Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Kí Ức Của Một Người Lính Trinh Sát Sư 307

Chương 16

« Chương TrướcChương Tiếp »
CHIẾN DỊCH BẮT ĐẦU.

Sau ngày 22/ 12 chúng tôi thấy hướng 309 đánh dữ, pháo binh QK 105 ở Xa – Xb và 155 ở ngầm Ô gia đao gần như là bắn suốt ngày, với một cường độ khốc liệt, đánh ở hướng bắc đường 19 khu vực Phi nay, nhưng 307 chưa thấy triển khai gì, có một sự di chuyển quân rầm rộ, do chúng tôi ở cách đường 19 khoảng 500 m, nên cũng khó biết điều gì xảy ra, ban đêm tiếng xe hướng đồn 23 hoạt động liên tục cả đêm.

Ngày 25/ 12, chúng tôi có đi tuần xung quanh f bộ, khi về khu vực e31, thấy có xuất hiện anh em đội mũ rằn ri, là chúng tôi biết là có đơn vị đặc công (sau ngày tông tấn công mới biết là 198 từ Bắc mới vào, anh em quê Hòa Bình và Nam Định là nhiều).

Khoảng chín giờ sáng ngày 26/ 12/ 1978, pháo binh các cỡ của ta bắt đầu bắn vào sâu trong nội địa, dọc theo QL 19, tiếng súng đã vang lên rầm rộ từ hướng f 309.

Điện của Sư đoàn cho toàn C trinh sát về SCH Sư đoàn nhận nhiệm vụ, ngay cả chúng tôi là người trong cuộc, cũng không biết rằng cuộc tổng tấn công đã bắt đầu… e812 f 309 đã mở màn đánh các trọng điểm của địch dọc theo đường 19, thời đó đánh giặc cũng vui lắm, chúng ta chỉ ráng giữ an toàn tuyệt đối đường 19, phía trước chốt tiền tiêu của e29 chừng vài cây số, địch có chiếu phim ta cũng kệ, cho nên chốt 29 là điểm mà địch hay viếng thăm nhất, có ngày đến năm, sáu lần, và chúng ta chưa bao giờ bị chọc thủng, hình như chúng không đủ lực lượng để đánh tranh giành với ta như đầu năm 1978.

Đội hình C trinh sát tập trung trước BTM* Sư đoàn, phân chia nhiệm vụ trong chớp nhoáng, và b của tôi đi phối thuộc cùng e95 mũi chủ công của Sư đoàn, có nhiệm vụ đánh luồn phía bắc đường 19, hỗ trợ cho 309 đánh thọc sâu theo đường 19, mọi yêu cầu của nhiệm vụ được giữ bí mật tuyệt đối cho đến giờ nổ súng… Chúng tôi cắt đường về hướng SCH e95 cách đó chừng hơn 2 km. Khi đến nơi, thì anh em 95 đã chuẩn bị sẵn mọi thứ, và các d của 95 hành quân ra đường 19, hợp nhau tại chốt của d9 e31…

* BTM: Bộ tham mưu (BTV Gác Sách)

Anh Trường giao nhiệm vụ cho tôi là người cắt đường đầu tiên, mũi tên hình vòng cung đã được BTM Sư đoàn vẽ lên bản đồ… tôi nhận địa bàn và cắt ngang qua đường 19…

Đoàn quân đi trong lặng lẽ, xuyên rừng khoảng cách của đội hình luôn được giữ vững. Ánh nắng của trời Tây Nguyên mùa khô rất gay gắt, nhưng khi đi trong rừng thì dịu hẳn đi, những luồng ánh sáng chiếu sáng cả một góc rừng, đội hình men theo bình độ 200… phải nói hôm nay… khái niệm về chiến tranh, cũng không còn nặng nề lắm, phía sau lưng tôi, là cả một trung đoàn với một khí thế hừng hực ra trận, “những binh đoàn nối nhau ra tiền tuyến” là hình ảnh này chăng? Sự căng thẳng làm cho trán tôi mồ hôi ra như tắm, mặn chát… Dẫn một đội hình lớn, chúng tôi phải đạt hai yêu cầu: không để đội hình dừng lâu quá, sẽ làm cho anh em bộ binh có thời gian chủ quan, chờ đợi mất cảnh giác; phải bí mật không làm lộ đội hình phía sau… càng vào sâu cảm giác lạnh lưng hở sườn càng dữ… đi sau tôi khoảng hơn 100 m, anh Trường không ra lệnh gì, tôi biết là tôi đã cắt đường đúng với yêu cầu… đi và lặng lẽ đi…

Sau hơn hai giờ vượt rừng chúng tôi được lệnh giải lao, (theo nhịp của anh em bộ binh) lúc này trên bản đồ tôi xác định đã cách đường 19 khoảng gần 7 km, hết giờ nghỉ là thay người đi đầu, tôi về cuối đội hình trinh sát, cách bộ binh cũng gần 100 m…

Đang đi, tôi thấy Đại úy Trần In TMT* e95, đi nhanh về hướng tôi và muốn gặp anh Trường, hai người bàn bạc gì đó và cho thay người để chuyển hướng đi, tôi lấy địa bàn ra kiểm tra, thì thấy đội hình đã chuyển lên gần chính tây (260 độ) vì lúc đầu tôi đi là 325 độ. Càng vào sâu rừng càng rậm, nên đi lại rất khó khăn, tôi thấy anh em Bb mang vác khá nặng bao gồm: đồ dùng cá nhân + ruột tượng gạo 7 kg + hai trái cối 60 hay một trái 82…

* TMT: Tham mưu trưởng (BTV Gác Sách)

Trời càng về chiều, súng hướng đường 19 càng rộ, pháo binh hình như bắn tối đa, chứng tỏ ở hướng f309 chúng cũng cố thủ dữ dằn.

Chiều tối, chúng tôi dừng lại nghỉ, quay lại chỉ còn d3 e95 vì d1 và d2 đã ngừng lại cách chúng tôi khoảng 500 m, triển khai đội hình nghỉ.

Ban đêm, nghe anh Trường và thủ trưởng In nói chuyện, thì tôi mới biết là mặt trận Tây Nam đã nổ súng từ ngày 23, f309 đã đánh dọn đường mấy bữa nay rồi, f307 dùng e95 đánh thọc sâu bắc đường 19, e94 đánh mạn nam, và e29 ở thê 2, có nhiệm vụ bảo đảm liên thông đường 19, vị trí f307 bắt đấu tấn công là thị xã Bokeo và đến Stung treng giáp bờ sông Mê Kông (lúc này chúng tôi chưa có tiếp cận với bản đồ vì sợ lộ bí mật).

Nằm trong d bộ của d3, nên anh em trinh sát không có gác đêm... nằm trên võng nhìn bầu trời đầy sao, dưới tán cây rừng dày đặc, nghe côn trùng kêu thấy rợn cả người, tôi miên man nghĩ về cuộc đời lính… về bóng hồng quê nhà đang thầm lặng khóc hàng đêm, về nổi khổ cực của cha mẹ… về nông trường Đắc Đoa nhiều cau đang mùa ra hoa… nhưng sẽ không ra trái… về cô y tá của nông trường nói giọng Bắc, nghe quyến rũ lạ kì, mùi tóc em thơm, đôi môi cong và khao khát… cảm giác rung động “trinh trắng đến vô ngần”…
« Chương TrướcChương Tiếp »