Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Kịch Bản Chết Chóc - MVP

Chương 1: Đám cưới đẫm máu

Chương Tiếp »
"Hô ——"

Biện Cảnh Hòa hít một hơi thật sâu, hai mắt nhắm chặt mở ra.

Một giây trước, cậu còn đang đi bộ bình thường trên vỉa hè, đột nhiên nghe thấy tiếng la hét cuồng loạn của người đi bộ bên cạnh cùng với âm thanh chói tai của một chiếc xe tải bấm còi điên cuồng.

Giây tiếp theo mở mắt ra, cậu đã ở đây.

Hậu quả của việc Adrenaline tăng vọt vẫn còn đó, tim cậu đập nhanh hơn, hô hấp tăng vọt, các cơ trở nên cứng ngắc đến mức cậu khó mà cử động được.

Nhưng Biện Cảnh Hòa trời sinh trầm tĩnh, cậu nhìn quanh bốn phía, ý thức được có gì không thích hợp, lập tức nỗ lực khắc chế phản ứng sinh lý của mình, bằng tốc độ nhanh nhất khôi phục lý trí.

Khung cảnh xung quanh tối om, chỉ có trước mắt là một cái bàn tròn thật lớn, giữa bàn có một chân nến kiểu Châu Âu lộng lẫy đang thắp sáng.

Xung quanh bàn là tổng cộng sáu cái ghế dựa.

Lúc này trên các ghế đều có người ngồi, nhưng ánh đèn lờ mờ, khó nhìn rõ phản ứng của người khác.

Đột nhiên, một chú hề buồn cười xuất hiện ở giữa bàn tròn.

Anh ta mặc bộ trang phục lộng lẫy thường thấy của những chú hề bình thường, trang điểm cực kỳ khoa trương, đôi môi đỏ tươi nhếch lên đến tận mang tai, khuôn mặt trắng bệnh, nhưng đôi mắt đen đến mức không thể nhìn thấy tròng mắt.

Rõ ràng trong kỳ nghỉ, Biện Cảnh Hòa rất thích đến rạp xiếc để xem chú hề biểu diễn, nhưng trong tình huống này, đối mặt với chú hề đột nhiên xuất hiện này, nội tâm nảy lên một cơn ớn lạnh.

Chú hề cúi chào một cách khoa trương, bắt đầu nhảy múa điên cuồng ngay tại chỗ.

Rõ ràng miệng không cử động, nhưng âm thanh quỷ dị lại từ trong miệng truyền ra:

"Hoan nghênh, hoan nghênh! Hoan nghênh tất cả những người chơi mới! Chào mừng đến với kịch bản chết chóc của chúng tôi! Tôi là người chủ trì trò chơi này, Joker!

Tiếp theo hãy rút bài nào! Trước mặt các bạn có sáu lá bài thân phận, đó là [Người chết], [Hung thủ] và [Người bình thường]. Lưu ý rằng đây là trò chơi dành cho người mới, không có [Thám tử] và [Đồng bọn] nha ~

Mời người chơi rút thẻ! "

Tên hề trên mặt lộ ra một nụ cười ác độc, thanh âm điên cuồng chói tai, đôi mắt không có tròng trắng chuyển động, lần lượt nhìn chằm chằm vào từng người.

Biện Cảnh Hòa là người đầu tiên cầm tấm thẻ vàng xuất hiện trước chỗ ngồi của mình.

Thấy cậu làm vậy, những người khác cũng sôi nổi cầm thẻ lên.

Biện Cảnh Hòa không vội mở thẻ, mà cẩn thận quan sát bề mặt thẻ.

Đây là một kiểu thẻ tương đối bình thường, mặt trái có hoa văn màu vàng phức tạp, mặt sau giới thiệu ngắn gọn về nhân vật.

Biện Cảnh Hòa ngưng thần nhìn, trên tấm thẻ của cậu là một nhân vật không có khuôn mặt mặc trang phục hầu gái, theo cái nhìn của cậu, nhân vật này dần dần lộ ra khuôn mặt của chính mình.

Bị hầu gái ác độc nhìn một phen, cậu tiếp tục đọc những dòng giới thiệu nhân vật ngắn gọn bên dưới.

"Biện hầu gái, hầu gái của chú rễ Tông, hình như có quan hệ không thể nói cho ai biết với chú rễ nha ~"

Biện Cảnh Hòa nhướng mày.

Nhiều hơn một chữ tin tức cũng không có.

Khoảng ba phút trôi qua, tên hề tựa hồ cho rằng mọi người đã đọc xong nội dung tấm thẻ, hắn hì hì cười, cõi lòng đầy ác ý mở miệng.

"Các quy tắc cụ thể sẽ được đọc ~

1. Vui lòng làm theo hướng dẫn để hoàn thành nhiệm vụ nhập vai sau khi vào địa điểm trò chơi, không OOC nha ~

2. Năm giờ sau khi kết thúc cốt truyện là thời gian thu thập chứng cứ và giải đố sẽ được thực hiện đúng thời gian sau 5 giờ tính điểm.

3. Hãy phán xét xem bạn có phải là hung thủ thực sự hay không, hung thủ không cần bỏ phiếu cho chính mình, người chơi sẽ thắng nếu tìm ra hung thủ thực sự. Nếu không, hung thủ sẽ thắng lợi ~"

Hài lòng khi thấy sắc mặt nghiêm trọng của mọi người, gã hề thực hiện một động tác cường điệu, thêm vào đó là ác ý vô cùng sâu sắc mà bổ sung,

"Người chơi xin lưu ý, hung thủ thực sự cần phải hoàn thành nhiệm vụ gϊếŧ người nha ~"

Nghe đến đây, mọi người đều khϊếp sợ.

Biện Cảnh Hòa cau mày.

Có ý tứ gì?

Theo lời nhắc nhở của tên hề, hung thủ thực sự cần phải gϊếŧ một ai đó, phải chăng điều này có nghĩa là người chết theo quy luật không phải chết, mà là có thể thoát khỏi cái chết?

Nhưng như vậy vẫn rất bất công đối với người rút được lá bài chết.

Vô luận như thế nào, cũng phải tìm hiểu sâu hơn về quy tắc của trò chơi này.

Trong lúc suy nghĩ, vài tia sáng đột nhiên chiếu vào sáu chiếc ghế, mọi người có thể quan sát rõ ràng trạng thái của những người chơi khác.

Thẻ bài thân phận của mọi người treo lơ lửng trước mặt, như sợ người chơi khác không nhìn rõ, hệ thống còn đặc biệt đánh dấu tên nhân vật bằng màu vàng lấp lánh.

Biện Cảnh Hòa nhanh chóng ghi lại thông tin danh tính của người chơi.

[Cô dâu Chân], người sẽ chết trong cảnh này

[Chú rễ Tông], chồng của người chết [Cô dâu Chân]

[Diễn viên Mộc], bạn thân của người chết

[Ảnh đế Bạch], hôn phu của [Diễn viên Mộc]

[Hầu gái Biện], cô hầu gái nhỏ của [Chú rể Tông]

[Ca sĩ Đinh], bạn của người chết

Biện Cảnh Hỏa tập trung vào cô dâu Chân. Cô được chọn là người chết, cậu phải tìm hiểu xem liệu cái chết này là do sự sắp xếp hay đơn giản là do gặp xui xẻo.

Cô dâu Chân là một cô gái ước chừng khoảng mười tám, mười chín tuổi, mặt mày rất đoan trang, nhưng cũng không xuất sắc, dáng người hơi bụ bẫm, nhưng vì có hơi thở thanh xuân độc nhất của thiếu nữ, miễn cưỡng được xem là thanh tú đáng yêu.

Lúc này cô đã ngồi phịch xuống ghế, vẻ mặt ảm đạm, nhưng tựa hồ không có kích động khϊếp sợ, mà là tuyệt vọng chấp nhận số phận của mình.

Ừm?

Biện Cảnh Hòa có chút kinh ngạc trước phản ứng của cô gái này.

Nếu là cậu, người mới tiến vào trò chơi, chưa nắm rõ tình hình, bỗng nhiên biết mình sắp trở thành người chết, không phải nên khϊếp sợ một chút sao?

Cậu nhíu mày, âm thầm ghi nhớ điểm đáng ngờ này.

Trong đại sảnh không có người lên tiếng, thỉnh thoảng chỉ có tiếng cười hì hì của tên hề.

Trong bầu không khí kỳ lạ này, một người đàn ông trung niên với khuôn mặt hung dữ đột nhiên đứng dậy, dáng người cường tráng và cơ bắp, mặc một chiếc áo sơ mi của một ông già đã được giặt đến bay màu, để lộ một hình xăm rồng lớn màu xanh lá cây trên cánh tay, trông rất ngầu, giống như dân xã hội đen.

Hắn ta trực tiếp chửi ầm lên: "Trò chơi này là cái quái gì vậy? Lão tử không chơi! Lão tử về nhà!" Sau đó hắn ta chỉ ngón giữa vào tên hề, quay người và nghênh ngang bước ra ngoài.

Nụ cười quái dị trên mặt tên hề càng sâu, khóe miệng đỏ tươi nhếch lên, cười lớn.

Biện Cảnh Hòa có một linh cảm xấu.

Chú hề không hề tức giận, mà lấy ra một quả bóng bay màu đỏ tươi. Anh ta cầm sợi dây bóng bay bằng đôi găng tay trắng lạ lùng của mình, hào hứng nhảy ra khỏi bàn tròn, dịch chuyển đến chỗ người đàn ông trung niên, duỗi thẳng quả bóng bay trong tay.

"Cút! Tôi không muốn thứ chết tiệt này."

Người đàn ông trung niên khinh thường đẩy tên hề ra, vẻ mặt vừa kiêu ngạo vừa có chút hoảng sợ.

Chú hề bị đẩy ra, loạng choạng tránh đường.

Nó không hề phản kháng, chỉ đứng đó, tay cầm quả bóng bay màu đỏ, trong miệng lại phát ra tiếng cười quái dị.

Người đàn ông nhìn kỹ lại, cảm thấy có chút rùng rợn. Hắn trầm giọng chửi rủa rồi bước ra ngoài.

Bành——

Vừa tiến lên một bước, quả bóng màu đỏ trong tay chú hề phát nổ.

Người đàn ông trung niên cũng nổ tung.

Không sai, đó là một vụ nổ theo nghĩa vật lý.

Giống như quả bóng bay màu đỏ, người đàn ông trung niên trong phút chốc nổ tung thành hàng nghìn mảnh, máu thịt bay tứ tung, bao trùm lấy tên hề bên cạnh.

Hai người chơi ngồi gần chỗ của người đàn ông trung niên trở tay không kịp, bị máu thịt bắn tung tóe.

Một trong số họ là cô dâu Chân, người mà Biện Cảnh Hòa chú ý đến. Cô ấy có một phản ứng hoàn toàn bình thường của một cô gái mười tám tuổi, điên cuồng nhảy lên để rũ bỏ máu thịt bắn tung tóe trên người, vẻ mặt hoảng sợ và tuyệt vọng.

Tên hề tựa hồ rất hưởng thụ, tiếng cười càng lúc càng lớn, thậm chí không nhịn được nhảy cẫng lên.

Biện Cảnh Hòa dùng ánh mắt sắc bén nhìn chú hề say sưa liếʍ miếng thịt băm trên môi.

Những người chơi còn lại cũng không dám nói nữa, ngay cả cô dâu Chân cũng run rẩy ngồi xuống ghế, lấy tay che miệng, không dám lộ ra tiếng khóc.

Chú hề nhìn quanh, như thể hơi thất vọng vì không còn ai chống cự nữa, rồi tuyên bố với giọng cường điệu,

"Được rồi được rồi, những người chơi này thật nhàm chán!

Người chủ trì Joker chính thức tuyên bố trò chơi bắt đầu ~"

Vừa dứt lời, một người đàn ông trung niên với khuôn mặt hiền lành và tao nhã bước ra từ trong bóng tối, khẽ cúi đầu chào mọi người. Phía sau là năm người đàn ông mặc đồ đen không thể nhìn rõ khuôn mặt.

"Xin chào mọi người, tôi là NPC thay thế người chơi [Ca sĩ Đinh] trong trò chơi này. Mời các vị đi theo đồng nghiệp của tôi thay trang phục và chuẩn bị bắt đầu chơi."

Mọi người nhìn nhau.

Một cô gái cao gầy đáp lại trước, đứng dậy bước tới.

Biện Cảnh Hòa biết mình trước mắt chỉ có thể đi bước nào tính bước đó, cũng đi theo.

Cậu bị người phân công mặc áo đen bịt mắt, thô bạo kéo tay cậu rồi đi một lúc lâu.

Khi Biện Cảnh Hòa đếm ước chừng đến mười phút, người đàn ông mặc đồ đen cuối cùng cũng dừng lại và tháo khăn bịt mắt ra.

Đột nhiên bước vào một nơi có ánh sáng rực rỡ, Biện Cảnh hòa khó chịu nheo mắt lại, nước mắt đột nhiên trào ra trên khuôn mặt tái nhợt.

Sau khi hồi phục, người đàn ông mặc đồ đen đã biến mất.

Cậu nhìn xung quanh. Đây là một căn phòng nhỏ rộng 20 mét vuông, trang trí đơn giản, ở giữa có một chiếc giường lớn, nhìn có vẻ thoải mái và lộng lẫy, không phù hợp với phong cách tổng thể. Trên giường là một bộ trang phục hầu gái ren trắng đen, thường thấy trong anime.

Khóe miệng Biện Cảnh Hòa giật giật.

Cạnh giường chỉ có một chiếc bàn gỗ nhỏ, thô sơ, thậm chí còn không có một chiếc ghế phù hợp. Cạnh bàn có một cửa sổ lớn đang mở, từ đó vọng ra tiếng sóng đều đặn và mùi mặn đặc trưng của gió biển.

Biện Cảnh Hòa đến gần cửa sổ, quả nhiên ngoài cửa sổ là đại dương xanh thẳm vô tận. Nhìn xuống, cậu có thể đại khái đoán được mình hiện đang ở trên một con tàu du lịch khổng lồ.

Sau đó, cậu lại mò mẫm xung quanh nhưng không tìm thấy thêm thông tin giá trị nào, thậm chí còn không mở được cửa.

Cuối cùng, ánh mắt cậu miễn cưỡng hướng về bộ đồng phục hầu gái trên giường.

E rằng cậu phải mặc bộ trang phục hầu gái này thì mới có thể thực sự trở thành [Hầu gái Biện] và trò chơi mới có thể thực sự bắt đầu.

Bản thân Biện Cảnh Hòa là một người lãnh đạm, mặc đồng phục hầu gái cũng không có phản đối mấy. Lúc này, sau khi đánh giá ưu nhược điểm, cậu không do dự nữa mà bước nhanh tới, dự định sẽ chiến đấu hết mình với những sợi dây ren phức tạp đó.

Tuy nhiên, trò chơi không có ý tra tấn người chơi về mặt này, ngay khi ngón tay của Biện Cảnh Hòa chạm vào bộ trang phục hầu gái, bộ quần áo đã được mặc vào người cậu.

Do dự chạm vào bộ đồng phục hầu gái ôm sát khắp cơ thể, Biện Cảnh Hòa một lần nữa khẳng định trong lòng rằng đây có lẽ không phải là một trò chơi mà người bình thường có thể chơi.

Lúc mặc quần áo vào xong, trên bàn có một tờ giấy A4.

Biện Cảnh Hòa cố gắng hết sức để vượt qua cảm giác khó chịu kỳ lạ ở phần dưới cơ thể, bước từng bước nhỏ và nhặt tờ giấy A4 bình thường kia lên.

Trong nháy mắt nhìn thấy rõ câu đầu tiên, Biện Cảnh Hòa vẫn bình tĩnh như thường, không khỏi thốt ra một câu chửi tục.

"Bạn không phải là [Hầu gái Biện],

Bạn mới là [Cô dâu Chân] thực sự nha ~"
Chương Tiếp »