Chương 6

“Hệ thống, lấy kỹ thuật của ngươi, có thể giúp tôi mởi một ip bán hàng qua mạng được không?”

Âu Văn không đáng tin cậy, nhất định phải làm chút nghề phụ, giống như là mở bán hàng qua mạng.

“Cửa hàng qua mạng? Cô muốn bán vật phẩm của hệ thống? Chỉ có điều tôi phải nhắc nhở cô, cô là nữ phụ ác độc kém nhất, trí thông minh không cao, ánh mắt cũng có hạn chế, nhất định phải suy nghĩ nhiều. Nếu cô bị bắt đi làm vật thí nghiệm, tôi cũng không cứu được cô đâu.”

Ha ha.

Coi như cô trí thông minh không cao, nhưng cô cũng không phải là thiểu năng, cô đương nhiên biết đạo lý hoài bích có tội, cô sẽ không sơ suất đi bán cái gì mà tái tạo xương, gen cải tạo những vật thần kỳ này, dễ dàng trêu chọc thị phi, cô chỉ muốn bán những loại mà đã hiện diện trên thị trường, ví dụ như ngăn ngừa rụng kí©h thí©ɧ mọc tóc, dưỡng nhan mỹ dung.

Bệnh rụng tóc này ai cũng có thể bị mắc phải, nó gây trở ngại cho rất nhiều người ở thế giới này.

Cô đã sớm tính toán ở trong lòng, một viên thuốc ngăn ngừa rụng kích thíc mọc tóc chỉ cần 5 điểm cảm ơn, chỉ cần giá cả hợp lý, tiền hôm nay tiêu xài có thể kiếm trở về, việc này thành công sẽ thành một vòng tuần hoàn.

Nếu không chỉ có tiêu tiền mà không kiếm lại, dựa vào chút tiền của cô chắc chắc phải chết không nghi ngờ gì.

Phó Anh: “Nếu như tôi bị bắt lại, vậy khẳng định kỹ thuật của ngươi có vấn đề.”

“Không có khả năng, khoa học kỹ thuật của tôi tân tiến hơn thế giới này, không ai có thể tìm đến tôi.”

Hệ thống cảm giác được năng lực nghiệp vụ của bản thân bị hoài nghi, hết sức tứ giận, rất nhanh tạo cho cô một cái cửa hàng bán qua mạng ba không, cái gọi là ba không bao gồm: không địa chỉ internet, không ip, không tên, trừ khi từ hệ thống đặc biệt tự kết nối nếu không bất kỳ ai cũng không thể chủ động tìm thấy được gian hàng này. Mà nó chỉ cần chủ động từ trên mạng lục soát một loại từ khoá “sinh sôi” thì người sử dụng có thể kết nối với cửa hàng.

Hệ thống đề nghị: “ ‘Cửa hàng tạp hoá Ba Tốt’ cái tên này vừa cao cấp vừa mạnh mẽ, so với cái tên của cô đặt tốt hơn rất nhiều.”

“Tôi thích ‘Quầy bán quà quặt’, từ lúc nhỏ tôi đã mơ ước muốn mở một quầy bán quà vặt, muốn ăn cái gì liền lấy cái đó, không cần lo lắng mình mua không nổi. Gọi là ‘Quầy bán quà vặt Bạch Hoa’, để lúc nào nó nhắc nhở tôi phải cố gắng.”

“Quả nhiên là do trí thông minh thấp tới cực hạn sao?”

“Ha ha, trước tiên ngươi bày bán hai mươi viên thuốc ngăn ngừa rụng kí©h thí©ɧ mọc tóc đi, một viên liền định giá 58888 tệ, một trăm vạn không giới hạn. Ngươi căn cứ vào tài sản của người mua mà điều chỉnh giá cả, giá trị của bản thân là trăm vạn trở lên, tài sản nhiều hơn trăm vạn phải tăng gấp đôi.”

“Nhìn cô ra giá, quả nhiên là trà xanh vừa thiếu kiến thức vừa tham tài.”

Phó Anh cũng không muốn so đo cùng hệ thống, sau khi cô bàn giao lại đi mua một chút vật tư gửi cho viện mồ côi ở xung quanh những thành phố nhỏ, cho đến khi trong thẻ cô còn thừa không được bao nhiêu, cuối cùng cũng chỉ có hơn một ngàn điểm cảm ơn, khoảng cách một vạn điểm còn cách xa ngàn dặm.

|Sinh mệnh đếm ngược: 2 ngày 17:11:12|

Sáng sớm Âu Văn đã đến đón Phó Anh đến sân ghi hình, bên cạnh dặn dò: “Hôm qua có quá nhiều tin tức liên quan đến việc cô mang thai, trong lúc ghi hình hôm nay cô có thể làm thêm nhiều hoạt động mạnh mẽ, thể hiện được hình tượng hoạt bát, xoá bỏ lời đồn cô mang thai.”

“Đương nhiên, cũng đừng quên chuyện giao lưu với Gianh Thành, Ưng Thanh Thanh…”

Phó Anh nhắm mắt lắng nghe, trong đầu đã bắt đầu có mưu đồ làm sao để đuổi Âu Văn đi.

“Đừng suy nghĩ nữa, cô cùng Âu Văn đang trên một con thuyền, lúc này cô không có quyền kiểm soát được bản thân, cũng không có cách nào thoát ly kịch bản, vẫn là nghĩ cách làm sao kiếm điểm cảm ơn đi.”

Phó Anh:…

Đều là nhân vật phản diện nhưng vai diễn của Âu Văn so với mình còn nhiều hơn, ở bên trong kịch bản. Sau khi cô chết, Âu Văn hoàn toàn không có rớt đài, lại nâng lên mấy minh tinh nhỏ, nhưng hắn lại đối với nữ chính ghi hận trong lòng, nhiều lần bày mưu hãm hại nữ chính, sau khi mọi chuyện bị phơi bày mới bị đuổi khỏi ngành giải trí, cả đời thất vọng sa sút, so với cô đã chết sớm còn tốt hơn nhiều, thật không công bằng.

Kịch bản rác rưởi, cô không muốn làm nữ phụ trà xanh này.

Âu Văn đưa cho cô một cuốn sổ ghi chép: “Đây là đáp án của game đoán chữ, cô tốt nhất nên học thuộc đi, đến lúc đó cô ở trong trò chơi này bộc lộ hết tài năng, tôi sẽ mua cho cô một cái hotsearch ‘Người giỏi đoán chữ’. Đây là tôi phí hết tâm tư mới lấy được, tôi vì cô thật tâm tận lực, cô nhất định phải trân quý cơ hội này đó.”

Phó Anh mở sổ ghi chép ra: “Không bằng anh trực tiếp nói cho tôi hung thủ là ai luôn đi.”

“Việc này không được, kỹ năng diễn của cô quá kém, đến lúc đó chắc chắn sẽ bị lộ tẩy, sẽ hỏng hết mọi chuyện.”

“…”

Kỹ xảo của cô đích thực là không tốt lắm, rõ ràng cô cũng rất muốn đóng phim cho tốt, mỗi lần vào đoàn làm phim đều sẽ mang theo giáo viên dạy diễn nhưng kết quả cuối cùng đều không tốt, cho nên mới có biệt danh ‘Bình hoa’.

“Kỹ năng diễn của cô không có khả năng tốt hơn, cô được thiết lập là ‘Không có kỹ năng diễn chỉ thích tiền tài danh lợi, một trà xanh độc ác vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn’, nam chính chính là ánh trăng sáng của cô, cô sẽ vì anh ta mà muốn sống muốn chết, yêu đến phát cuồng!”

Phó Anh:…

Cô thừa nhận Giang Thành đối với cô xác thực là rất đặc biệt, nhưng cũng không đến tình trạng vì muốn anh ta mà nổi điên, bởi vì cô không thể vì một người đàn ông mà trở nên thê thảm như vậy, hoàn toàn đi ngược lại với tính cách của cô, thật là không thể nói lý được mà.

Đồ kịch bản rác rưởi.