.
Trực giác nói với Sở Mộ vậy này vô ích với hắn, hơn nữa sẽ làm hắn tổn thương to lớn.
Bộc phát tốc độ nhanh nhất nhưng Sở Mộ kinh hãi phát hiện chú ấn vẫn ở trên đỉnh đầu Xích Phong Kiếm Thần, hơn nữa đang rơi xuống, cho dù Xích Phong Kiếm Thần bỏ chạy cũng không làm được gì.
- Giải thể!
Không chút do dự, Sở Mộ giải thể Xích Phong Kiếm Thần, chú ấn hai màu vàng đen vẫn nhắm vào hắn nhưng Xích Phong Kiếm Thần là nhất thể, rất có thể sẽ lan tới Tuyết Ngân Linh, lan đến gần Đông Huyết, lan đến gần các chiến sĩ Xích Phong quân.
Tất cả chỉ có thể do hắn thừa nhận.
Hơn năm trăm đạo hào quang màu đỏ bắn ra các hướng, cùng lúc đó chú ấn hai màu vàng đen chui vào đầu Sở Mộ.
Toàn thân Sở Mộ run rẩy không ngớt, hắn thống khổ không nói nên lời, khí tức toàn thân rung động rất mạnh giống như thủy triều ập tới không ngớt không dứt.
- Tại sao lại như vậy?
Sở Mộ kinh hãi không thôi.
Hắn có thể cảm giác được chú ấn hai màu vàng đen chui vào đỉnh đầu giống như mọc rễ, hóa thành hai mạch màu vàng và màu đen bao phủ khắp người hắn, bao trùm tứ chi bách hài, chư thiên kiếm đạo bổn nguyên bị quấn quanh, Chân Đạo Đại Ma Bàn cũng bị che đậy không thể động đậy.
Cho dù lực lượng chư thiên kiếm đạo bổn nguyên hay lực lượng Chân Đạo Đại Ma Bàn đều bị bỏ qua, sinh mệnh lực của Sở Mộ cũng bị tiêu hao không thể ngăn cản.
Thần Ma Tịch Diệt Chú!
Đây là Thần Tổ và Ma Tổ trả giá nhất định mới có thể thi triển chú ấn khủng bố, cho dù Bán Thần Chí Tôn cũng không thể chống lại.
- Trúng Thần Ma Tịch Diệt Chú, tính mạng của ngươi sẽ trôi qua dần dần, cho tới khi không còn lại gì cả.
Ma Tổ cười thập phần thoải mái nhưng vô cùng suy yếu.
Ba Bán Thần Chí Tôn của Kiếm Minh kinh hãi, bọn họ vội vàng vây quanh Sở Mộ, vận dụng lực lượng bản thân trợ giúp nhưng không thể làm gì.
Dần dần Sở Mộ cảm giác chư thiên kiếm đạo bổn nguyên trong người mình đã bị mất hơn phân nửa, Chân Đạo Đại Ma Bàn cũng mất đi hơn phân nửa, mái tóc đen biến bạc, làn da dần dần mất đi ánh sáng.
- Chủ nhân, ta...
Chư Thiên kiếm linh Tiểu Thiên phát ra âm thanh cúi cùng, nó chưa nói hết lời đã trực tiếp tan thành mây khói, chư thiên kiếm khí vỡ vụn thành từng mảnh.
- Quân chủ, ta tới giúp ngươi.
Một chiến sĩ Xích Phong quân thiêu đốt chính mình và hóa thành một đạo hào quang màu đỏ bay về phía Sở Mộ, trực tiếp tiến vào thân thể Sở Mộ, giúp hắn ngăn cản già yếu.
- Thiêu đốt thân ta!
Lại có một chiến sĩ Xích Phong quân thiêu đốt sinh mệnh lực của mình, chỉ còn lại một phần tinh thuần nhất chui vào cơ thể Sở Mộ.
- Còn có ta.
- Ta.
- Ta cũng tới.
Một chiến sĩ lại một chiến sĩ Xích Phong quân không do dự thiêu đốt thân mình và hóa thành sinh mệnh lực tinh thuần nhất chui vào người Sở Mộ, giúp hắn ngăn cản Thần Ma Tịch Diệt Chú.
- Các ngươi...
Sở Mộ không kịp ngăn cản, cũng không thể ngăn cản, trái tim hắn như bị trọng kích, nước mắt chảy xuống.
- Sở quân chủ, đi theo ngươi chiến đấu trăm năm qua là vinh hạnh của ta, nếu có kiếp sau... Ta sẽ là lợi kiếm của ngươi, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi.
Trên gương mặt lãnh khốc của Đông Huyết không có bi thương không có phẫn nộ, rất bình tĩnh, hắn thiêu đốt thân thể.
Ba Chí Tôn Kiếm Minh không nói gì, nội tâm rung động không nói nên lời, tâm thần chua xót, thân thể run rẩy nhè nhẹ.
Tại sao lại như thế?
Nếu như có thể, bọn họ cũng tình nguyện thiêu đốt thân mình, dùng tánh mạng của mình đi kéo dài Sở Mộ, nhưng không được, bọn họ là Kiếm Minh tam tôn, là trụ cột, một khi ngã xuống là ngày Nhân tộc diệt vong không xa.
Ma Tổ cùng Thần Tổ mang theo tiếng cười suy yếu đi xa.
- Bản tôn... Đi!
Vạn Tông Đạo Tôn thở dài, vô lực xoay chuyển trời đất, không đành lòng nhìn tiếp.
- Ta đi.
Thiên Vũ Chiến Tôn nói rất nặng nề, thất lạc không nói nên lời, tay không xé rách hư không, biến mất không thấy gì nữa.
- Thật xin lỗi.
Thái Cổ Kiếm Tôn nói với Sở Mộ.
- Không, ngài làm quá nhiều.
Cho dù Sở Mộ toàn lực chống cự nhưng vô lực xoay chuyển trời đất, có lẽ hôm nay là ngày mình chết, ngược lại hắn sẽ thong dong đối mặt, hắn cười với Thái Cổ Kiếm Tôn, tiếc nuối còn chưa đánh lui Thần Tộc cùng Ma tộc.
Có lẽ chỉ có thể lưu lại cho hậu nhân.
Từng chiến sĩ Xích Phong quân biến thành sinh mệnh lực và tiêu hao hết, trong lúc bất tri bất giác hai màu vàng đen yếu bớt một chút.
Mái tóc của Sở Mộ vẫn xám trắng.
- Linh Nhi, nếu có kiếp sau ta sẽ tìm ngươi...
Đôi mắt Sở Mộ ôn nhu nhìn sang Tuyết Ngân Linh.
- Không!
Tuyết Ngân Linh sớm nước mắt lưng tròng.
- Đời này kiếp này, ta theo ngươi.
Quanh người Tuyết Ngân Linh biến thành hào quang tuyết trắng, từ yếu ớt tới mạnh mẽ tràn ngập chư thiên, nàng giống như đóa tuyết liên nở rộ.
- Ta nguyện hóa linh... Ngủ say với ngươi... Bầu bạn cả đời...
Ngân quang bay về phía Sở Mộ, mang theo thân ảnh của hắn chui vào trong hư không, biến mất trước mặt Thái Cổ Kiếm Tôn.
Nhìn hai người biến mất, Thái Cổ Kiếm Tôn thở dài, bóng lưng còng xuống và biến mất trong hư vô.