Nghiêm Khoan đột nhiên nhớ tới bàn giao, nhắn nhủ nói:
- Thanh Thủy Kiếm phái thực lực chỉnh thể không sai biệt lắm so với Thanh Phong kiếm phái chúng ta, mà Thanh Lan kiếm phái thực lực chỉnh thể đứng đầu ba phái. Hơn nữa, bọn hắn tự nhận là chính thống, đối với Thanh Phong kiếm phái chúng ta và Thanh Thủy kiếm phái rất có địch ý. Nếu như ngươi gặp được đệ tử Thanh Lan kiếm phái, nhớ kỹ, xa xa tránh đi. Mặt khác, cũng thường xuyên sẽ có một ít tán kiếm giả tiến vào Bách Thú Cốc mưu cầu sinh kế, bọn hắn sợ hãi tên tuổi kiếm phái chúng ta nhưng trong đó cũng có một ít thế hệ hung tàn xảo trá, sư đệ cần phải cẩn thận.
- Đa tạ sư huynh cáo tri, Sở Mộ vô cùng cảm kích.
- Ha ha, ta đối với ngươi ôm kỳ vọng có rất lớn, chờ ngươi báo đáp ta đây này.
Nghiêm Khoan cười to nói.
.....
Độ cao núi Thanh Lan so với mặt biển là khoảng 2000m, diện tích càng là khổng lồ, Thanh Phong kiếm phái ở vào lưng chừng một góc núi.
Một đạo thân ảnh màu xám bước đi như bay, linh hoạt tiêu sái, xuyên thẳng qua cỏ cây loạn thạch, không chút trở ngại vì địa hình hiểm ác.
Sau khi cáo biệt Nghiêm Khoan, Sở Mộ lập tức xuống núi, hướng phương hướng Bách Thú Cốc mà đi.
Ngay tại phía bắc núi Thanh Lan có một cái sơn cốc. Trong sơn cốc có rừng cây, dòng sông, vách đá, ….
Tu vi Sở Mộ đạt tới Kiếm Khí Cảnh ngũ đoạn, Toái Loạn Bộ và Tuỳ Phong Bãi Liễu thân pháp càng là đại thành lại để cho hắn tung trong cỏ cây loạn thạch không có độ khó gì. Hắn còn còn hai quyển đồ giám (sách hướng dẫn bằng tranh) Tiêu Thiên Phong cùng Nghiêm Khoan cho xem. Dựa vào trí nhớ siêu nhân, hắn nhớ kỹ nội dung bên trong.
Không lâu sau, Sở Mộ đi vào Bách Thú cốc.
Lối vào lá cây dây leo màu xanh quấn quanh bốn phía, niên đại đã lâu, mà ở lối vào bên cạnh một tấm bia đá cao hơn một mét dựng đứng. Tấm bia đá pha tạp thô ráp hơn nữa cong vẹo, bị dây leo quấn quanh, mơ hồ che mất hai chữ Bách Thú.
Thu hồi đồ giám (sách hướng dẫn bằng tranh), Sở Mộ liền đi nhanh vào cửa vào Bách Thú Cốc.
Cửa vào Bách Thú Cốc mặt đất bằng phẳng dễ đi, hiển nhiên do đi nhiều thành đường. Trên mặt đất còn có dấu chân, vẫn còn tương đối mới, nói rõ trước đó không lâu có người đã đi vào trong Bách Thú Cốc. Bất quá dựa theo lời Nghiêm Khoan, cửa vào Bách Thú Cốc, tổng cộng có ba cái. Đây là một cái gần Thanh Phong Kiếm Phái.
Nghe nói trong Bách Thú Cốc, tùy thời tùy ý đều có thể gặp được hung thú, bởi vậy vừa tiến vào Bách Thú Cốc liền đề cao cảnh giác, hết sức chăm chú, nhãn quan tứ phía tai nghe bát phương.
Ngẫu nhiên, có tiếng hô từ đằng xa truyền đến.
- Hi vọng ở chỗ này, ta có thể lần nữa tăng lên tu vi.
Sở Mộ lầm bầm lầu bầu nói một câu, bước nhanh đi về phía trước.
Trong Bách Thú Cốc, có từng rừng cây nối tiếp từng rừng cây hoặc cao hoặc thấp hoặc thô hoặc mảnh.
- Bách thú đồ giám (sách hướng dẫn bằng tranh) có nói đây là hung nha lang, thuộc về hung thú cấp thấp, nhưng thực lực lại tương đương với kiếm giả Kiếm Khí Cảnh lục đoạn.
Sở Mộ rút kiếm, cùng một con sói cách xa nhau năm mét cao thấp tương đối:
- Lực lượng khí lực Hung thú, đều mạnh hơn nhân loại, nanh vuốt chúng càng là sắc bén cứng rắn, đơn giản có thể xé nát huyết nhục. Điểm này hung thú nếu so với nhân loại kiếm giả cường hoành hơn. Nhưng kiếm giả đã có lợi kiếm làm vũ khí, có kiếm thuật với thủ đoạn có thể chém gϊếŧ hung thú.
Tứ chi Hung nha lang chạm đất, thân hình phủ phục, móng vuốt sắc bén cơ hồ cắm sâu vào trong nham thạch, hai mắt lập loè hào quang hung tàn, chăm chú nhìn Sở Mộ. Bốn cái răng nanh sắc nhọn lồi ra ngoài làm cho người ta có cảm giác rét lạnh.
Hung nha lang Trầm thấp rống lên một tiếng cuồn cuộn như tiếng sấm. Chỉ thấy thân thể hung nha lang có chút co rụt lại, như là áp súc đến cực hạn. Vèo một tiếng, một đạo bóng dáng màu xám bay nhào mà đến, mang theo ưu thế lao xuống, móng vuốt giơ lên lóe ra hàn mang lợi hại khiến cho kẻ địch hít thở không thông, rét lạnh làm lòng người vì sợ mà rung động.
Đồng tử Sở Mộ lập tức co rút lại, một bước nghiêng nghiêng đi phía trước bước ra, thân thể bỗng nhiên trở nên phiêu hốt giống như là cành liễu trong gió lắc lư bất định. Hung nha lang gầm nhẹ một tiếng, hai móng luân chuyển hư không liên tục trảo ra, vết trảo rét lạnh lợi hại đan vào thành một tấm lưới, bao phủ thân hình Sở Mộ.
- Tốc độ của ngươi nhanh hơn ta nhưng ta lại có thể nhìn ra được quỹ tích công kích của ngươi. Ngươi! Không cách nào đánh trúng ta được.
Sở Mộ thầm nói ra, bước chân mất trật tự, nhanh chóng chuyển dời tạo ra khoảng cách xuyên thẳng qua lưới móng vuốt đan xen vào nhau của hung nha lang. Thậm chí ngay cả góc áo đều không bị tổn thương chút nào.
Hắn không có xuất kiếm, chỉ là không ngừng né tránh, né tránh móng vuốt sắc bén hung nha lang công kích tới. Bởi vì hắn đang tôi luyện thân pháp và bộ pháp.
Cho dù bên trong kiếm phái, ngắn ngủn mấy ngày thời gian Sở Mộ liền luyện Toái Loạn Bộ và Tuỳ Phong Bãi Liễu đến đại thành. Sau này cũng bắt đầu đồng thời thi triển thân pháp Tuỳ Phong Bãi Liễu và Toái Loạn Bộ đi ra, giúp nhau mài. Nhưng, đây chẳng qua là đang luyện tập.
Với tư cách có được danh xưng là đại sư kiếm thuật trẻ tuổi nhất, Sở Mộ biết rõ thành quả luyện tập chung quy chỉ là luyện tập. Chỉ có vận dụng đến trong thực chiến, mượn nhờ cuộc chiến sinh tử tiến hành tôi luyện mới có thể chính thức đại thành, bằng không thì hết thảy cũng chỉ là dừng lại giai đoạn đang luyện tập.
Cho nên hiện tại, hắn chính là mượn nhờ đầu hung nha lang này để tôi luyện bộ pháp cùng thân pháp, vận dụng trong thực chiến, hơn nữa tiến hành mài hợp.
Ngay từ đầu, thần kinh Sở Mộ căng cứng, vô cùng cảnh giác, sợ bị móng vuốt hung nha lang bắt trúng, nhất định là chịu lấy tổn thương. Bởi vậy Toái Loạn Bộ và thân pháp Tuỳ Phong Bãi Liễu có chút đông cứng. Trong lúc phối hợp với nhau có nhiều lần thiếu chút nữa phạm sai lầm.
Sau đó không ngừng né tránh, thần kinh căng cứng dần dần buông lỏng, bộ pháp và thân pháp càng ngày càng nhuần nhuyễn. Trong trong nội tâm Sở Mộ có một loại cảm giác hành vân lưu thủy thoải mái.
- NGAO...OOO.
Móng vuốt sắc bén liên tục công kích lại bị nhân loại trước mắt tránh đi, cũng không có đánh trúng dù chỉ một lần khiến cho hung nha lang nổi giận. Hai mắt hung tàn hiện lên, đột nhiên há mồm cắn, răng nanh sắc nhọn lồi ra càng thêm đáng sợ, một cổ tanh hôi đập vào mặt Sở Mộ.
Sở Mộ hơi kinh hãi, nhưng động tác không hề dừng lại, bước chân phá toái mà mất trật tự, thân thể lại lắc lư quỷ dị như cành liễu, tiến thối tự nhiên theo gió, tránh đi hung nha lang.
- Đến bây giờ, nhờ đầu hung nha lang này mà ta đã tôi luyện thân pháp bộ pháp đã đến cực hạn. Cũng nên tôi luyện kiếm thuật.
Đưa tay xuất kiếm, một vòng sáng bóng rét lạnh sáng như tuyết, giống như Thiên Ngoại mà đến đâm về hung nha lang. Hung nha lang cả kinh giơ trảo lên hung hăng vồ tới. Chỉ thấy kiếm quang nhoáng một cái khai mở lại để cho một trảo hung nha lang thất bại.