"Khi ta buông ra, ngươi phải im lặng nghe chưa? Ta sẽ giải thích cho."
Tiểu Ái gật đầu đồng ý.
Tô Hạ từ từ buông Tiểu Ái ra.
"Tên đó là ai vậy tiểu thư."
"Là thích khách đến gϊếŧ ta do mẹ con Tô Dung phái đến"
"Hả? Phu nhân và nhị tiểu thư ...."
"Tại sao họ lại làm vậy?."
"Còn lý do gì nữa, ta luôn là cái gai trong mắt họ mà. Ta còn là đích nữ, người sẽ cai quản Tô gia sau này. Ngươi nghĩ khi ta chết đi, ai sẽ được lợi nhiều nhất."
"Nhị tiểu thư và... Phu nhân."
"Chính xác, họ sẽ được đường đường chính chính cai quản Tô gia."
"Không ngờ họ có thể làm được chuyện như vậy."
"Con người thường không chịu yên phận, khi họ đã có được một ít họ lại muốn nhiều hơn nữa, nhiều hơn nữa. Đối với họ không bao giờ là đủ."
"Vậy bây giờ tiểu thư định giải quyết như thế nào?."
"Ngươi chỉ cần làm theo lời ta là được."
"Vâng, tiểu thư."
"À, ngươi đem tên thích khách này nhốt lại đi, đừng để ai biết."
"Dạ vâng."
"Cứ chờ đi, kịch hay sẽ đến sớm thôi."
Cuối cùng thì ngày thành hôn của Tô Dung với Dương Bá Kiến cũng đến. Vô cùng náo và hoành tráng. Hôn lễ được trang hoàng đỏ rực cả một vùng. Câu đối, pháo cưới rất nhiều. Khách đến tấp nập. Nha hoàn với nô tài bận rộn chuẩn bị. Cha và mẹ kế cùng nhau đón khách. Bà ta miệng cười không ngớt, liên tục khoe khoang về cô con gái của mình.
Tô Dung trong khuê phòng cùng nha hoàn trang điểm để chuẩn bị cho lễ thành hôn của mình. Không ngừng thúc giục nha hoàn biến mình trở nên lộng lẫy hơn.
Bên đây Tô Hạ thong thả uống trà.
Tiểu Bạch giục cô: "Cô còn không nhanh lên, đợi đến họ bái đường xong là đi xong hết luôn."
"Có gì mà phải vội chứ!." Tô Hạ đáp.
"Vội???."
"Cứ đợi một lát nữa đi, sẽ thú vị lắm."
Tiếng của bà mai vang lên: "Tân lang đến rồi, tân lang đến rồi."
Pháo cưới bắt đầu đốt ầm lên, khiến khu phố trở lên náo nhiệt.
Dương Bá Kiến bước xuống ngựa: "Đa tạ, đa tạ. Con tham kiến nhạc phụ, nhạc mẫu."
"Được được."
Khi vào đại sảnh. Cha và mẹ kế của Tô Hạ ngồi vào vị trí chủ hôn. Mọi người dần yên vị tại chổ.
Bà mai dẫn tân nương ra. Bắt đầu lễ thành hôn.
Tô Dung cảm thấy bản thân sắp gả cho Dương Bá Kiến, một người vừa có tiền vừa có quyền. Không gì sánh bằng.
"Đã đến giờ lành, mời tân lang tân nương tái đường thành hôn."
"Nhất bái....."
"Khoan đã, tôi còn chưa tới vội gì mà bắt đầu sớm vậy." Tô Hạ từ từ bước vào một cách nhẹ nhàng nói.