Úy Lam thánh chủ âm trầm nói:
- Bách Cao Nhiên, quay đầu nhìn xem người đằng sau ngươi là ai.
Bách Cao Nhiên rùng mình, gã quay đầu lại xem, bỗng chốc run rẩy như bị sét đánh, thành pho tượng đứng như trời trồng.
Bách Cao Nhiên trợn to mắt ốc bươu, tròng mắt suýt rớt xuống đất, con ngươi co rút lại còn cỡ lỗ kim.
Bách Cao Nhiên nghĩ mình bị ảo giác.
Rất nhanh Bách Cao Nhiên phản ứng lại, giả bộ kinh ngạc nói:
- Ngươi là... Sở Mộ? Hai mươi mấy năm không gặp tu vi của ngươi tăng cao nhiều quá.
Bách Cao Nhiên và Sở Mộ tu vi ngang nhau nhưng đẳng cấp thì không bằng nên gã không thể nhìn thấu tu vi của hắn, chỉ cảm thấy cao thâm khó dò, gã không liên tưởng đến Đại Đế cảnh.
Dù sao hai mươi mấy năm trước lúc Sở Mộ đi mới chỉ là Vạn Cổ cảnh, bây giờ qua hai mươi mấy năm dù là siêu thiên tài thì đến cấp Thánh Tôn đã là giỏi. Gã không nhìn thấu được có thể là do công pháp đối phương tu luyện hoặc lý do nào đó.
Sở Mộ nói thẳng:
- Năm xưa ta không chết có phải ngươi rất bất ngờ?
Bách Cao Nhiên hoang mang hỏi:
- Tiểu hữu nói cái gì?
Giây sau Bách Cao Nhiên tức giận nói:
- Không lẽ sau khi tiểu hữu rời khỏi Úy Lam Giới Vực thì người bên Xích Hồng Giới Vực còn tiếp tục truy sát?
Công nhận tài diễn kịch của Bách Cao Nhiên khá giỏi, bộ dạng tức giận thay cho Sở Mộ.
Ánh mắt Sở Mộ không thay đổi, bình tĩnh nhìn Bách Cao Nhiên chằm chằm. Bách Cao Nhiên thì ngang nhiên đối diện Sở Mộ như thể cây ngay không sợ chết đứng.
Úy Lam thánh chủ mở miệng nói:
- Bách Cao Nhiên, người Xích Viêm Địa Giới đã cho ngươi ích lợi gì mà ngươi không tiếc phản bội thánh cung?
Dù Bách Cao Nhiên biểu hiện rất tự nhiên nhưng phản ứng thoáng giây khi gã thấy Sở Mộ đã bị Úy Lam thánh chủ bắt giữ được. Úy Lam thánh chủ càng khẳng định thật giả.
- Thánh chủ nói gì kỳ vậy?
Bách Cao Nhiên giả bộ không biết có chuyện gì, tức giận nói:
- Thánh chủ, ta trung thành tận tâm với thánh cung có trời trăng làm chứng!
Úy Lam thánh chủ, Sở Mộ làm vẻ mặt xem kịch vui nhìn Bách Cao Nhiên biểu diễn.
Hai người đã khẳng định chuyện năm xưa là Bách Cao Nhiên làm.
- Năm xưa ta suýt chết trong vụ nổ phi hạm, ta thề có ngày ta sẽ trở về đòi một lời giải thích, một lẽ công bằng.
Sở Mộ nhìn Bách Cao Nhiên, chậm rãi nói:
- Hiện tại ta đã trở về, bộ dạng của ngươi khiến ta thấy khó chịu.
Sở Mộ nói:
- Thật ra thì ngươi có thừa nhận hay phủ nhận đều không quan trọng.
Sở Mộ nhìn hướng Úy Lam thánh chủ:
- Thánh chủ, hôm nay ta sẽ gϊếŧ tên này.
Sở Mộ dứt lời kiếm quang chợt lóe.
Khi Bách Cao Nhiên nghe Sở Mộ nói liền phản ứng ngay, gã đánh ra một chưởng, chưởng phong mạnh mẽ ập hướng Sở Mộ. Bách Cao Nhiên nhanh chóng thụt lùi hóa thành luồng sáng chớp mắt xông ra ngoài đại điện.
Bách Cao Nhiên biết mình đã bị lộ, dù gã không thừa nhận cũng không tránh khỏi vì đối phương chẳng cần biết gã thừa nhận hay phủ nhận, chỉ nhằm vào gã.
Nếu chỉ có một mình Sở Mộ thì Bách Cao Nhiên nhất định sẽ gϊếŧ hắn, nhưng Úy Lam thánh chủ có mặt tại đây. Úy Lam thánh chủ là cường giả đỉnh Đại Đế tam bộ, mạnh hơn Bách Cao Nhiên Đại Đế nhất bộ cao giai gấp vô số lần, hai bên cách biệt không thể so sánh. Ở trước mặt Úy Lam thánh chủ nếu Bách Cao Nhiên muốn gϊếŧ Sở Mộ e rằng gã không chạy được.
Nên Bách Cao Nhiên công kích Sở Mộ còn mình thì nhanh chóng chạy trốn, nếu gϊếŧ được hắn thì tốt.
Tiếc rằng Bách Cao Nhiên đánh giá thấp thực lực của Sở Mộ.
Kiếm quang phá không gϊếŧ tới, chớp mắt cắt chưởng phong ra như cắt tờ giấy mỏng, kiếm quang sắc bén mang theo khí lạnh kinh người, tốc độ khủng khϊếp gϊếŧ hướng Bách Cao Nhiên.
Bách Cao Nhiên là cường giả Đại Đế nhất bộ cao giai, thực lực không yếu nhưng chỉ có trình độ bình thường. Sở Mộ cũng là Đại Đế nhất bộ cao giai, thực lực thật sự ít nhất đến đẳng cấp Đại Đế nhị bộ cao giai, hai người cách biệt to lớn.
Úy Lam thánh chủ đang định ra tay thì Sở Mộ đã chém kiếm quang nhanh hơn Bách Cao Nhiên lao ra đại điện.
Khoảnh khắc Bách Cao Nhiên định vọt ra đại điện thì cảm giác người đau nhức, cơn đau xé rách thân thể gã.
Một kiếm, chỉ một kiếm, Sở Mộ chỉ chém một nhát kiếm đã cắt đôi Bách Cao Nhiên ra, linh hồn tan nát.
Úy Lam thánh chủ rút tay về, biểu tình ngạc nhiên.
Úy Lam thánh chủ biết tu vi của Sở Mộ là Đại Đế nhất bộ cao giai, biết Bách Cao Nhiên là Đại Đế nhất bộ cao giai. Úy Lam thánh chủ khẳng định Bách Cao Nhiên không đánh lại Sở Mộ, nhưng bị gϊếŧ trong một kiếm thì hơi bị nhanh.
Ánh mắt Úy Lam thánh chủ càng phức tạp hơn:
- Không ngờ thực lực của ngươi mạnh như vậy.
Tu vi tăng nhanh đành thôi, thực lực có thể diệt gọn cùng giai. Nên biết trong Đại Đế cảnh vượt đẳng cấp chiến đấu khó hơn dưới Đại Đế cảnh vượt cấp chiến đấu gấp mười lần, trăm lần.
Sở Mộ không nói nhiều, chuyện này không có gì đáng để khoe khoang.
Sở Mộ nói:
- Gϊếŧ hắn rồi mục đích ta trở về đã hoàn thành một phần.
Úy Lam thánh chủ giật mình kêu lên:
- Không lẽ tiểu hữu định đi tìm người của Xích Viêm Địa Giới báo thù?
Sở Mộ gật đầu nói:
- Đúng vậy!
- Tiểu hữu, ta có lời khuyên này không biết tiểu hữu có nghe không.
Biểu tình Úy Lam thánh chủ trầm trọng nói:
- Xích Viêm Địa Giới thuộc về Xích Hồng Giới Vực, Xích Hồng Giới Vực là giới vực trung đẳng, trong đó có nhiều cường giả Đại Đế cảnh, còn có cường giả Chúa Tể cảnh. Thực lực của tiểu hữu bây giờ cao nhưng cá nhân ta cảm thấy vẫn chưa đủ để đối kháng cường giả Xích Viêm Địa Giới.
Úy Lam thánh chủ tổng kết:
- Nên ta đề nghị tiểu hữu ráng nhịn thêm một thời gian ngắn, có lẽ chỉ cần mấy chục năm chờ khi tu vi của tiểu hữu tiến thêm một bước đến Đại Đế tam bộ hẵng đi Xích Viêm Địa Giới đòi lại công bằng.
Sở Mộ nói:
- Thánh chủ yên tâm, ta biết thực lực hiện tại của mình không đủ để đối kháng cường giả nguyên Xích Viêm Địa Giới, ta sẽ không trực tiếp chống lại.
Suy nghĩ của Sở Mộ rất đơn giản, hắn không đối kháng trực tiếp nhưng có thể đi Xích Hồng Giới Vực Xích Viêm Địa Giới xem tình huống cụ thể rồi tìm cơ hội xuống tay. Sở Mộ sẽ không ngốc nghếch trực tiếp gϊếŧ tới cửa, đó là tự chuốc rắc rối cho mình.
- Tiểu hữu có kế hoạch thì tốt rồi.
Úy Lam thánh chủ nói:
- Nhưng tuyệt đối phải cẩn thận.
Sở Mộ gật đầu nói:
- Thánh chủ hỏi thăm Úy Lam lão tổ giúp ta.
Sở Mộ xin phép đi, hắn rời khỏi Úy Lam thánh cung, cưỡi Số Hiệu Vô Song bay ra ngoài Úy Lam Giới Vực.
Sở Mộ đến Úy Lam thánh cung đã làm xong việc, không cần ở lại đây.