Chương 10: Tùng Hạc Đoán Thể Thuật (1)

Bóng đêm như mực, côn trùng kêu vang.

Sau khi quay về chỗ ở của mình, Tô Dịch đứng trong đình viện, nín thở tập trung tinh thần, thẳng đến lúc thể xác và tinh thần trong suốt kỳ ảo, lúc này mới tạo tư thế, bắt đầu diễn luyện quyền pháp.

Với hắn mà nói, chuyện vừa rồi xảy ra ở đại điện tông tộc, hoàn toàn không đáng giá để tâm.

Trước mặt quan trọng nhất là tu luyện!

Con đường tu luyện, tổng cộng chia làm bốn giai đoạn lớn: Võ đạo, nguyên đạo, linh đạo, huyền đạo.

Ở kiếp trước, thân là “Huyền Quân Kiếm Chủ” Tô Dịch sống mười vạn tám ngàn năm, tu vi tới một cái cảnh giới cuối cùng của “Huyền Đạo”——

Huyền Hợp cảnh!

Huyền Hợp cảnh lại được gọi ‘Hoàng Cực cảnh’, chính là chí tôn trong hoàng giả, thọ tới trăm vạn tuổi. Ở Đại Hoang Cửu Châu cũng là nhân vật trên đỉnh thiên hạ vạn tộc.

Năm đó, bằng vào uy thế Huyền Hợp cảnh, Tô Dịch có rất nhiều danh hiệu.

Như là “Đại Hoang lãnh tụ” “chúng hoàng chi tôn” “vạn đạo chi sư” “Huyền Quân Kiếm Chủ” vân vân, đều là mỹ dự chí cao trong thiên hạ.

Toàn bộ Đại Hoang Cửu Châu, kẻ có thể so sánh với Tô Dịch, không vượt qua con số một bàn tay!

Nhưng đối với Tô Dịch bây giờ mà nói, Huyền Hợp cảnh quá xa xôi.

Việc cấp bách, là một lần nữa bắt đầu tu luyện, ở trên võ đạo đánh xuống một cái căn cơ hùng hậu vô cùng.

Võ đạo là giai đoạn đầu tiên của tu hành, là khởi đầu đại đạo.

Chia ra làm Bàn Huyết cảnh, Tụ Khí cảnh, Dưỡng Lô cảnh, Vô Lậu cảnh.

Đây là “võ đạo tứ cảnh” .

Trong đó, “Bàn Huyết cảnh” là cảnh giới ban đầu nhất của võ đạo.

Cảnh giới này quanh thân bàn vận (khuân vác) khí huyết, rèn luyện da thịt gân cốt.

Chia làm luyện da, luyện thịt, luyện gân, luyện xương bốn cấp bậc.



Khi đến viên mãn của cảnh giới này, khí huyết cường thịnh, mình đồng da sắt, có thể xé sống hổ báo, ấn vỡ gạch đá.

Kẻ bước vào cảnh giới này, cũng được gọi “võ đồ” .

Trong đình viện, ánh trăng như nước, bóng đêm yên tĩnh.

Tô Dịch động tác thả lỏng chậm rãi, người thẳng bước vững, cương mà không cương, nhu mà không nhuyễn, hít vào thở ra, mang theo một loại quy luật vận động độc đáo.

Khi động như tiên hạc vỗ cánh, nhẹ nhàng tự tại.

Khi bĩnh khi cây tùng vách đá, cắm rễ vách đá.

Tùng Hạc Đoán Thể Thuật.

Tổng cộng có chín chiêu mười tám thức.

Bắt nguồn từ 【 Tuyệt Võ Bát Cực Kinh 】chương đầu võ đạo trúc cơ!

【 Tuyệt Võ Bát Cực Kinh 】 do tri kỉ bạn tốt kiếp trước của Tô Dịch “Công Dã Xích” khai sáng.

Một thân bá thiên tuyệt địa, võ đạo thông thần, xưa nay tự xưng “một tên võ phu” .

Nhưng ở Đại Hoang Cửu Châu, hắn lại là “Tuyệt Võ Hoàng” cường giả thế gian chỉ có thể ngước nhìn!

Một tồn tại cường đại tựa như thần thoại ở trên đại đạo.

Tính cách hắn ngông cuồng không kiềm chế, kiệt ngạo quái gở, từng đánh lỗ mũi trâu của sáu đại đạo môn Đại Hoang, từng đánh lão ma đầu ba nhánh ma tông.

Nhân vật Hoàng cảnh hùng cứ một phương kia, không biết có bao nhiêu từng bị Công Dã Xích lấy danh nghĩa “bái phỏng” đánh cho mặt mũi bầm dập.

Nhưng, thế gian hầu như không người nào biết, Công Dã Xích không phải chưa từng thất bại!

Hắn cũng từng “bái phỏng” Tô Dịch lúc ấy thân là Huyền Quân Kiếm Chủ, kết quả kém hơn một chút, đáng tiếc thua ở dưới kiếm đạo của Tô Dịch.

Cũng bởi một trận chiến này, khiến hai người tiếc tài nhau, trở thành bạn thân.

Về sau, Công Dã Xích mang Võ Đạo Chân Kinh hắn dùng tâm huyết suốt đời viết, tặng cho Tô Dịch quan sát nghiên cứu.



Đây chính là 【 Tuyệt Võ Bát Cực Kinh 】!

Lúc ấy, xem xong “Tùng Hạc Đoán Thể Thuật” ghi lại trong đó, Tô Dịch cũng không khỏi cảm khái:

“Phép này gần với đạo, không thể thêm bớt nữa.”

Hơn nữa, ngay cả Tô Dịch cũng không thể phủ nhận, ở trên “võ đạo tứ cảnh” khởi đầu tu hành, trình độ tu luyện của Công Dã Xích, rõ ràng mạnh hơn mình một bậc.

Thậm chí phóng mắt toàn bộ Đại Hoang Cửu Châu, cũng tìm không ra một ai có thể ở trên tu luyện “võ đạo tứ cảnh” sánh ngang với Công Dã Xích.

Vì vậy, “Tùng Hạc Đoán Thể Thuật” do Công Dã Xích viết, cũng có thể coi là phép Trúc Cơ số một Đại Hoang Cửu Châu!

Mà Tô Dịch lần này trùng tu, tự nhiên không chút do dự lựa chọn lấy “Tùng Hạc Đoán Thể Thuật” để xây thành căn cơ võ đạo.

Như thế, mới có thể thật sự vượt qua mình lúc cùng thời kì ở kiếp trước!

Lịch duyệt cùng kinh nghiệm tu luyện kiếp trước, làm Tô Dịch đối với con đường trùng tu của một kiếp này đã có kế hoạch rõ ràng ——

Kiếp này trùng tu mỗi một cảnh giới, đều phải mạnh hơn so với kiếp trước.

Chỉ có như thế, mới có thể xây thành một con đường vô thượng vượt xa kiếp trước!

Một nén nhang sau.

Sau khi diễn luyện một bộ Tùng Hạc Đoán Thể Thuật đủ ba lần, trên người Tô Dịch đã toát ra một tầng mồ hôi, khẽ thở gấp.

Đây đã là cực hạn của hắn bây giờ.

Tinh khí thần của hắn lại đặc biệt tốt, bóng người gầy gò thon dài đắm chìm trong nắng sớm, toả sáng ra tinh thần phấn chấn hừng hực thuộc về thiếu niên mười bảy tuổi.

“Đây đã là ngày thứ ba sau khi ta thức tỉnh kiếp trước ký ức một lần nữa tu luyện.”

“Nhưng bây giờ chỉ diễn luyện ba lần mà thôi, đã toát mồ hôi khắp người...”

Nói đến cùng, vẫn là thân thể này không được, pháp môn mười bảy năm đầu tu luyện sơ hở chồng chất, căn cơ cũng chưa nói là tốt bao nhiêu.”

Tô Dịch vừa dùng khăn lau mồ hôi, vừa suy nghĩ.