Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 3656: Bí mật trong núi

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sở Mộ vội ngự không lơ lửng, vận chuyển Cầu Chân công, Đại Chân Luân chuyển động ầm ầm, lực lượng bao trùm toàn thân chặn lại nhiệt độ cao đáng sợ.

Ánh mắt Sở Mộ ngạc nhiên, thắc mắc nhìn:

- Nơi này là...?

Sở Mộ đang ở trong một nơi đỏ rực, bên dưới đỏ thẫm như hồ nước, hắn đoán là dung nham tụ lại. Trông rất tinh khiết, có một lớp lửa vô hình bao trùm tầng ngoài cùng, cháy hừng hực.

Sở Mộ nhìn quanh, đây là vách núi phong kín, không gian trong núi, thoạt trông có người đào ra cái hang khoảng mấy ngàn thước, cao mấy chục thước.

Bên dưới là chất lỏng đỏ rực như một hồ nước loại nhỏ, chính giữa hồ nước nhô lên một tảng đá. Tảng đá nhô lên khoảng năm, sáu thước, phần đỉnh phẳng có một người đang ngồi xếp bằng. Một lão nhân mặc trường bào lửa đỏ, mái tóc và râu một màu đỏ rực.

Từng đợt nhiệt độ cao lan tràn từ chất lỏng đỏ bên dưới, lan tỏa từ người lão nhân đỏ ngồi xếp bằng. Sở Mộ đến không khiến lão nhân có phản ứng gì.

Hai tay Sở Mộ cầm kiếm, vận chuyển Cầu Chân công ở mức độ lớn nhất, Đại Chân Luân ảo mơ hồ hiện ra sau lưng hắn, đây là biểu hiện hắn tăng lực lượng lên đến cực độ.

Vẻ mặt Sở Mộ cảnh giác nhìn chằm chằm lão nhân đỏ rực, nhưng hắn không bị bất cứ công kích gì. Sở Mộ nhìn một hồi phát hiện dường như lão nhân màu đỏ đã chết.

Đúng thế, Sở Mộ không cảm giác được sự sống gì.

Sở Mộ chủ động kêu gọi:

- Tiền bối.

Không ai đáp lại, Sở Mộ kêu mấy tiếng vẫn như vậy.

- Tiền bối, vãn bối mạo phạm

Sở Mộ chờ ba giây sau đó đến gần lão nhân đỏ.

Sở Mộ quay quanh lão nhân một vòng, cuối cùng chắc chắn lão đã chết.

Nghĩa là đây là xác chết, nhưng trông giống y như còn sống.

Sở Mộ thầm nghĩ:

- Một cường giả Chúa Tể cảnh đã chết.

Sở Mộ thầm mừng rỡ hắn không ngờ một ý tưởng siêu tưởng đào xuyên Xích Viêm sơn, phá hoại căn cơ của Xích Viêm cung lại phát hiện một nơi ngay tận cùng trung tâm ngọn núi, tìm thấy một cái xác cường giả Chúa Tể cảnh.

Hiển nhiên đây là cường giả Chúa Tể cảnh tu luyện hỏa chi bản nguyên, chất lỏng đỏ rực bên dưới rất có thể bị cường giả Chúa Tể cảnh đã chết quanh năm suốt tháng ảnh hưởng mà hình thành.

Cường giả Chúa Tể cảnh đã chết rồi nên Sở Mộ không cảm giác nguy hiểm gì nữa, hắn quan sát cẩn thận xác chết của cường giả Chúa Tể cảnh, hoàn cảnh bốn phía. Cuối cùng Sở Mộ được kết luận là cường giả Chúa Tể cảnh chết lâu hơn mười vạn năm, cụ thể bao nhiêu vạn năm thì Sở Mộ không rõ ràng.

Sở Mộ thầm đoán:

- Người này có gì liên quan với Xích Viêm cung?

Đây là Xích Viêm sơn, người này tu luyện hỏa chi bản nguyên, thời gian chết lâu hơn mười vạn năm, Xích Viêm cung tồn tại cũng hơn mười vạn năm khiến Sở Mộ có suy đoán này.

Sở Mộ thầm nghĩ:

- Nơi này tuyệt đối là thánh địa tu luyện siêu tốt đối với tu luyện giả hỏa chi đại đạo.

Giây sau Sở Mộ nhìn chằm chằm không gian giới chỉ trên ngón tay lão nhân.

Sở Mộ rút kiếm, dùng cách xảo diệu khều không gian giới chỉ rơi vào tay hắn.

Lão nhân đã chết thì không gian giới chỉ cũng thành vật vô chủ, Sở Mộ dễ dàng nhỏ máu nhận chủ.

Thanh âm già nua vang dội làm Sở Mộ giật bắn người:

- Người hữu duyên, ta chính là Xích Hỏa Lão Tổ của Xích Viêm cung. Nếu ngươi là đệ tử Xích Viêm cung thì hãy đưa mọi thứ của ta về Xích Viêm cung, nếu ngươi không phải đệ tử Xích Viêm cung cũng phải đưa mọi thứ của ta trở về Xích Viêm cung. Xích Viêm cung sẽ báo đáp đầy đủ cho ngươi.

May mắn đây là chỉ là một ý thức cường giả Chúa Tể cảnh đã chết để lại, nếu là phân thần thì sẽ gây rắc rối lớn cho Sở Mộ.

Ý thức này khiến Sở Mộ biết lão nhân tên Xích Hỏa Lão Tổ, là lão tổ của Xích Viêm cung.

Khóe môi Sở Mộ cong lên:

- Xích Viêm cung chết mất lão tổ, tốt lắm.

Xích Hỏa Lão Tổ để lại ý thức kêu Sở Mộ mang mọi thứ của lão quay về Xích Viêm cung đúng là đùa.

Sở Mộ kiểm tra trong không gian giới chỉ của Xích Hỏa Lão Tổ có nhiều thứ tốt, dù gì là cường giả Chúa Tể cảnh tất nhiên có của cải dày.

Mấy chục khối hỏa chi bản nguyên thạch, đá căn nguyên khác cộng lại cũng được hơn mười khối. Có nhiều đan dược, vũ khí, linh dược, khoáng thạch kim loại vân vân, có một số bí pháp võ học.

Sở Mộ thầm nghĩ:

- Không biết hỏa chi bản nguyên của Xích Hỏa Lão Tổ còn không?

Sở Mộ lập tức rút kiếm.

Chư Thiên Kim Kiếm cực kỳ sắc bén đâm vào trán Xích Hỏa Lão Tổ, hắn lắc cổ tay, thân kiếm cắt ngang xẻ sọ não Xích Hỏa Lão Tổ ra. Ánh sáng đỏ rực bay ra, tỏa dao động lực lượng lửa vô cùng tinh thuần.

Đây là hỏa chi bản nguyên.

Hỏa chi bản nguyên như có linh tính bay ra khỏi đầu Xích Hỏa Lão Tổ liền chui xuống dưới, chất lỏng đỏ rực bên dưới hấp dẫn nó rất nhiều.

Sở Mộ sẽ không để nó bỏ chạy, tay trái hư không chộp, lực lượng dâng lên hút hỏa chi bản nguyên vào tay.

Bàn tay Sở Mộ như bị lửa đốt.

Đây là một khối hỏa chi bản nguyên hoàn chỉnh, tiếc rằng thời gian trôi qua mười vạn năm dài, hỏa chi bản nguyên hoàn chỉnh này ẩn chứa lực lượng không nhiều như thời kỳ đỉnh cao, phỏng chừng chỉ còn lại một nửa.

Sở Mộ thầm nghĩ:

- Dù chỉ được một nửa đã đủ cho ta tăng nhiều tu vi.

Trước kia Sở Mộ được lực lượng căn nguyên thật ra chỉ là một phần nhỏ nhoi, không được một phần trăm trọn vẹn, không thể so sánh với hiện tại.

Sở Mộ thầm nghĩ:

- Nếu vậy thì ta ở lại đây luyện hóa hỏa chi bản nguyên này, tăng tu vi lên cao một bậc.

Tăng cao tu vi nghĩa là càng mạnh hơn, thực lực cường đại hơn thì có thể đối phó kẻ địch càng mạnh.

Sở Mộ lập tức đẩy người Xích Hỏa Lão Tổ ra, hắn ngồi trên đá to, tay nắm chi bản nguyên vận chuyển Cầu Chân công bắt đầu hấp thu lực lượng của hỏa chi bản nguyên vào thế giới tinh thần để rèn luyện Chư Thiên căn nguyên kiếm đạo.

Lực lượng hỏa chi bản nguyên ùa vào, Sở Mộ rèn luyện Chư Thiên căn nguyên kiếm đạo tăng cao dần, cùng lúc đó phần liên quan hỏa chi huyền diệu trong Chư Thiên căn nguyên kiếm đạo được tăng tiến, điều này nằm ngoài dự đoán của Sở Mộ.

Lực lượng hỏa chi bản nguyên bị vận chuyển đến các góc thân thể Sở Mộ, cũng rèn luyện Chư Thiên kiếm khí.

Có thể nói một hỏa chi bản nguyên mang đến ba ích lợi cho Sở Mộ.

Thời gian chậm rãi trôi, tu vi của Sở Mộ tiến bộ với tốc độ kinh người, nhanh hơn lúc tu luyện bình thường không biết bao nhiêu lần.
« Chương TrướcChương Tiếp »