Ánh mặt trời nhẹ nhàng nhảy múa trên khuôn mặt của Lucy. Cô nheo mày, khẽ ngồi dậy.
Cô đang nằm trên giường. Chợt nhớ đến hôm qua, Lucy bất giác đỏ mặt. Cô vừa làm cái khỉ gió gì vậy? Trời ạ, ai đời lại ôm chặt Rogue rồi ngồi khóc cơ chứ. Mất mặt quá cơ.
" Chắc mình phải cảm ơn cậu ấy thôi. "
Lucy nhanh chóng vệ sinh cá nhân rồi triệu hồi Plue để đi dạo với mình. Cô bước xuống bếp để làm bữa sáng cho mình. Lucy ngạc nhiên khi có một mẩu giấy trên bàn. Là của Rogue.
" Lucy, cảm ơn vì chỗ bánh hôm qua. Tớ về nhà trước nhé. À mà, giữ chiếc khăn lại đi, đừng để cho ai biết cậu là một con bé mít ướt vô cùng. "
Lucy giận dỗi ném mẩu giấy ra một góc rồi làm bữa sáng. Trong lòng có chút vui. Cuối cùng, có lẽ cô thực sự có thể tìm được những người đồng đội mới.
Lucy nhìn chằm chằm cái tủ lạnh. Mặc dù thức ăn có thể đủ cho cô sống đến hết tuần, nhưng cô thực sự đang rỗng túi, cô nên tìm một số nhiệm vụ thôi. Cô sẽ đến hội và xin làm một số nhiệm vụ để trả tiền thuê nhà luôn. Thật là, cần lắm tiền quá đi thôi.
Lucy đưa tay chạm vào gáy của mình, khẽ cười nhẹ. Nụ cười nhàn nhạt, hòa cùng nắng mai dịu nhẹ.
Nơi gáy của cô là một dấu ấn. Một vết xăm đỏ tươi. Chỉ có mình cô và Zeref có nó. Đó là minh chứng duy nhất cũng là rõ ràng nhất cho việc.... Cô và Zeref đã cùng ở chung một hội ma pháp.
Nếu xét trên pháp luật, thì ở trong hai hội cùng một lúc là phạm luật. Nhưng Lucy lại ở một hội độc lập và một chính hội, nên không thể xem xét đó là phạm luật hay không. Bởi hội độc lập không bị pháp luật kiểm soát.
Khẽ thở dài, Lucy thay quần áo rồi đi đến hội.
~.~
- Chào buổi sáng mọi người.
- Chào Lucy.
Lucy vui vẻ đi đến bảng nhiệm vụ. Ở đó là hàng loạt các nhiệm vụ khác nhau làm cô có phần rối mắt. Chợt, Lucy nhìn thấy nhóm Yukino, vội đưa tay lên chào:
- Yukino-chan, Rogue, Sting, Minerva, Chào buổi sáng.
- Buổi sáng an lành, Lucy-sama.- Yukino lễ phép chào lại, Minerva cũng gật đầu. Duy chỉ có hai anh chàng Sát long nhân lại không nói gì. Mặt cúi xuống nhìn chân mình.
Thấy làm lạ, Lucy ghé tai yukino và Minerva hỏi nhỏ:
- Này Yukino-chan, Minerva, hai người họ bị làm sao vậy?
- Còn hỏi à, không phải là do cậu gây ra sao?- Minerva cười gian.
- Mình?- Lucy chỉ tay vào mặt, vẻ không thể tin nổi.- Thế là thế nào?
- Là thế này, hôm qua, sau khi Sting-sama bị bắt ở lại nhặt tinh thể pha lê cùng chị thì hồn phách như bị bay đi mất. Người đơ đơ, thỉnh thoảng lại tự cười thầm. Rogue-sama sau khi đem bánh về cho Frosch thì như bị bỏ bùa, suốt ngày nhìn vào cái bánh không chịu ăn. Mà đấy không phải là bánh của chị sao, Lucy-sama?- Yukino cũng nói trêu chọc Lucy.
Cô đỏ bừng mặt. Cô có làm gì đâu chứ? Thật oan ức a. Lucy nhanh chóng vớ tạm 2, 3 nhiệm vụ rồi chạy biến khiến yukino và Minerva cười sằng sặc. Còn hai ông anh Song long vẫn còn ngơ ngác nhìn chân mình.
~.~
Lần này, nhiệm vụ của Lucy diễn ra ở một khu rừng rậm rộng lớn. Yêu cầu được đưa ra rất đơn giản, hái một số loại thảo dược. Nhưng ở ngôi rừng này, xuất hiện không ít loại cây cỏ độc, có loại, chỉ cần chạm vào là dính độc ngay.
Lucy cắn môi. Thật may mắn vì cô sở hữu tinh linh Emerald. Anh ấy là tinh linh của Thiên nhiên, có thể dễ dàng loại bỏ tất cả độc tố của các loại cây và dễ dàng phân biệt các loại thảo dược. Lucy nắm chiếc chìa khóa màu xanh lơ pha lê tuyệt đẹp, khẽ hô:
- Mộc tinh môn, Lucas.
Một vầng hào quang xuất hiện. Mỹ thiếu niên với đôi mắt xanh cùng mái tóc dài hiện ra. Cậu ta khá trẻ, nhưng lại khoác trên mình bộ quân phục đen khiến cậu trở nên chững chạc. Bên hông có cài một chiếc túi da đựng các loại thảo dược và một số loại kim độc.
- Chào Lucy, lâu rồi không gặp.- Cậu thanh niên đó cười tươi rói. Lucy cũng cười lại.
- Chào Lucas. Tôi nghĩ cậu biết nhiệm vụ của cậu rồi chứ.- Cô cười tươi rói, giơ con mắt cún con nhìn Lucas.
Cậu ấy khẽ rợn người. Cậu là người khá bướng bỉnh, nhưng nhìn mặt của Lucy là vâng lời luôn, dù không biết là vì sao.
- Rõ rõ thưa mademoiselle ( tiểu thư ).
Lucas nhắm mắt, khẽ niệm chú. Trong chốc lát, tất cả các loài cây cỏ liền né sang một bên, để lại một con đường trống dẫn đến nơi có một bông hoa nở rộ.
Bông hoa rực rỡ đến lạ kì. Nó khoác trên mình một chiếc váy bảy màu diễm lệ không chê vào đâu được. Lucy bước đến bông hoa ấy, định giương tay hái thì Lucas vội ôm chặt Lucy kéo cách xa loài hoa đấy, ngăn lại:
- Này Lucy, hình như cô không biết gai của loài hoa này có độc đúng không?
- Có độc? Sao tôi không nghe thấy người uỷ thác nói đến việc này?- Lucy hoảng hốt.
- Có thể là quên, nhưng tôi không nghĩ vậy. Có thể là do... cố tình.....- Lucas nheo mày.
Trong mắt Lucy chợt hằn lên những tia đỏ. Cô đã đọc tờ báo sáng nay. Có một tin tức gây chấn động không hề nhẹ. Hàng loạt tinh linh pháp sư bị gϊếŧ hại. Nguyên do chưa ai biết, nhưng tất cả cá tinh linh pháp sư ấy đều sở hữu chung một đặc điểm.
Họ có mái tóc vàng cùng khuôn mặt rất xinh đẹp. Và bàn tay phải của họ luôn bị chặt mất và bị chém liên tiếp vào mu bàn tay.
Người ủy thác nhiệm vụ này vốn không thuộc dạng có thể dễ dàng lừa đảo người khác. Vậy thủ phạm chắc chắn là người khác. Số tinh linh pháp sư bị gϊếŧ hại vẫn chưa dừng lại, tức tên sát nhân ấy có thể đang ngắm vào một người có cùng các đặc điểm trên. Lucy cắn môi, buổi sáng, cô đã triệu hồi ông Crux- Tinh linh Nam thập tự hỏi về những vụ án này. Ông ấy đã đưa cô một số người có thể bị tình nghi. Cô vốn không nghĩ đến, nhưng đến nước này thì chỉ có một người duy nhất:
- Lisanna.... Cô chọc nhầm người rồi.
Lucy nắm chặt bàn tay đến rớm máu. Sự thù hận ngày càng tăng. Cô hít sâu.
" Để xem ai sẽ là người cười cuối cùng, Lisanna. "