Chương 4: Muốn cái khác thô hơn

Ngón trỏ Bạch Phong lướt trên da thịt cô vừa đi vừa ma sát, khiến cho mật huyệt của Trương Thần ẩm ướt, tinh tế mà quyến rũ, kiều diễm mà ướŧ áŧ, mị hoặc vô cùng. Hương thơm ngọt ngào tràn ngập cả phòng càng làm cho người ta thấy nóng nảy không ngừng.

"Nước thật nhiều, trách không được bạn học Trương không thoải mái, triệu chứng này không thể kéo dài." Ngón tay tiến vào mật huyệt ướŧ áŧ của cô thăm dò, qua lại ở trước cửa cấm địa, đùa giỡn đủ liền tiến vào mật huyệt càn quấy cảm nhận sự co rút chặt chẽ bên trong.

"Ừm..." Trương Thần run rẩy, không thể kiềm chế kɧoáı ©ảʍ đang dâng lên, Bạch Phong xoa rồi bóp, vẽ vòng ở bên ngoài rồi đâm vào trong, mỗi lần đều đυ.ng đến điểm mẫn cảm của cô, "A... A... Không được..." Cô cắn đôi môi đỏ, khẽ lắc đầu.

“Được mà. Ngoan." Anh nhẹ giọng dỗ dành, vuốt ve tấm lưng của cô, giống như đang ôm lấy báu vật.

Chỉ một chút, một chút nữa thôi sẽ tốt hơn~~

Ngón tay anh dính đầy chất ngọt da^ʍ mỹ, càng ra vào nhanh hơn, cảm thụ mật huyệt chặt chẽ kẹp lấy đầu ngón tay, rồi lại không chút lưu tình nhanh chóng cắm vào, mật huyệt của cô bị đối đãi như vậy càng hưng phấn hút chặt lấy đầu ngón tay anh hơn, mật dịch làm ướt cả bàn tay anh. Toàn bộ chất lỏng trong suốt chảy ra xuôi theo mu bàn tay chảy xuống dưới, Bạch Phong nhịn không được run lên, cố nén du͙© vọиɠ, kiên nhẫn mở rộng mật huyệt cô.

"Ừm... Hư... Thật thô... Trướng quá..." Cô cảm thấy toàn thân nóng lên, đỏ bừng đến thiêu cháy, "Ha... A... Đừng như vậy... A..."

"Thế này đã chịu không chịu nổi?" Bạch Phong nắm lấy nhụy hoa yếu ớt, xoa véo lúc nặng lúc nhẹ, một cỗ mật dịch nóng bỏng phun ra.

"Muốn thứ càng thô to hơn không?" Giọng nói gợi cảm của anh quanh quẩn bên tai Trương Thần, lúc này cô đã sớm bị trêu chọc mất lý trí, đành phải ôm cổ anh, toàn bộ thân thể đều dán lên, co rút, run rẩy.

"Ừm…..Em muốn~" Muốn anh cắm thật sâu vào tiểu huyệt, muốn anh chơi đùa đến chết đi sống lại, muốn anh bắn toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong tử ©υиɠ. Cô muốn, rất muốn ——

Bạch Phong cởi nội y cùng qυầи ɭóŧ chữ T dính đầy nước của cô, lại tháo thắt lưng, giải phóng côn ŧᏂịŧ vừa to vừa nóng hổi của mình ra. Nhìn Trương Thần không còn chút nào che đậy, sắc mặt Bạch Phong vẫn đứng đắn như cũ, nhưng tìиɧ ɖu͙© trong mắt lại cuồn cuộn như biển, côn ŧᏂịŧ càng phình to thêm một vòng.

“Bạn học Trương sẵn sàng chưa, tôi sẽ dùng đồ vật to dài làm dịu triệu chứng bệnh giúp em.” Không đợi cô phản ứng, anh đột ngột ôm cô lên, đặt trên bàn làm việc đối mặt với trần nhà. Mở rộng hai chân cô, rút ngón tay vẫn đang lấp đầy trong cơ thể cô ra ngoài, biết cô đã đủ ướt, anh liền không khách khí “Phụt——” một tiếng, hung hăng đi vào.